Cửu Tiêu

Chương 285: Chớ có xúc động

Chương 285: Chớ có xúc động


Đối với điểm ấy, hắn là không thấy có hi vọng gì.
Thuốc xổ có thể sử dụng một lần, liền đã rất may mắn, như thế nào còn có thể dùng lần thứ hai?
Huống hồ là ở trong lần thứ nhất, bọn hắn chỉ là mượn nhờ thuốc xổ để chiếm đoạt địa nhãn của Hỏa Vân Tông mà thôi, bây giờ lại là phải đối mặt với ba đại tiên môn, coi như đều đánh ngã tất cả linh thú của ba đại tiên môn, vậy thì người ta còn có hơn mười vị đệ tử tiên môn, làm sao có thể đối phó?
Cũng vào lúc hắn nghĩ đến cái vấn đề này, Phương Quý đã cầm bầu rượu kia lên.
"Ngươi thật sự muốn uống rượu?" Trương Vô Thường ngây ngốc một chút, có một chút không hiểu mở miệng.
"Có thể đối phó với đệ tử của ba đại tiên môn hay không, liền toàn bộ nhờ vào bầu rượu này!" Phương Quý thấp giọng cười, mở cái nắp ra, trong không khí lập tức nổi lên một loại hương vị thơm ngọt có mùi thơm ngào ngạt.
Thứ mùi này rất quái lạ, chỉ là ngửi đến một tia, liền có trực giác xuyên vào tim gan, sau một khắc thậm chí còn cảm thấy mùi vị kia trực tiếp ngấm vào huyết mạch, khí huyết ở chung quanh tựa hồ cũng bởi vì tia mùi thơm này mà chảy nhanh vô số lần trong nháy mắt.
"Đây là Phong Thần Tửu?" Trương Vô Thường không phải là không có kiến thức, khẽ ngửi được mùi vị đó, sắc mặt lập tức đại biến.
Đối với loại rượu này, hắn cũng không xa lạ gì, trên thực tế, bất kỳ một đệ tử tiên môn nào cũng đều không xa lạ.
Bởi vì thứ đồ chơi này mặc dù được gọi là rượu, nhưng lại là một loại đan dược cấm kỵ, tác dụng của nó chính là khiến cho người rơi vào cõi điên loạn, thực lực tăng lên trên diện rộng trong một thời gian ngắn, thứ này, chỉ có một chút đệ tử trong tiên môn, vào lúc đang chuẩn bị đi hoàn thành một loại nhiệm vụ phù chiếu nào đó vượt ra khỏi phạm vi năng lực của chính mình, mới có thể mua sắm một chút ít, dùng để liều mạng vào lúc mấu chốt.
Ai có thể ngờ được, Phương Quý thế mà mang theo một bầu rượu lớn như thế?
Mấu chốt nhất là, thứ Phong Thần Tửu này, ở trong tiên môn trên cơ bản cũng thuộc về cấm vật, hắn đã lấy được từ nơi nào?
"Phương Quý tiểu sư huynh, chớ có xúc động..." Trương Vô Thường vội vàng mở miệng ngăn cản, nói: "Ngươi có biết nếu uống nhiều Phong Thần Tửu, sẽ tổn thương căn cơ của chính mình hay không? Hai người chúng ta dĩ nhiên không phải là đối thủ của đệ tử ba đại tiên môn, nhưng cùng lắm thì chúng ta rút đi, đi tụ hợp cùng với Lý Hoàn Chân sư huynh cũng được, đâu đến mức phải uống thứ đồ chơi này để đi liều mạng cùng với bọn hắn chứ..."
Trong lòng của hắn đã quyết định chủ ý, nếu Phương Quý nhất định bắt hắn uống mà nói, hắn sẽ lập tức quay đầu bỏ chạy.
"Ai nói là ta sẽ uống?" Phương Quý nhìn Trương Vô Thường giống như nhìn kẻ ngu một chút, cười lạnh nói: "Ta là muốn dùng để mời khách..."
"Mời khách...mời người nào?" Lúc này Trương Vô Thường quả nhiên là đã choáng tại chỗ.
"Mời linh thú của mấy đại tiên môn kia..." Phương Quý trực tiếp nở nụ cười lạnh, vận chuyển Băng Tiễn Thuật, kéo rượu ở trong bầu rượu ra, hóa thành một nhánh lại một nhánh băng tiễn thật nhỏ, sau đó năm ngón tay búng ra, những băng tiễn này liền cùng nhau chui vào những khối thịt nướng mà hắn đã nướng xong, băng tiễn tiến vào trong thịt nướng, liền từ từ tan ra, rượu lẫn vào trong máu tươi trong khối thịt, khó mà phân biệt.
"Nguyên lai là ngươi muốn..." Trương Vô Thường ngây ngốc nhìn động tác của Phương Quý, sắc mặt dần dần thay đổi, rốt cuộc cũng hiểu rõ tâm tư của hắn, đột nhiên có một chút hoảng sợ, vội vàng bắt lấy cánh tay của hắn, nói: "Không nên không nên, làm ra nhiễu loạn lớn, hai chúng ta cũng không sống nổi..."
"Ngươi yên tâm, ta đã nghĩ kỹ biện pháp!" Phương Quý quay đầu cười cười với hắn, vỗ vỗ vào đầu của Anh Đề ở bên cạnh.
Trương Vô Thường trực tiếp ngây dại, cho dù đã nghe lời giải thích của Phương Quý, ở trong ánh mắt vẫn có một chút thần sắc khủng hoảng...
"Đệ tử Hỏa Vân Tông thủ hộ địa nhãn đã thật lâu không có truyền tin đến!"
Cũng vào lúc Phương Quý cùng với Trương Vô Thường đã làm đầy đủ chuẩn bị, bây giờ ở chỗ địa nhãn của Hàn Sơn Tông, cũng đang có đệ tử thủ trận ngưng thần thương nghị, trong đó có một vị đệ tử hạch tâm mặc hắc bào nói: "Bốn đại tiên môn đồng tâm hợp lực, vì phòng ngừa Thái Bạch Tông tập kích bất ngờ, chúng ta đã thương nghị xong cứ mỗi nửa canh giờ, liền truyền tin tức cho lẫn nhau một lần, nhưng bây giờ, Hỏa Vân Tông cũng đã trọn vẹn qua một khắc đồng hồ còn chưa có truyền tin tức tới, rất có thể là đã xảy ra vấn đề, chúng ta cũng nên liên thủ cùng với hai tông Linh Lung, Khuyết Nguyệt, đi tới xem xét một chút..."
"Bây giờ đệ tử Thái Bạch Tông đều đang bị vây ở biên giới bí cảnh, rơi vào trong nguy cơ sớm tối, nào có thời gian đến đây gây phiền toái?"
Ở bên cạnh có một vị đệ tử Hàn Sơn Tông khác cười nói: "Nói không chừng là đệ tử Hỏa Vân Tông quá mức khinh thường, quên truyền tin mà thôi, hoặc là ở trong bí cảnh này, linh tức hỗn loạn, khiến cho tin tức mà bọn hắn đưa tới không có thu được, nếu thực sự không được, liền cử một vị đồng môn đi tới xem trước là được, nếu ba đại tiên môn cùng nhau chạy tới mà nói, cũng không khỏi quá mức gióng trống khua chiêng..."
"Địa nhãn Trúc Cơ trọng yếu cỡ nào, không thể có nửa điểm chủ quan!" Vị đệ tử hạch tâm kia lắc đầu, nói: "Thà rằng làm nhiều sự tình vô dụng một chút, cũng không thể để cho địch nhân một chút cơ hội nào, Thái Bạch Tông từ trước đến nay rất xảo trá, nói không chừng là đã phái người đến đây, vẫn nên phái người tới đó nhìn một chút, chỉ là địa nhãn của chúng ta cũng không thể sơ suất, vậy trước tiên mời hai vị đồng môn, suất lĩnh một nửa linh thú đi qua nhìn một chút, những người còn lại thì sẽ canh giữ ở nơi đây!"
Thấy vị đệ tử hạch tâm này đã lên tiếng, những người khác cũng chỉ có thể đáp ứng.
Chỉ là vị đệ tử hạch tâm này lại cười nói: "Ngược lại là vất vả cho linh thú nhà chúng ta, lại phải chạy đi một chuyến, đến đó lại đòi Hỏa Vân Tông bồi thường một chút Khí Huyết Đan!"
Vào lúc đang nói đùa, ở bên ngoài pháp trận xa xa, bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng linh thú gào rú, cực kỳ hỗn loạn.
Mấy vị đệ tử Hỏa Vân Tông này cảm thấy kinh hãi, vội vàng phái người đi ra ngoài xem xét, sau nửa ngày, người xem xét chạy về, bẩm báo: "Thật kỳ quặc, vừa rồi tựa hồ có ngoại địch tới gần, bị các linh thú thủ trận phát hiện, đưa tới một trận rối loạn, chỉ bất quá vào lúc ta chạy tới, quan sát khắp phương viên trăm trượng, nhưng không có thấy bóng dáng của người nào, có lẽ là thấy thời cơ bất ổn, cho nên đã chạy trốn!"
"Chẳng lẽ là thật sự có đệ tử Thái Bạch Tông âm thầm tiến vào chỗ sâu bí cảnh để quấy rối?" Vị đệ tử hạch tâm Hàn Sơn Tông kia nghe vậy, lông mày không khỏi nhíu lại, lộ ra sắc mặt rất là trịnh trọng.
Mấy vị đệ tử Hàn Sơn Tông khác nghe vậy cũng liếc nhau một cái, lại là nở nụ cười, một người nói: "Chung sư huynh cũng không khỏi quá cẩn thận rồi, bây giờ bốn đại tiên môn chúng ta đều đã chiếm hết ưu thế, tất cả đều thủ ở một phương địa nhãn, ở bên trong có chúng ta thủ hộ, ở bên ngoài có linh thú canh chừng, coi như là thật sự có mấy đệ tử Thái Bạch Tông không có mắt âm thầm đi vào, vậy thì kết cục cũng chỉ là để cho linh thú của chúng ta ăn no mà thôi..."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất