Chương 61: Kinh ngạc
Chẳng lẽ lại là do tên Lương Thông kia tiết lộ phong thanh?
Xem ra mình chỉ lấy 100 khối linh thạch vẫn là tiện nghi cho hắn!
"Nếu đối phương đã để lại tờ giấy này, nói rõ là còn muốn tiếp tục dùng chuyện này để uy hiếp ta..." Trương Xung Sơn âm thầm nghĩ ở trong lòng, lạnh lùng lườm tờ giấy một chút, thầm nghĩ: "Chữ viết này giống như là cua bò, đối phương tất nhiên là sợ ta nhận ra bút tích của đối phương, dùng tay trái viết, chắc là người quen của ta, chỉ là đến tột cùng là ai lại to gan như vậy..."
Tay nắm phi kiếm từ từ siết chặt, chỉ cần tra ra được người kia, hắn nhất định phải làm cho đối phương sống không bằng chết!
Vào thời điểm Trương Xung Sơn tức giận giống như một con sư tử, Phương Quý đang thở dài thở ngắn.
Lúc này hắn ngược lại là không sợ chuyện trộm đồ bị lộ ra, chắc chắn là sau khi Trương Xung Sơn nhìn thấy nội dung trên tờ giấy, nhất định sẽ không dám để lộ ra sự tình gian phòng của mình bị trộm, sẽ chỉ âm thầm điều tra nghe ngóng đến tột cùng là ai đã dùng chuyện kia để uy hiếp chính mình, chờ đến thời điểm hắn kịp phản ứng thì đã trễ.
Đương nhiên, đây vẫn chỉ là xả giận một chút mà thôi, về phần chuyện báo thù...
"Ài, đám con cháu thế gia này, thật sự là có mấy phần bản sự..."
Phương Quý dùng tay nâng cằm, mặt ủ mày chau, vừa nghĩ tới uy lực một kiếm kia của Trương Xung Sơn, trong lòng liền cảm thấy hoang mang!
Tiên môn quả nhiên là không giống với thôn Ngưu Đầu, tại thôn Ngưu Đầu ngay cả Lý đồ tể hung ác nhất hắn cũng dám trêu chọc, nhưng Lý đồ tể có lợi hại hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ là giết heo làm thịt dê mà thôi, làm sao có thể giống như Trương Xung Sơn, dùng một kiếm chém vỡ núi đá?
Dựa vào bản lãnh của mình, vào năm nào tháng nào mới có thể tìm hắn để báo thù?
A Khổ sư huynh rất lý giải tâm tình của Phương Quý, vỗ bờ vai của hắn khuyên nhủ: "Ngươi cũng đừng có nhụt chí, người với người là không giống nhau, thiên tư của Trương Xung Sơn mặc dù không đủ kinh diễm để được trực tiếp tiến vào Thanh Khê Cốc tu hành, nhưng cũng đều là những Mầm Tiên do thế gia tu hành bồi dưỡng ra được, từ khi bắt đầu sinh ra đã được bồi dưỡng để tu hành, so sánh với nhau, ngươi bất quá chỉ mới tu hành nửa năm, mà người ta thế nhưng đã tu hành 20 năm, như vậy làm sao mà so, vô luận là pháp thuật hay là trận khí phù triện, ngươi còn có rất nhiều thứ phải học!"
Phương Quý trợn mắt trừng một cái, hỏi: "Vậy thì khi nào ta mới có thể trừng trị hắn?"
A Khổ sư huynh lắc đầu bất đắc dĩ, nói: "Muốn trừng trị hắn thì tu vi của ngươi tối thiểu phải cao hơn hắn! Hơn nữa coi như không nói đến những pháp thuật mà hắn đã luyện tập từ nhỏ kia, tối thiểu nhất ngươi cũng phải có vài môn pháp thuật thần thông cường hoành ở trong tay mới được!"
"Pháp thuật thần thông?" Phương Quý ngẩng đầu lên, hỏi: "Có thể học được ở chỗ nào?"
"Phương Quý sư đệ, ngươi đã sắp trở thành đệ tử Hồng Diệp Cốc rồi!" A Khổ sư huynh nói: "Tu vi đột phá đến Dưỡng Tức trung giai, tiên môn sẽ truyền cho ngươi công pháp truyền thừa, những truyền thừa đó đều là bí truyền của tiên môn, sẽ lợi hại hơn rất nhiều so với công pháp của những thế gia kia, mà Bí Điển Các cũng sẽ mở ra đối với ngươi, có thể mượn xem và nghiên cứu các loại pháp thuật, chờ đến khi ngươi có thành tựu ở trên những công pháp và pháp thuật này, có thể là sẽ không cần phải sợ hãi Trương Xung Sơn nữa."
Phương Quý trừng mắt nói: "Vì sao lại chỉ là có thể?"
A Khổ sư huynh bất đắc dĩ nói: "Ngươi có thể học, người ta cũng có thể học, nếu học không bằng người ta thì người bị thu thập sẽ là ngươi!"
Phương Quý: "..."
"Cuộc sống này không dễ trôi qua!"
"Ha ha, Phương Quý sư đệ cũng không cần phải quá mức bi quan!" A Khổ sư huynh thấy Phương Quý lộ ra bộ dáng nhụt chí, cười hai tiếng khó được, vỗ vỗ bả vai của Phương Quý, nói: "Ngươi mới nhập môn nửa năm thì đã có thể thông qua thí luyện Thập Lý Cốc, còn tiến vào Top 10 đã là vô cùng khó có được, tiên môn sẽ đặc biệt chiếu cố ngươi, ban thưởng linh đan, giúp ngươi đột phá bình cảnh Dưỡng Tức trung giai, đây đã là tạo hóa mà thường nhân không dám tưởng tượng, hơn nữa, bây giờ Quỷ Ảnh Tử Phương Quý tại Ô Sơn Cốc chúng ta cũng được xem như là danh nhân, Trương Xung Sơn cũng không dám trắng trợn ra tay với ngươi..."
"Quỷ Ảnh Tử Phương Quý?" Phương Quý chậc chậc lưỡi, nói: "Nghe giống như là kẻ bại hoại bị người tốt đánh trong chuyện xưa..."
"..."
A Khổ sư huynh thở dài nói: "Cho nên chuyện bây giờ ngươi phải làm chính là tập trung hết thảy tinh lực, tăng tu vi lên tới Dưỡng Tức tầng ba đỉnh phong, lại mượn nhờ linh đan của tiên môn đột phá bình cảnh, chính thức tiến vào Hồng Diệp Cốc, lựa chọn công pháp truyền thừa thích hợp với bản thân sau đó tu hành thật tốt, đến lúc đó chính là thời điểm ngươi thu thập Trương Xung Sơn, nếu như không tu hành tốt, vậy thì ngươi cũng chỉ có thể chờ đợi bị Trương Xung Sơn thu thập!"
"Cuộc đời của Phương đại gia ta chỉ có thu thập người khác, còn có thể bị người khác thu thập?" Phương Quý nghe thấy lời này liền nổi nóng, đập cái túi treo ở bên eo lên bàn, nói: "Không phải chỉ là tu hành thôi sao, đơn giản!"
A Khổ sư huynh cười khổ nói: "Ta biết là ngươi có tiền, nhưng muốn tăng tu vi lên tới Dưỡng Tức tầng ba đỉnh phong cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, tu vi càng cao, nhu cầu đối với linh khí càng lớn, ngươi muốn dựa vào Bổ Khí Đan phổ thông để tăng cao tu vi là cũng không dễ dàng..."
Lời còn chưa nói hết, Phương Quý đã đổ một nửa số linh thạch thượng phẩm ở trong túi ra ngoài, nói: "Vậy thì không mua Bổ Khí Đan phổ thông nữa!"
"Chuyện này..." Nhìn một đống linh thạch thượng phẩm ở trên bàn, A Khổ không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Trước đó hắn đã biết Phương Quý có không ít tiền, nhưng cũng không ngờ được thế mà lại có tiền đến trình độ này.
Hắn ngừng lại một chút mới nói: "Nếu như ngươi muốn mua đan dược tốt nhất để tu luyện, chừng này linh thạch tự nhiên là đủ, bất quá Dưỡng Tức sơ giai vốn là để đánh căn cơ, căn cơ càng cao càng tốt, cho nên muốn vội vã tăng cường tu vi cũng không phải là biện pháp tốt, vẫn là cần mua sắm một chút linh dược thượng giai, nhờ người luyện vài lô đan dược thích hợp với bản thân mới là tốt nhất..."
Phương Quý nghe vậy ở trong lòng liền khẽ nhúc nhích, lấy ra mấy cái hộp ở trong túi.
"Những linh dược này có dùng được không?"
A Khổ trực tiếp trợn trừng mắt, sau đó mở từng cái hộp ra xem, mỗi khi mở ra một cái hộp, con mắt càng trừng to hơn, thẳng đến lúc cuối cùng, đã ngây ra như phỗng, nhìn Phương Quý như nhìn quái vật: "Những thứ này...những thứ này đều là linh dược vững chắc căn cơ thích hợp nhất, đừng nói là trước khi đột phá, mà là sau khi đột phá cũng đều dùng được, ngươi đã đạt được từ nơi nào?"
Phương Quý: "Hắc hắc..."
A Khổ sư huynh nhìn cái bộ dáng này của hắn, lập tức liên tưởng đến cái gì đó, thần sắc càng trở nên cổ quái.
Những linh dược này được chuẩn bị vô cùng đầy đủ, giống như là có người vì chuẩn bị cho đoạn đường tu hành này mà đau khổ tìm tòi, sau đó giao vào trong tay cho Phương Quý vậy, coi như là một số con cháu thế gia, thông qua gia tộc của mình để tìm kiếm cũng cần tốn một hồi công phu cùng với tâm huyết, Phương Quý lại lấy ra từ trong túi giống như lấy kẹo, quả thực là khiến cho người ta kinh ngạc.