Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 153: Tri Huyện (2)

Chương 153: Tri Huyện (2)
【Trương Long: Bộ khoái của La Dương huyện, bởi vì biết được thân phận của ngươi từ miệng của hảo hữu ngươi là Phương Thành nên đã sinh lòng sùng bái với ngươi】
Tri huyện của La Dương huyện? Bộ khoái?
Tấm biển?
Chẳng lẽ là tấm biển kia của tư thục?
Không ngờ đám trẻ Thiết Đản thành tú tài, ngay cả tri huyện của La Dương huyện cũng dẫn đến đây.
Bộ Phàm đang cảm khái thì bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến.
“Thôn trưởng, ta dẫn hai người đến gặp ngài!”
...
Phương Thành và Trương Long đi theo phía sau Tống Lại Tử đến một tiểu viện vô cùng hẻo lánh.
Tống Lại Tử không chút khách khí bước vào trong viện.
Phương Thành không đi theo vào, mà là đứng trước cửa lớn của viện.
Còn Trương Long thì đứng đằng sau Phương Thành.
Tiểu viện này vốn không lớn, sân viện còn trồng một cây đào lớn đã nhiều năm, cây đào lớn xanh um tươi tốt, bên trong có ba người và một con lừa trắng nhỏ.
Phương Thành vừa nhìn đã chú ý đến thanh niên mặc đồ trắng trong sân viện.
Trên tay thanh niên mặc đồ trắng cầm một cuốn thư tịch cổ màu vàng, dáng vẻ lười biếng, cho dù chỉ yên lặng nằm ở đó nhưng lại cho người ta một cảm giác siêu phàm thoát tục.
“Kim Bình Mai!”
Thị lực của Phương Thành vô cùng tốt, nhìn thấy ba chữ viết trên bìa cuốn thư tịch màu vàng thì nhíu mày lại.
Hắn ta chưa từng nghe nói về cuốn sách này.
Nhưng cuốn thư tịch có thể khiến bậc thầy nho tu đọc nó thì chắc chắn không phải bình thường.
...
Bộ Phàm nhìn thấy hai người này, không cần đoán cũng biết được thân phận của hai người này.
Nam tử nho nhã kia hẳn là tri huyện Phương Thành của La Dương huyện, còn hán tử cường tráng hơn kia chính là bộ khoái Trương Long của La Dương huyện.
Không biết có phải Phương Thành này còn có một bộ khoái tên Triệu Hổ hay không.
“Vãn bối Phương Thành, bái kiến tiên sinh.”
Giọng điệu Phương Thành cực kỳ cung kính, chắp tay hành lễ nói.
“Trương Long bái kiến tiên sinh!”
Trương Long cũng vội vàng cung kính ôm quyền.
“Khách khí rồi khách khí rồi!”
Bộ Phàm cảm thấy hai người này có phần cung kính hắn quá mức.
Nhưng nghĩ đến nơi này là thế tục, bách tính bình thường vẫn luôn tôn kính đối với học giả, còn giữa học giả với nhau lại tôn kính sùng bái với người có học thức uyên bác.
“Hai vị mời vào!”
Bộ Phàm nghênh tiếp hai người vào phòng, Hỏa Kỳ Lân và Tiểu Lục Nhân rất biết thức thời đứng một bên pha trà rót nước.
"Thôn trưởng, gần đây ta thấy thân thể mình có chút yếu ớt, ngươi xem có thể kê chút thuốc cho ta được không?" Tống Lại Tử lấy lòng nói.
"Sắc mặt ngươi ảm đạm, ánh mắt lại mỏi mệt, nhìn qua cũng biết chỉ cần tiết chế lại một chút là được!" Bộ Phàm liếc mắt nhìn Tống Lại Tử một cái.
"Thôn trưởng, ta cũng thân bất do kỷ mà, chờ tới khi ngươi cưới một thê tử xinh đẹp ngươi sẽ hiểu được! Đôi khi, có thê tử đẹp quá cũng không phải chuyện tốt. Chuyện xưa nói cũng đúng, trên đời chỉ có trâu chết vì mệt, chứ làm gì có chuyện cày hư ruộng, vì sao ta phải cố gắng như vậy chứ?" Tống Lại Tử thở dài thở ngắn nói.
Bộ Phàm: "..."
Ngươi dùng câu thân bất do kỷ như vậy sao?
Còn nữa, cái câu phía sau có nghĩa là gì vậy?
Phương Thành và Trương Long đều là người trưởng thành.
Tự nhiên họ cũng nghe hiểu được những lời hai người Bộ Phàm và Tống Lại Tử nói, vì vậy sắc mặt trở nên có chút cổ quái.
Bọn họ thật sự tràn đầy đồng cảm với chuyện của Tống Lại Tử.
"Không nghĩ tới tiên sinh lại là một hạnh lâm cao thủ!"
Phương Thành không biết nên nói điều gì, nhưng khi hắn nghe thấy Bộ Phàm còn biết chữa bệnh cho người khác, hắn lập tức nịnh hót.
"Còn phải nói, thôn trưởng chính là thần y trong thôn chúng ta, hắn đã trị chắc chắn khỏi bệnh!" Tống Lại Tử đắc ý nói.
Thần y? Phương Thành giật mình.
Trước kia từ trong miệng Trương Long, hắn đã biết Ca Lạp thôn có một vị thần y, không nghĩ tới vị thần y kia lại ở ngay trước mắt hắn.
"Chỉ là những người trong thôn thổi phồng mà thôi, ta không đảm đương nổi!" Bộ Phàm khoát tay.
Phương Thành lại không nghĩ vậy, người có thể trở thành Nho tu, tự nhiên không phải hạng người hời hợt.
"Thôn trưởng, hạnh phúc tương lai của Tống Lại Tử ta đều ở trên tay ngươi!"
Tống Lại Tử mở to đôi mắt ngập nước, bày ra vẻ mặt cầu xin nhìn hắn.
Bộ Phàm chỉ cảm thấy tóc gáy dựng thẳng đứng. Thật là khủng khiếp!
【 Nhiệm vụ: hạnh phúc của Tống Lại Tử】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: *** 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 200000 điểm kinh nghiệm】
【 Tiếp nhận! Từ chối! 】
Tại sao phần giới thiệu nhiệm vụ lại không có chữ?
Là quá dễ hiểu không cần nói cũng biết? Hay là hệ thống lười giới thiệu?
Quên đi, nể mặt Tống Lại Tử đã nhiều tuổi rồi mới cưới được thê tử, đành giúp hắn một tay vậy.
"Tiểu Lục Nhân, ngươi vào phòng ta lấy nghiên mực và giấy bút tới đây!" Bộ Phàm khoát tay nói.
"Vâng, sư phụ!" Tiểu Lục Nhân lập tức chạy chậm vào trong phòng.
"Hai vị chờ ta một lát!" Bộ Phàm nói.
"Không sao cả, không sao cả!"
Phương Thành và Trương Long vội lắc đầu, trong lòng bọn họ lại kích động không kìm chế được.
Có thể chính mắt nhìn thấy một nho sinh viết chữ, đây chính là chuyện cực kỳ hiếm có.

Rất nhanh, Tiểu Lục Nhân đã mang nghiên mực và giấy bút lấy ra sau đó đặt chúng lên bàn.
"Tiên sinh, để ta mài mực cho!"
Thấy Bộ Phàm trải giấy Tuyên Thành lên bàn, Phương Thành vội vàng tiến lên, kích động nói.
"Ừm!" Bộ Phàm cảm thán.
Người đọc sách thế tục vẫn rất coi trọng học thức, thư pháp.
Chờ tới khi Phương Thành mài mực xong, Bộ Phàm cầm bút lên, trong nháy mắt vẻ mặt hắn đã trở nên cực kỳ nghiêm túc, khí chất cũng biến đổi theo.
Chỉ thấy hắn mặc một bộ quần áo trắng, mái tóc dài đen như mực, dáng người cao ngất, lộ ra một cỗ cảm giác phiêu dật nho nhã, tựa như một tiên nhân bị đày xuống phàm trần.
Hai người Phương Thành và Trương Long đều ngừng thở.
Giờ phút này, trong mắt bọn họ thanh niên áo trắng kia tựa như Thánh Nhân, quanh thân còn tản ra một cỗ quang huy không thể xâm phạm.
Mà Tống Lại Tử ở bên cạnh lại có chút trợn mắt há hốc mồm.
Bình thường thôn trưởng đâu có khoa trương như vậy?
Trước kia, thời điểm hắn tới xin phương thuốc, thôn trưởng chỉ tiện tay cầm cây bút, sau đó dính chút nước miếng, lập tức viết vài chữ lên giấy, vậy là xong rồi.
Tại sao hôm nay thôn trưởng như biến thành người khác thế này?
Chẳng những mài mực, còn dùng giấy Tuyên Thành tốt như vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất