Chương 253: Tiểu Hầu Tử Nâng Bảng Hiệu
“Ngươi cũng biết, răng nanh kia có ý nghĩa như thế nào với nó. Đã không còn nanh, nó cũng mất đi lực lượng, không thể thi triển thần thông pháp thuật gì nữa. Sau đó nó bị người của Phật môn ném tới thành nhỏ xa xôi, sa sút trở thành một con trư yêu bị người người đánh mắng, cuối cùng còn trực tiếp bị đánh chết."
Bộ Phàm chắp hai tay, thở dài một tiếng.
"Tuy rằng ngày thường nó được ăn ngon, lười biếng hay ra vẻ, còn có một đống lớn tật xấu, nhưng tâm địa nó thiện lương tính tình thẳng thắn, có một nói một, chưa bao giờ che giấu suy nghĩ của mình, cũng kính trọng từ đánh đáy lòng với đại sư huynh như ngươi."
Tiểu hầu tử trầm mặc, sau đó nó giơ tấm bảng lên với biểu tượng " (〒︿〒)"
Bộ Phàm: "..."
Có nghĩa là nó viết cảm thụ của mình lên tấm bảng đen ư?
"Éc éc!" Bỗng nhiên một tiếng trư kêu đột ngột truyền đến.
Lúc trước vẫn yên lặng, không nhúc nhích, thì lúc này tiểu trư tử đã tỏ ra kích động không ngừng éc éc với Bộ Phàm.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử nhảy vào trong rào chắn hoa chân múa tay với tiểu trư tử.
Không nghĩ tới tiểu trư tử lại bổ nhào về phía tiểu hầu tử, giống như vừa nhìn thấy thân nhân lâu ngày không gặp, nó liên tục phát ra âm thanh éc éc.
Tuy rằng Bộ Phàm nghe không hiểu chúng nó đang nói cái gì, nhưng vẫn có thể đoán ra vài phần.
"Khẹc khẹc!" Bỗng nhiên, tiểu hầu tử giơ tay chỉ Bộ Phàm, rồi quay sang tiểu trư tử lại hoa chân múa tay một phen, dường như đang kể cho nó nghe chuyện gì đó.
"Éc éc!" Tiểu trư tử cung kính gật đầu, cái đuôi cong cong của nó không ngừng rung động.
"Tiểu Không, các ngươi đang nói cái gì vậy?" Bộ Phàm hiếu kỳ hỏi.
"Sư phụ, heo ngốc nói ngươi là người từng cho nó Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan, còn truyền thụ thần thông pháp thuật thần tiên cho nó nữa?" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Quả thật có chuyện như vậy!" Bộ Phàm chắp hai tay, cười nhạt, bày ra phong phạm tiên phong đạo cốt đứng đầu một phái.
Kỳ thật để cho tiểu trư tử nhận thức hắn, hắn cũng chỉ có thể sắm một vai diễn bên trong.
Vai diễn đó đúng là vị thần tiên đã cho tiểu trư tử một hồi tiên duyên kia.
Bởi vì có hắn, tiểu trư tử mới tu tiên thành công rồi bước lên thiên đình, còn trở thành Thiên Bồng Nguyên soái.
"Éc éc!" Tiểu trư tử kích động vẫy vẫy cái đuôi.
"Ngươi và ta có duyên, ngươi có bằng lòng theo ta tu hành hay không?" Bộ Phàm cười nói.
"Éc éc!" Tiểu trư tử gật gật đầu.
【 Nhiệm vụ: thu đồ đệ 】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: Éc, éc éc, éc éc éc, éc éc éc éc, éc éc éc éc éc 】
【 Nhiệm vụ thưởng cho: 3000000 kinh nghiệm】
【 Tiếp nhận! Từ chối! 】
Hiện tại hệ thống càng ngày càng lười, ngay cả đoạn giới thiệu nhiệm vụ cũng viết qua loa như vậy.
Nhưng mà ban thưởng của nhiệm vụ này, hắn thích.
…
【 Nhiệm vụ: thu đồ đệ hoàn thành 】
【 Nhiệm vụ thưởng cho: 3000000 kinh nghiệm x2】
Sau khi nhận nhiệm vụ xong, trong đầu Bộ Phàm vang lên một đống âm thanh nhắc nhở kỹ năng thăng cấp.
"Chuyện cũ trước kia coi như hóa thành không, nếu chuyện kiếp trước đã qua đi, vậy ngươi cũng đừng si mê không tỉnh. Thứ gì nên buông, cứ buông đi!"
Bộ Phàm ngồi xổm xuống, đưa tay sờ sờ tiểu trư tử.
"Éc éc!" Tiểu trư tử gật mạnh đầu.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử ở một bên bỗng nhiên giơ tấm bảng đen lên, bên trên viết: "Heo ngốc nói nó cũng muốn có tên!"
"Vậy sao? Để ta nghĩ xem!" Bộ Phàm nghĩ nghĩ một chút rồi nói: "Đại sư huynh của ngươi đã lấy họ Bộ của ta, vậy ngươi cũng theo họ Bộ đi, còn tên, kiếp trước ngươi tên là Giới, tự là Ngộ Năng, nếu không cứ gọi là Bộ Giới, hoặc là Bộ Năng, ngươi thích tên nào?"
"Éc éc!" Tiểu trư tử lắc đầu, lại kêu lên một trận éc éc.
Bộ Phàm quay đầu lại nhìn tiểu hầu tử.
"Heo ngốc nói nó không thích cái tên Phật môn cho nó!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Vậy sao? Ta nhớ rõ trước kia ở thế tục ngươi có một cái tên, gọi là Trư Tiểu Cương. Ta hy vọng về sau tính cách của ngươi trở nên kiên cường hơn một chút, vậy gọi là Bộ Cương đi!" Bộ Phàm lại nói.
"Éc éc!"Tiểu trư tử kích động gật đầu.
"Tiểu Không, buổi tối thời điểm ngươi tìm Tiểu Hòe, thuận tiện mang theo Tiểu Cương đi." Bộ Phàm nhìn về phía tiểu hầu tử dặn dò một tiếng.
"╮ (╯3╰) ╭, được rồi, ai bảo ta là sư chàng của heo ngốc này chứ!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
Bộ Phàm dở khóc dở cười. Tiểu trư tử này không giống tiểu hầu tử.
Trong mắt nhiều người, hầu tử được xem như một loài động vật có trí tuệ, thậm chí còn có người chuyên môn huấn luyện hầu tử, để biểu diễn cho người ta xem.
Cho nên hắn dạy tiểu hầu tử biết chữ, viết chữ cũng không có người nào hoài nghi.
Thế nhưng dạy một con heo biết chữ, sẽ khiến người ta hoảng sợ.
Nếu con heo này còn học được cách viết chữ, vậy càng dọa người.
Vì vậy, chỉ có thể cho tiểu trư tử tu luyện trước.
Những chuyện sau này cứ để sau này lại tính.
Những ngày tháng sau đó, ban ngày tiểu trư tử bị nuôi đằng sau rào chắn, buổi tối nó sẽ đi theo tiểu hầu tử tới tìm Tiểu Hòe.
Tiểu Hòe tỏ ra cực kỳ vui vẻ khi thấy tiểu sư đệ mới này.
Thời điểm Tiểu Lục Nhân không có việc gì làm cũng sẽ dẫn tiểu trư tử và tiểu hầu tử đi tìm tiểu đồng bọn chơi đùa.
Nhìn thấy tiểu hầu tử cưỡi tiểu trư tử, đám thiếu niên trong tư thục đều cảm thấy cực kỳ thú vị, chơi rất vui.
Ngay cả các hương thân trong thôn cũng tỏ ra vô cùng hào hứng với một màn lạ lùng này.
Không bao lâu sau, người trong thôn cũng quen dần với hình ảnh tiểu hầu tử cưỡi tiểu trư tử.
Thế nhưng tiểu trư tử cũng tỏ rõ ác cảm với Tề Thạch giống hệt tiểu hầu tử.
Lần đầu tiên gặp mặt, nó còn muốn cắn Tề Thạch.
Khiến cho Tề Thạch không khỏi đưa tay lên sờ sờ cái đầu bóng loáng của mình.
Hắn thật sự nghĩ mãi mà không hiểu. Vì sao nhiều tiểu động vật không thích hắn như vậy?
…
Cũng không biết có phải do thiên phú của tiểu hầu tử và tiểu trư tử rất tốt hay không, hoặc là còn một nguyên nhân gì khác, chỉ biết rằng trên phương diện tu luyện, tiểu hầu tử và tiểu trư tử tiến triển với tốc độ cực nhanh.