Chương 67: Kim Quang Thần Ngự Pháp
Nói xong lão liền ngoắc tay nói: "Đi theo ta!"
Phương Quý vội vàng chạy đến, tiến vào thiền điện cùng với lão đầu tử, ngồi ở trên bồ đoàn trước án thư, dò xét trái phải, chỉ thấy tòa thiền điện này cũng giống như chính điện, bày đầy các loại thư tịch, nhất là ở sau lưng của lão đầu tử này càng là có thật nhiều điển tịch tạp nham, chất thành một đống.
"Nếu như là người khác tới cầu pháp, chỉ cần cẩn thận hỏi thăm đối phương am hiểu đạo gì, lại cảm thấy hứng thú đối với đạo gì, còn phải tinh tế cảm thụ linh tức ở trên người của đối phương mạnh hay yếu, tư chất cùng với thiên phú, lại đưa ra đề nghị cho đối phương, để tránh hủy tương lai của đối phương, bất quá đứa nhỏ này lại là do Liễu Chân trưởng lão đích thân phân phó, không cần phải để ý nhiều đến hắn, hắn muốn học cái gì thì cho hắn học cái đó!" Vào thời điểm Phương Quý đánh giá thiền điện, lão đầu tử này cũng đang quan sát Phương Quý, suy nghĩ một phen trong lòng, chợt mở miệng nói: "Tiểu tử, nếu ngươi đã tới Truyền Công Điện, liền biết tầm quan trọng của việc truyền pháp, thời gian Thái Bạch Tông chúng ta lập phái là không lâu, nhưng cũng có vô số truyền thừa, ở trong đó có năm đại chính pháp, mấy chục tiểu pháp, đều có huyền cơ, không biết là ngươi muốn học loại công pháp nào?"
Phương Quý được lão đầu tử này nhắc nhở, có một chút ngẩn người, dừng lại một chút mới hỏi: "Ở đây có công pháp gì?"
Lão đầu tử cười cười, ném một bộ thẻ trúc màu đỏ lên trên bàn, nói: "Đây là Tứ Linh Hỏa Ngự Pháp, nhờ vào đó có thể tu luyện Tứ Linh Ngự Hỏa, huyền diệu đến cực điểm, đệ tử trong tiên môn muốn học tập thuật luyện đan chính là tu môn công pháp này!"
Lão nhìn Phương Quý một chút, lại ném đến một bộ thẻ trúc màu xanh, nói: "Đây là Thần Dẫn Phong Thổ Quyết, tu luyện môn công pháp này có thể điều khiển lực lượng thổ hành, có rất nhiều diệu dụng, các đệ tử trong môn nghiên cứu Trận Đạo chính là tu môn công pháp này!"
Lão vừa nói vừa lấy ra mấy bộ điển tịch, nhất nhất giới thiệu: "Đây là Linh Lung Dưỡng Thần Quyết, có thể ôn dưỡng đạo tâm, tăng cường linh thức, đệ tử trong môn nghiên cứu phù triện thường thường đều tu môn pháp quyết này, đây là Thất Bảo Hộ Thân Quyết, có thể tu Thất Bảo Thân, trảm yêu trừ ma..."
Lão cũng coi như là rất kiên nhẫn, giới thiệu từng bộ điển tịch cho Phương Quý một lần, sau đó liền chờ đợi câu trả lời của Phương Quý.
Trong lòng của Phương Quý nhất thời trở nên xoắn xuýt, sau một lát mới nhớ tới uy thế Trương Xung Sơn dùng một kiếm gọt núi đá, liền kiên định với ý nghĩ của mình, nói: "Trưởng lão, những môn công pháp và pháp quyết này rất lợi hại, bất quá ta muốn hỏi là...môn công pháp nào đánh nhau lợi hại nhất?"
"Đánh nhau?" Lão đầu tử này kỳ thật cũng chỉ là một vị chấp sự, cũng không phải là trưởng lão, nghe lời nói của Phương Quý, không khỏi liếc mắt nhìn hắn một chút, bình chân như vại mà nói: "Các loại công pháp đều có huyền cơ, nếu tu luyện tốt thì đều có thể dùng để trảm yêu trừ ma, quan trọng là cách vận dụng mà thôi!"
"Đây không phải là nói nhảm sao..." Nghe lời này của lão, Phương Quý không khỏi lặng lẽ lấy ra hai khối linh thạch cực phẩm đưa qua.
"Hử?" Lão đầu tử cảm thấy hơi ngoài ý muốn, xem xét linh thạch mà Phương Quý đưa tới, thế mà còn là linh thạch cực phẩm, mí mắt trái lại là nhảy lên, thu hai khối linh thạch vào trong tay áo không để lại dấu vết.
Phương Quý thấy đối phương thu linh thạch, chợt mỉm cười hỏi: "Trưởng lão, ở trong những công pháp này, loại công pháp nào là đánh nhau lợi hại nhất?"
Lão đầu tử kia mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, thản nhiên nói: "Các loại công pháp đều có huyền cơ, tu luyện tốt cũng đều có thể dùng để trảm yêu trừ ma, quan trọng là cách vận dụng mà thôi..."
Phương Quý không nhịn được mà tức giận.
Lão đầu tử kia nói đến chỗ này, có một chút dừng lại, rồi nói tiếp: "Bất quá nếu bàn về uy lực trảm yêu trừ ma, tự nhiên là Kim Quang Thần Ngự Pháp mạnh nhất, nếu tu môn công pháp này ra hỏa hầu, một thân linh tức có thể thôi động kim quang bảo vệ bản thân, có thể khiến cho chư tà bất xâm, đao kiếm khó thương, gia trì ở trên phi kiếm pháp bảo, liền có thể khiến cho uy lực đại tăng, không gì không phá, thật sự là chí điển hộ đạo của Thái Bạch Tông!"
Phương Quý nghe vậy con mắt không khỏi phát sáng, liên tục gật đầu nói: "Học cái này đi!"
"Ngươi xác định?" Lão đầu tử nghiêng đầu liếc nhìn Phương Quý một chút, cười nói: "Uy lực của môn công pháp này tuy mạnh, nhưng chỉ có uy năng chinh chiến ngăn địch, ở phương diện luyện đan chế phù bày trận là có rất ít tác dụng, trong tương lai nếu rời khỏi tiên môn muốn kiếm miếng cơm ăn cũng khó, cũng không thể dùng môn công pháp này để đi ăn cướp đúng không? Ha ha, cho nên ngoại trừ một số người ở trong Thanh Khê Cốc, sẽ có rất ít người học bực pháp môn chuyên khắc địch chế thắng này, lần này ở trong gần trăm vị đệ tử nhập cốc các ngươi, cũng chỉ có rải rác mấy người lựa chọn môn công pháp này..."
"Đương nhiên là xác định..." Phương Quý thuận miệng đáp ứng, chợt nhớ tới một chuyện, hỏi: "Đã có ai học qua rồi?"
Lão đầu tử nghĩ nghĩ, nói: "Không rõ lắm, ài, tuổi tác cao, trí nhớ không được tốt..."
Phương Quý lại lập tức lấy ra một khối linh thạch, lão đầu tử nở nụ cười, nói một cách chậm rãi: "Ta nhớ được có một kẻ gọi là Triệu Thái Hợp, còn có một kẻ là Trương Kinh, còn có họ Phùng, dường như gọi là Phùng Loan Tâm? Ở trong mười vị trí đầu, cũng có hai, ba người lựa chọn môn công pháp này, à, ở phía sau Top 10 ta cũng nhớ kỹ một kẻ, hắn họ Trương, tên gọi là Trương Xung Sơn thì phải?"
"Là tên vương bát đản họ Trương kia?" Phương Quý nghe vậy sắc mặt lập tức biến đổi, thu linh thạch vào, ủ rũ cuối đầu nói: "Vậy thì để cho ta nghĩ thêm một chút..."
"Phương Quý sư đệ, ngươi chọn loại truyền thừa nào?"
A Khổ sư huynh lo lắng chờ đợi ở ngoài Truyền Công Điện, vừa thấy được Phương Quý ủ rũ cúi đầu đi ra, lập tức khẩn trương đi tới đặt câu hỏi, mà Phương Quý thì lộ ra vẻ mặt buồn rầu, khoát tay áo nói: "Đừng nói nữa, A Khổ sư huynh, ta cảm thấy ta đã sắp bị người thu thập, ta vốn định học môn Kim Quang Thần Ngự Pháp kia, đánh nhau với người khác là rất lợi hại, không ngờ được Trương Xung Sơn thế mà đã sớm học được, lần này xong rồi, ở trong tương lai nếu đánh nhau với hắn, ta khẳng định sẽ ăn thiệt thòi lớn..."
"Ách..." Một lát sau A Khổ sư huynh mới hiểu được Phương Quý lại là bởi vì Trương Xung Sơn đã sớm học được Kim Quang Thần Ngự Pháp mà cảm thấy lo lắng, dở khóc dở cười, lấy lại bình tĩnh, thấp giọng hỏi: "Trưởng lão không có bởi vì ngươi am hiểu phi kiếm mà cho ngươi một chút gợi ý nào sao?"
"Gợi ý?" Phương Quý lộ ra vẻ mặt phát mộng, nói: "Nào có gợi ý gì?"
"Ai cũng sẽ được cho gợi ý mà..." A Khổ sư huynh không khỏi nhíu mày, có một chút không rõ ràng cho lắm.
"Cái gì mà gợi ý với không gợi ý, ta đã sắp bị thu thập rồi còn cần gợi ý của lão?"