Chương 174: Đại Hoè Thụ Thành Tinh (2)
Bộ Phàm rất vừa lòng: "Ngươi đã bái ta làm thầy, ta cũng nên cho ngươi thứ gì đó!"
Hắn nghĩ nghĩ, linh cơ vừa động, lập tức bấm tay niệm thần chú, bố trí một Tụ Linh Trận cỡ lớn trong thôn.
Tiếp theo, lại bố trí trận pháp ẩn nấp, tránh cho những tu sĩ lỡ đường đi qua lại phát hiện ra nơi này có gì đó không thích hợp.
Tiểu Hòe cảm nhận linh khí chung quanh bỗng nhiên trở nên cực kỳ nồng đậm, trong mắt nó nhất thời dâng lên vẻ sùng bái: "Đa tạ sư phụ!"
Có linh khí nồng đậm như vậy, khẳng định tốc độ tu luyện của nó sẽ nhanh hơn rất nhiều so với trước kia.
"Đừng vội tạ ơn, ta còn thứ khác cho ngươi!"
Bộ Phàm cười cười, hắn lấy ra Chưởng Thiên Bình từ trong thanh vật phẩm, sau đó nhỏ một giọt linh dịch màu xanh biếc xuống gốc đại hoè thụ.
Tác dụng của Chưởng Thiên Bình chính là thúc đẩy thực vật sinh trưởng, chắc chắn có trợ giúp nhất định đối với chuyện tu hành của Tiểu Hòe.
Quả nhiên, khi linh dịch màu xanh biếc kia được nhỏ xuống gốc đại hòe thụ, quanh thân Tiểu Hòe lập tức tản mát ra một trận lục quang nhàn nhạt.
"Đây là?" Tiểu Hòe chấn kinh rồi.
Giờ phút này, nó chỉ cảm thấy một cỗ tinh hoa ánh trăng vô cùng tinh thuần chậm rãi chảy vào trong cơ thể.
Phải biết rằng, quá trình tu luyện của sơn tinh dã quái chính là hấp thu thiên địa linh khí, hút tinh hoa tinh đấu nhật nguyệt.
Nhưng tinh hoa tinh đấu nhật nguyệt còn có tác dụng trợ giúp sơn tinh dã quái tu luyện hơn nhiều so với hấp thu thiên địa linh khí
Cho nên, mỗi khi đêm về, sẽ có một ít động vật có linh tính đi ra hút tinh hoa ánh trăng.
Nhìn vẻ mặt Tiểu Hòe biến hóa, Bộ Phàm biết linh dịch màu xanh biếc này hữu dụng với Tiểu Hòe.
"Đa tạ sư phụ ban cho, Tiểu Hòe vô cùng cảm kích." Trong mắt Tiểu Hòe tràn đầy cảm kích và sùng bái.
"Không cần khách khí với ta!"
Bộ Phàm vỗ vỗ bả vai Tiểu Hòe. Bỗng nhiên hắn lại có cảm giác mình chính là một ẩn sĩ cao nhân ban thưởng cơ duyên cho tiểu bối, hiển nhiên cảm giác này cực kỳ sảng khoái.
"Sắc trời cũng không sớm, ta cần phải trở về, ngươi nhớ rõ phải chăm chỉ tu luyện!"
"Tiểu Hòe nhớ kỹ!” Tiểu Hòe cung kính nhìn theo Bộ Phàm biến mất.
Từ đáy lòng nó cực kỳ sùng bái cung kính với Bộ Phàm. Nó rất rõ ràng chính nhờ vị sư phụ này, mà nó đã sinh ra linh trí.
…
Trở lại sân, tiểu bạch lư đang ngủ gật dưới gốc cây đào lại chậm rãi mở mắt ra. Khi nhìn thấy người tới là Bộ Phàm, nó lại nhắm mắt.
Bộ Phàm đưa mắt nhìn cây đào cổ thụ.
Từ khi đạt được Chưởng Thiên Bình, hắn đã nhỏ xuống gốc đào này không ít những giọt linh dịch màu xanh biếc, nhưng nhỏ lâu như vậy rồi, vậy mà gốc đào thụ này vẫn không có chút phản ứng nào.
Nhưng mà như vậy cũng có nghĩa rằng gốc đào thụ này không giống bình thường.
Dù sao nếu là thực vật bình thường, từ sớm đã bị linh dịch của Chưởng Thiên Bình thúc đẩy sinh ra linh trí.
Bộ Phàm lắc đầu, sau đó đi vào trong phòng.
Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả các hương thân trong thôn cảm giác được một trận tinh thần sảng khoái, giống như cả người đều trẻ hơn mười tuổi.
"Kỳ quái, tại sao hôm nay ta lại có cảm giác cả người mình trở nên đặc biệt thoải mái?"
"Ngươi cũng có cảm giác này sao? Ta cứ nghĩ rằng chỉ mình ta thấy vậy!"
Trong lúc nhất thời, chuyện này làm dấy lên một hồi nghị luận xôn xao.
Nhưng theo thời gian trôi qua, những âm thanh nghị luận này cũng dần dần biến mất.
…
Vài ngày sau, Bộ Phàm đang dạy học ở tư thục, trong đầu bỗng nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở.
【Chúc mừng ngươi, tu vi của đệ tử ngươi tăng lên, ban thưởng: 200000 kinh nghiệm x2】
Tu vi của đệ tử tăng lên?
Ban đầu, Bộ Phàm còn chưa kịp phản ứng lại, nhưng chỉ chốc lát sau, hắn đã hiểu đệ tử kia chính là Tiểu Hòe.
Hắn nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên mình gặp Tiểu Hòe, Tiểu Hòe đã là Kim Đan nhất phẩm, hiện giờ nếu tu vi tăng lên, chắc chắn là Kim Đan nhị phẩm.
Không nghĩ tới tu vi đệ tử tăng lên, còn được ban thưởng kinh nghiệm?
Hai mắt Bộ Phàm sáng lên. Hắn có cảm giác mình nên tận dụng lợi thế này.
Đáng tiếc đệ tử của hắn quá ít, bằng không có thể kiếm được nhiều hơn chút nữa.
Ban đêm, Bộ Phàm đi tới tàng cây hoè thụ.
"Ra mắt sư phụ!"
Thấy hắn đến đây, thân hình Tiểu Hòe dần dần hiển hiện ra, sau đó nó cung kính chắp tay với hắn.
"Tu vi của ngươi tăng lên?" Bộ Phàm cười nói.
"Đúng vậy!" Tiểu Hòe thành thật trả lời.
"Ừm, không tồi, không làm cho ta thất vọng!" Bộ Phàm vỗ vỗ bờ vai Tiểu Hòe, cười nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hòe kích động tới mức đỏ lên.
"Nhưng mà ngươi cũng không được kiêu ngạo tự mãn. Ngươi phải hiểu rằng trên đường tu hành, ngươi vẫn chỉ là người mới nhập môn. Còn rất nhiều người mạnh mẽ hơn ngươi. Vì vậy hãy nhớ lấy điều này, đừng có khoe khoang trước mặt người khác."
Bộ Phàm chắp hai tay sau lưng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, thở dài một tiếng. Tại thời khắc này, một cỗ cảm giác ẩn sĩ cao nhân thiên hạ tịch mịch bỗng nhiên toát ra từ trên người hắn.
Tiểu Hòe nhìn tới ngây người. Đây là sư phụ của nó.
Sau đó, từ trong đôi mắt của nó đột nhiên lấp lánh những ánh sao: "Sư phụ, Tiểu Hòe hiểu!"
"Ừm, về sau định kỳ ta sẽ cho ngươi linh dịch tu luyện, đừng làm ta thất vọng!"
Bộ Phàm lật tay một cái, Chưởng Thiên Bình bỗng nhiên trống rỗng xuất hiện trên tay.
"Đa tạ sư phụ ban cho, Tiểu Hòe chắc chắn sẽ không làm sư phụ thất vọng!"
Vừa thấy Chưởng Thiên Bình trên tay hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hòe trở nên vừa hưng phấn vừa cảm động, nó lại vội vàng dập đầu tạ ơn.
"Chúng ta là sư đồ, không cần làm đại lễ như vậy, ngươi chỉ cần chăm chỉ tu luyện đó chính là lời cảm ơn tốt nhất dành cho ta." Bộ Phàm tay mắt lanh lẹ, đã đưa tay giữ chặt Tiểu Hòe.
"Tiểu Hòe hiểu!"
Trong lòng Tiểu Hòe cảm động, ánh mắt nó càng toát ra kiên định, nó nhất định phải chăm chỉ tu luyện, không thể làm sư phụ thất vọng.
Sau đó, Bộ Phàm nhỏ cho Tiểu Hòe một giọt linh dịch rồi rời đi.
Hắn cũng muốn cho Tiểu Hòe thêm vài giọt linh dịch, nhưng không thể làm vậy được, nếu nhỏ thêm vài giọt nữa, với tu vi hiện tại của Tiểu Hòe có thể không thừa nhận nổi dược lực khổng lồ đó.