Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 103: Tỷ Chính Là Một Truyền Thuyết

Chương 103: Tỷ Chính Là Một Truyền Thuyết
"Phá hư ruộng lúa còn có thể làm giàu?" Bộ Phàm lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
"Ngươi không biết đâu, thật ra có thể nuôi cá trong ruộng lúa, chờ tới thời điểm thu hoạch vụ thu, chẳng những có thể thu gặt lúa nước, còn có thể mò cá ăn, nếu ăn không hết lại có thể bắt mang lên trấn trên bán. Chuyện đó có gì không tốt?" Chu Minh Châu hỏi ngược lại.
"Tại sao ngươi biết có thể nuôi cá trong ruộng lúa?" Bộ Phàm nghi hoặc.
"Ta đọc trong sách!" Chu Minh Châu nghiêm túc nói.
Câu này có chút quen thuộc.
"Hả? Sách gì vậy? Tại sao ta chưa được đọc? Tại sao ta không nhớ trong nhà ta có loại sách dạy nuôi cá trong ruộng lúa?" Bộ Phàm khoanh tay, cười hỏi.
"Đương nhiên, sách ta đọc được không phải sách trong nhà thôn trưởng, ta đọc được sách này trong một quầy sách trên trấn. Cuốn sách kia thoạt nhìn có chút cổ xưa. Bên trong có vài tờ nói tới chuyện nuôi cá trong ruộng lúa, nói có thể lợi dụng nước trong ruộng lúa để nuôi cá. Cá có thể ăn luôn côn trùng có hại và cỏ dại trong ruộng, phân do nó thải ra cũng có thể bón cho lúa. Nói không chừng tới thời điểm thu hoạch vụ thu, chúng ta sẽ được một vụ mùa thắng lợi!" Chu Minh Châu bày ra bộ dáng khẳng định nói.
"Ha, còn có sách như vậy? Còn vừa lúc bị ngươi nhìn thấy?" Bộ Phàm hứng thú nói.
"Đúng vậy, đáng tiếc là lúc ấy ta không mua, chờ tới lần sau khi ta muốn đi mua quầy sách kia đã không còn nữa, nếu không ta khẳng định mua ngay cho thôn trưởng ngươi xem.” Chu Minh Châu thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối.
"Quả thật quá đáng tiếc, loại sách đặc sắc như vậy, ta cũng muốn xem một chút!"
Bộ Phàm lắc đầu: "Nhưng mà làm ruộng và nuôi cá là hai chuyện khác nhau, nuôi cá chỉ cần không chú ý một cái nó sẽ chết!"
"Thôn trưởng, ngươi yên tâm, ta đã từng nuôi cá!" Chu Minh Châu tràn đầy tin tưởng nói.
"Ngươi từng nuôi?" Bộ Phàm hoài nghi nói.
Nghe vậy, Chu Minh Châu lập tức im lặng, ánh mắt nàng có chút trốn tránh.
Đại ca Chu Minh Châu ở bên cạnh bổ sung: "Muội muội nhà ta đúng là có nuôi cá, nhưng không quá hai ngày nó đã chết!”
Gương mặt Chu Minh Châu lập tức trầm xuống.
Đại ca, có đại ca nào hãm hại muội muội như ngươi không?
Trong lòng nàng không khỏi khẩn trương nhìn về phía Bộ Phàm, sợ Bộ Phàm không đồng ý cho nàng nuôi cá.
Phải biết rằng, nàng có thể không để ý tới các hương thân, nhưng không thể không để ý tới đề nghị của thôn trưởng.
"Ừm, nghe cách nói của ngươi dường như cũng có thể nuôi cá trong ruộng lúa. Có điều nếu chỉ nuôi trong vài mẫu ruộng nhà các ngươi, sẽ không thấy hiệu quả. Thế này đi, ta sẽ cùng các tộc trưởng trong thôn thương lượng một chút, để cho bọn họ bỏ ra một ít đất đai đến thử xem.” Bộ Phàm suy tư một lát, gật đầu.
"Thật sao?" Hai mắt Chu Minh Châu sáng lên: "Ta biết mà, tư tưởng của thôn trưởng ít nhất cũng dẫn đầu cổ nhân tới năm nghìn năm!"
"Lại nói mê sảng cái gì đấy?" Bộ Phàm lập tức nghiêm mặt nói.
Chu Minh Châu vội vàng che miệng lại.
Thấy một màn này, thôn dân chung quanh đều ngây ra như phỗng.
Vốn dĩ bọn họ còn muốn thôn trưởng tới khuyên nhủ hành vi điên cuồng của một nhà Chu lão căn, vậy mà thôn trưởng cũng điên theo bọn họ rồi.
"Thôn trưởng, ngươi nói thật sao?" Tống Lại Tử nuốt nước miếng nói.
"Ngươi nói xem?" Bộ Phàm cười hỏi ngược lại.
"Ta biết mọi người lo lắng cái gì, nhưng thật ra theo những lời Minh Châu nói, hành động nuôi cá trong ruộng lúa này có thể thực hiện được. Các ngươi ngẫm lại xem, có phải trong ruộng lúa nhà các ngươi thi thoảng vẫn có vài ba con cá chạch, hay lươn đúng không? Đó, ngay cả cá chạch và lươn đều nuôi được, vì sao không thể nuôi cá? Hơn nữa cứ lấy vài mẫu đất thử xem, nếu thành công vậy quá tốt rồi, còn xui xẻo mà thất bại, cũng không tổn thất bao nhiêu!"
Bộ Phàm nhìn những ánh mắt hoang mang của thôn dân xung quanh, nhẹ giọng giải thích.
Nhóm thôn dân đưa mắt nhìn nhau.
Đúng là bọn họ vẫn tương đối tín nhiệm những lời tiểu thôn trưởng nói.
Chẳng những Bộ Phàm là thôn trưởng Ca Lạp thôn, còn là tiên sinh dạy học trong thôn, hắn đã nói không có vấn đề, vậy khẳng định là không có vấn đề.
Thấy nhóm thôn dân không hề có nửa điểm hoài nghi với những lời Bộ Phàm nói, Chu Minh Châu lại trợn mắt há hốc mồm.
Nếu sớm biết những lời thôn trưởng nói có tác dụng như vậy, lúc trước nàng đã tới tìm thôn trưởng nói chuyện rồi.
"Minh Châu, ruộng lúa này có thể nuôi cá được hay không phải dựa vào ngươi!" Bộ Phàm nhìn về phía Chu Minh Châu nói.
"Thôn trưởng, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ bốp bốp bốp, đánh vào mặt những kẻ không tin ngươi!" Chu Minh Châu làm ra động tác tát, sau đó cười nói.
"Vậy là tốt rồi, ta còn muốn quay về tư thục dạy học, ta phải đi trước!"
Bộ Phàm nói một tiếng, tiếp theo xoay người đi về hướng tư thục.
Trong khoảnh khắc khi hắn xoay người, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Lúc trước nha đầu kia còn giả vờ rất giống, nhưng sau đó thì trực tiếp bại lộ rồi, đúng là vẫn còn non và xanh lắm."

Bộ Phàm hành động rất nhanh.
Buổi sáng vừa đồng ý với Chu Minh Châu, buổi chiều hắn đã triệu tập bốn tộc trưởng trong thôn tới bàn chuyện.
Bốn tộc trưởng nghe Bộ Phàm nói muốn dùng vài mẫu ruộng lúa của các tộc tới nuôi cá. Tuy cảm thấy ý tưởng của Chu Minh Châu có chút hoang đường nhưng bọn hắn vẫn không nói gì.
Dù sao chỉ là lấy vài mẫu đất ra nuôi cá, cũng không đáng kể gì, hơn nữa coi như lần này bọn họ ủng hộ cho thôn trưởng.
Hơn nữa thôn trưởng cũng nói, nếu chuyện này mà thành công, sẽ là chuyện cực kỳ tốt với Ca Lạp thôn bọn họ.
Tới lúc đó những tộc trưởng như bọn họ cũng vì hành động ủng hộ nuôi cá trong ruộng lúa này, mà trên mặt toả ánh hào quang.
Ngày hôm sau, vì ủng hộ nuôi cá trong ruộng lúa, những hài tử trong tư thục còn tự đến bờ sông bắt cá nhỏ, khiến cho Chu Minh Châu âm thầm cảm thán.
"Quả nhiên là có người làm thì dễ xử lý."

Giờ tan học buổi chiều của vài ngày sau.
Chu Minh Châu tiếp tục đến học đọc sách viết chữ cùng Bộ Phàm.
【 Nhiệm vụ: đọc sách có thể sáng suốt đã hoàn thành 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 100000 điểm kinh nghiệm x2】
【 Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp 】
【 Thiên Ma Sách thăng cấp 】
【 Đại Nhật Như Lai Chưởng thăng cấp 】

"Minh Châu tỷ tỷ, ngươi cũng quá lợi hại rồi, cứ học qua cái gì là biết cái đấy!" Đôi mắt nhỏ của Hỏa Kỳ Lân trừng thật to.
"Tiểu muội muội, ngàn vạn lần đừng mê luyến tỷ, tỷ chính là một truyền thuyết!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất