Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 150: Nhiệm Vụ Này Có Hơi Nhiều Đấy

Chương 150: Nhiệm Vụ Này Có Hơi Nhiều Đấy
Ca Lạp thôn.
Từ sau khi đám trẻ Thiết Đản thi tú tài, địa chủ thân hào ở các thôn xung quanh nghe được tin tức thì lập tức nổi lên tâm tư.
Từng đoàn xe ngựa xa hoa lái vào thôn, điều này khiến không ít hương thân phải ngoái nhìn.
Nhưng khi biết được chủ nhân của những chiếc xe ngựa này đến để bái phỏng Bộ Phàm, bọn họ không nói hai lời liền dẫn những người này đến tư thục.
Thoáng chốc cửa lớn của tư thục đã bị chặn kín đến mức giọt nước cũng không lọt.
Bộ Phàm bất lực.
Hắn tự nhiên cũng đoán được ý định của những người này, chẳng qua là muốn đưa con nhà mình đến tư thục Bất Phàm để học tập.
Có lẽ đây chính là cái giá của phô trương.
Tuy nhiên, phô trương cũng có chỗ tốt của phô trương.
Tạm thời không nói đến danh tiếng của tư thục vang xa thì sẽ nhận được phần thưởng, ví như hiện tại, những người này đều mang điểm kinh nghiệm dâng đến tận cửa.
【Nhiệm vụ: Mong con cái thành đạt】
【Nhiệm vụ: Muốn tiến vào thư viện Bất Phàm để đọc sách học chữ】
【Nhiệm vụ: Hy vọng con cái theo bạn lăn lộn】
...
Những nhiệm vụ này hầu hết đều là loại có điểm kinh nghiệm ba mươi ngàn, bốn mươi ngàn.
Bộ Phàm không rõ phần thưởng của nhiệm vụ như thế này liệu có thể tăng gấp đôi hay không, nhưng chỉ dựa vào việc có nhiều người như vậy muốn vào tư thục của hắn học tập thì cũng có không ít điểm kinh nghiệm.
Có điều, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Cho nên, Bộ Phàm lấy lý do là quy mô của tư thục quá nhỏ để đuổi những địa chủ thân hào này đi, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật lòng.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn từ chối nhiều nhiệm vụ như vậy.
“Thôn trưởng, những người kia đều là con dê béo cả đấy, sao ngươi lại thả bọn họ đi như thế?”
Chu Minh Châu vốn còn muốn làm trợ thủ cho Bộ Phàm, nhưng sau khi nghe thấy Bộ Phàm đuổi những đám địa chủ thôn hào kia đi, mắt hạnh trừng lớn lên.
“Rất kỳ lạ sao?” Bộ Phàm cười nhẹ một tiếng.
“Đương nhiên là kỳ lạ rồi, đó chính là từng túi tiền đang đi ra đấy, nhi tử của bọn họ đi học ở tư thục, phí bái sư chắc chắn sẽ không ít, lễ quà mỗi tháng, quà vật dịp lễ Tết mỗi năm, như vậy là có bao nhiêu ngân bạc đây?”
Chu Minh Châu than thở: “Ta làm phân xưởng mệt đến chết đi sống lại cũng chỉ mới kiếm được bao nhiêu, thôn trưởng, ngươi chỉ cần động miệng một chút là tiền đã đến rồi! Người với người đúng là làm người ta tức chết mà!”
“Vấn đề là ngươi còn không thèm coi trọng nó, thật là không có thiên lý!”
Chu Minh Châu ngửa đầu thét dài, bày ra dáng vẻ ông trời thật không công bằng.
“Vậy chúng ta đổi thử xem, ngươi đến làm tiên sinh của tư thục này xem thế nào?”
Bộ Phàm nhún vai ra vẻ chẳng sao cả.
Phần diễn của nha đầu này cũng đủ thật.
Có điều, so với số ngân bạc kia, hắn càng xem trọng điểm kinh nghiệm hơn một chút.
“Bỏ đi, ta mấy cân mấy lượng ngươi cũng rõ rồi đấy, hơn nữa những người kia đều là vì thanh danh của ngươi nên mới đến!” Chu Minh Châu bĩu môi oán trách.
“Nhưng mà thôn trưởng, có câu này ta không biết có nên hỏi không?” Chu Minh Châu bắt lấy vai của Bộ Phàm hỏi.
“Ngươi nói xem?” Bộ Phàm nói.
“Thôn trưởng, ngươi nói xem con người ngươi không quan tâm đến danh tiếng cũng không màng đến lợi ích, vậy ngươi xem trọng thứ gì chứ?”
Chu Minh Châu lại nói: “Ngươi đừng nói với ta là ngươi yêu mỹ nhân nhé, lời này ta không tin đâu!”
“Tại sao ta lại không thể nói yêu mỹ nhân?” Bộ Phàm có chút hứng thú nói.
“Hê hê, thôn trưởng, bây giờ ngươi vẫn còn đang độc thân nhỉ?” Chu Minh Châu trêu chọc nói.
“Cái này thì liên quan gì?” Bộ Phàm hỏi ngược lại.
“Đương nhiên là liên quan, chỉ dựa vào tướng mạo của thôn trưởng ngươi, nhân phẩm này, tích cực một chút thì con ngươi cũng đã có thể đi mua nước tương rồi!” Chu Minh Châu khoanh hai tay, dáng vẻ xác nhận nói.
“Đừng có đoán mò, con người sống lại chẳng phải vì danh lợi, có lúc sẽ cố gắng nỗ lực vì chuyện mình muốn làm, thế là đủ rồi!”
Bộ Phàm lắc đầu.
Địa vị?
Tiền tài?
Mỹ nữ?
Những thứ đó trước nay đều không phải là mục tiêu của hắn.
Mục tiêu của hắn là...
Đợi ở thôn này, thăng cấp thật tốt.
Có điều, dựa vào thứ hạng kỳ thi tú tài lần này của đám Thiết Đản, sau này người muốn tiến vào tư thục Bất Phàm chỉ sẽ càng ngày càng nhiều.
Ánh mắt của Bộ Phàm lấp lóe.
...
Vài ngày sau đó, xe ngựa nườm nượp tấp nập đến Ca Lạp thôn.
Thậm chí một hương thân có quan hệ thân thích với Ca Lạp thôn cũng đến bái phỏng bọn họ, muốn đưa con của mình đến tư thục Bất Phàm học hành.
Xét cho cùng, tư thục của Ca Lạp thôn quá lợi hại, không tạo tiếng vang thì thôi, vừa vang đã chấn động.
Thoáng chốc, tư thục Bất Phàm đã trở thành một cái bánh ngọt trong thập lý thôn.
Còn về phần Bộ Phàm.
Trước đây, còn có thể lấy lý do là do quy mô của tư thục quá nhỏ để từ chối khéo léo.
Nhưng sau đó, có một phú hộ trong trấn đã trực tiếp mang tới mấy rương bạc lớn.
Không có ý gì khác.
Chỉ đơn thuần là muốn đóng góp vào việc mở rộng tư thục.
Có người đầu tiên thì sẽ có người thứ hai, người thứ ba.
Dù sao thì, đối với những địa chủ thôn hào này mà nói thì thứ không thiếu nhất chính là ngân bạc.
Bộ Phàm cau mày lại.
Kỳ lạ.
Hắn vẫn luôn chờ đợi thông báo phát hành nhiệm vụ, nhưng đợi đến bây giờ cũng đều chỉ thấy những nhiệm vụ nhỏ kia.
Chẳng lẽ hắn đoán sai rồi?
Mãi đến khi tu thục tan học, lão thôn trưởng Vương Trường Quý mới đến tìm hắn để thương lượng mọi chuyện.
“Tiểu Phàm, hay là ngươi xem xét việc mở rộng tư thục chút đi?”
【Nhiệm vụ: Mở rộng quy mô tư thục】
【Mô tả nhiệm vụ: Đối với việc danh tiếng của tư thục Bất Phàm vang xa, lão thôn trưởng Vương Trường Quý vui mừng đến độ có thể nhìn thấy được, thậm chí ông ta cảm thấy sau này thư viện Bất Phàm sẽ trở thành chiêu bài của Ca Lạp thôn bọn họ. 】
【Phần thưởng nhiệm vụ: 1000000 điểm kinh nghiệm】
【Tiếp nhận! Từ chối! 】
Ánh mắt Bộ Phàm sáng lên.
Hắn biết chắc chắn đây là một nhiệm vụ.
Chỉ là không ngờ nhiệm vụ này cần có lão thôn trưởng Vương Trường Quý mới thông báo.
“Nếu lão thôn trưởng đã nói như vậy, vậy thì ta cũng chỉ có thể mở rộng tư thục thôi!”
Bộ Phàm thở dài.
“Đứa trẻ tốt!”
Trong lòng Vương Trường Quý nói không cảm động thì là giả.
Gần đây, có bao nhiêu người mang vàng ròng bạc trắng đưa cho Bộ Phàm, Bộ Phàm đều chưa từng nghĩ đến việc mở rộng tư thục.
Nhưng một câu nói của ông ta, đứa trẻ này đã đồng ý luôn.
Đứa trẻ này quá ngốc, lúc trước hắn chẳng qua chỉ giơ tay giúp đỡ một chút, không ngờ đứa trẻ này vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất