Chương 254: Vậy Hắn Là Cái Gì? (1)
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Không của ngươi trở thành yêu thú cấp hai, thưởng cho: 200000 kinh nghiệm x2】
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Không của ngươi trở thành yêu thú cấp ba, thưởng cho: 500000 kinh nghiệm x2】
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Cương của ngươi trở thành yêu thú cấp một, thưởng cho: 100000 kinh nghiệm x2】
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Cương của ngươi trở thành yêu thú cấp hai, thưởng cho: 200000 kinh nghiệm x2】
Bộ Phàm cảm thấy chỉ cần đồ đệ của hắn tiếp tục cố gắng.
Vậy thì sư phụ như hắn chẳng cần làm gì hết, chỉ cần nằm không cũng có thể thăng cấp.
"Kế tiếp nên tạo mộng cho ai đây?"
Bộ Phàm đang muốn tiếp tục sử dụng kí ức về Tây Du Ký của tiểu hầu tử và tiểu trư tử.
Dù sao tạo mộng là cái công việc cực kỳ lãng phí trí tuệ.
Tuy rằng kiếp trước hắn đã đọc khá nhiều những loại tiểu thuyết ly kỳ cổ quái, nhưng chuyện đó đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi.
Rất nhiều những tình tiết trong chuyện xưa, hắn đã quên gần hết.
Nhiều nhất chỉ nhớ được mang máng nó xảy ra thế nào.
Rồi dựa trên phần đại khái đó, hắn chỉnh sửa lại một phen.
Ví dụ như, thế giới Đấu Phá Thương Khung nơi Tống Tiểu Xuân bước vào, còn có Tây Du Ký dành cho tiểu hầu tử và tiểu trư tử nữa.
Bây giờ tình tiết về Tây Du Ký đã có sẵn rồi, hắn không cần lãng phí trí tuệ của mình đi sắp đặt những tình tiết cốt truyện khác nữa.
Huống chi, Tây Du Ký kia còn hai nhân vật nữa chưa lên sân khấu đâu.
"Hai con cá ư? Để dễ dàng hơn một chút, có lẽ nên tìm cá nuôi trong Thiên Diễn Không Gian, ở đó chắc chắn không có người nào phát hiện ra." Bộ Phàm sờ sờ cằm.
Tuy hắn không rõ ràng lắm nguyên hình của lão Sa là gì, nhưng hắn là người tạo mộng mà, hắn có quyền định đoạt thân phận của đối phương.
Hơn nữa nếu hắn nhớ không lầm, con cá mà Tiểu Lục Nhân đang nuôi chính là cá chép.
Nhưng mà chuyện này phải nói một chút với Tiểu Lục Nhân.
…
Ban đêm, Bộ Phàm vào trong phòng Tiểu Lục Nhân, nói chuyện muốn cho cá chép tu luyện ra.
"Sư phụ, Tiểu Hồng cũng có thể tu luyện?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân tràn đầy kinh hỉ nói.
"Ừm, vạn vật trên thế gian ngay cả cỏ cây hoa lá đều có thể tu luyện!" Bộ Phàm gật gật đầu.
"Ta đồng ý, bây giờ Tiểu Hồng đã thông minh như vậy, khẳng định khi tu luyện cũng rất lợi hại, về sau nó còn có thể nói chuyện với ta nữa!" Tiểu Lục Nhân kích động nói.
"Tại sao ngươi lại thích Tiểu Hồng như vậy?"
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy kích động của Tiểu Lục Nhân, Bộ Phàm cười đưa tay sờ sờ đầu hắn.
"Ta cũng không biết, chỉ là thời điểm nhìn thấy Tiểu Hồng, Tiểu Hồng mang tới cho ta một cảm giác rất quen thuộc!" Tiểu Lục Nhân lắc đầu.
Bộ Phàm nhíu mày. Cảm giác quen thuộc ư?
Chẳng lẽ từ lâu trước kia Tiểu Lục Nhân đã quen biết Tiểu Hồng?
Phải biết rằng, kiếp trước Tiểu Lục Nhân chính là Chân Quân chuyển thế.
Nếu như thực sự quen biết, vậy chỉ có thể quen biết từ kiếp trước, như vậy thân phận của con cá chép kia sẽ không đơn giản.
"Tiểu Lục Nhân, ngươi cứ ở lại đây, ta đi vào Thiên Diễn Không Gian nhìn xem!"
Thiên Diễn Kỳ Bàn vẫn đặt trong phòng Tiểu Lục Nhân. Sau khi dặn dò một tiếng, Bộ Phàm lập tức tiến vào Thiên Diễn Không Gian.
Hiện giờ Thiên Diễn Kỳ Bàn đã có biến hóa thật lớn.
Từng gốc từng gốc cây xanh ngắt đã hình thành nên một phiến rừng cây.
Thân hình Bộ Phàm lơ lửng trên không trung, bay về hướng nông trường xa xa.
Nông trường này là ngày đó hắn làm cho Tiểu Lục Nhân, bình thường đều giao cho Tiểu Lục Nhân phụ trách quản lý.
"Tiểu Hồng!" Đi tới bờ sông, Bộ Phàm lên tiếng hô.
"Phốc phốc!" Trong sông, con cá chép màu hồng to mập bay vọt lên rồi rơi xuống mặt nước, nó rất nhanh chóng bơi tới trước mặt hắn.
Bộ Phàm cũng không nhiều lời vô nghĩa, hắn lập thi triển Thiên Nhãn Thần Thông với con cá chép hồng, nhưng nó chẳng có bất kỳ phản ứng nào.
"Không phải sao?" Bộ Phàm giật mình.
"Xem ra cảm giác của Tiểu Lục Nhân đã sai lầm rồi!” Bộ Phàm lắc đầu.
Sai thì thôi, hắn vẫn phải thực hiện mục đích của mình.
Chỉ thấy hắn bấm ngón tay niệm thần chú, thi triển Thiên Đạo Luân Hồi Công, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, lập tức một đoàn ánh sáng rơi vào trong thân thể cá chép hồng.
Thấy cá chép hồng ngây người, Bộ Phàm cũng quay ra tìm kiếm một con cá khác bên bờ sông.
Trước kia, để xây dựng Thiên Diễn Không Gian đặc sắc như ngày hôm nay, hắn đã bắt không ít cá cho vào.
"Chính là con này!"
Thấy một con cá nheo béo mập vẫn nằm im tại chỗ không nhúc nhích, Bộ Phàm lại thi triển Thiên Đạo Luân Hồi Công.
Hắn cho cá chép hồng và cá nheo vào giấc mộng không sai biệt lắm với tiểu trư tử.
Đều là sau khi tới được Tây Thiên thỉnh kinh mới phát hiện ra đại sư huynh giả mạo, rồi bị Phật môn huỷ bỏ tu vi, ném tới một nơi hẻo lánh chờ chết.
Mà trong giấc mộng đó, hắn vẫn như trước sắm vai một lão thần tiên trao cơ duyên cho cá chép hồng và cá nheo.
Trước khi cá chép hồng và cá nheo tỉnh lại, Bộ Phàm đã rời khỏi Thiên Diễn Không Gian.
Vẫn một mực chờ ở bên ngoài, rất lâu sau mới thấy hắn đi ra, Tiểu Lục Nhân kích động vội vàng đi lên hỏi: "Sư phụ, thế nào rồi?"
"Không vội, chờ ta gọi Tiểu Không cùng ta đi vào không gian đã!"
Bộ Phàm đi ra khỏi phòng, tới dưới gốc đào.
Giờ phút này, tiểu hầu tử đang nằm trên cành đào nghỉ ngơi, trong lòng nó còn ôm theo tấm bảng đen.
Bộ Phàm lập tức nhảy lên, xách tiểu hầu tử cùng đi vào trong phòng Tiểu Lục Nhân.
Chuyện này khiến cho tiểu hầu tử sợ tới mức giật mình tỉnh lại, sau đó nó lập tức giơ tấm bảng đen lên: "Sư phụ, có chuyện gì vậy?"
"Mang ngươi đi gặp hai sư đệ của ngươi, lục, thất sư đệ!" Bộ Phàm nhẹ giọng nói.
" (⊙? ⊙) ? Sư phụ, từ bao giờ ngươi lại thu thêm hai đồ đệ rồi?" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Ta vừa thu, ngươi bớt dùng mấy biểu tượng khuôn mặt đó đi!"
"∠ (°w°)/"
Bộ Phàm vắt tay lên trán.
Sớm biết có ngày hôm nay, trước kia hắn đã không dạy tiểu hầu tử mấy biểu tượng khuôn mặt này.
Mà khi tiểu trư tử nghe được động tĩnh bên này, nó cũng nhảy khỏi rào chắn, phát ra âm thanh "Éc éc".
"Heo ngốc nói nó cũng muốn đi gặp sư đệ!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Được, cùng nhau đi!" Bộ Phàm cũng không ngăn cản, dù sao đều là người quen.