Chương 264: Ẩn Thân Phù
Ngay thời khắc đó, trong khung cảnh hoàng hôn, ánh tà dương rực rỡ phản chiếu cảnh núi non sông nước đan vào nhau hình thành nên một bức tranh sống động.
Hôm nay, Đại Ny và Tiểu Lục Nhân được Chu Minh Châu kéo tới huyện thành chơi.
Bộ Phàm nằm trên ghế trúc dưới gốc cây đào, nhàn nhã nheo hai mắt.
Kỳ thật tạo mộng rất hao tổn trí nhớ.
Nhất là tạo mộng cho động vật, mỗi bước đều phải tính toán tỉ mỉ.
Chỉ chốc lát sau, tiểu hầu tử cưỡi tiểu trư tử từ trong phòng chạy ra.
"Thu phục rồi?" Bộ Phàm từ từ mở mắt ra.
"< (^- ^) >, thu phục!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Ừm!" Bộ Phàm gật gật đầu.
"Sư phụ, chúng ta đã trở lại!" Lúc này, bên ngoài sân truyền đến âm thanh của Tiểu Lục Nhân.
Bộ Phàm đi ra ngoài.
Chỉ thấy trên lưng trâu, Chu Minh Châu đang đưa túi lớn túi nhỏ đựng thứ gì đó cho Đại Ny và Tiểu Lục Nhân.
"Thôn trưởng, lại đây hỗ trợ đi, đồ của nhà ngươi siêu nhiều!" Chu Minh Châu vẫy vẫy tay.
Bộ Phàm còn có thể nói gì nữa đây, hắn chỉ còn cách đi lên phía trước hỗ trợ vận chuyển thôi.
"Mua nhiều như vậy?" Hắn nhìn về phía Đại Ny.
"Đều là những thứ trong nhà đang thiếu, thuận tiện nên mua luôn thể, cũng chỉ có một ít kim chỉ vải vóc. Chờ khi rảnh rỗi, ta sẽ làm cho chàng và Tiểu Lục Nhân vài bộ đồ mới!" Đại Ny khẽ cười nói.
"Nàng đó, trấn trên có thợ may mà, đâu cần tự mình may?" Bộ Phàm âm thầm thở dài.
"Đâu có sao, với lại quần áo mua từ trên trấn không vừa người!" Đại Ny cười nói.
"Được rồi được rồi, các ngươi mang cẩu lương qua nơi khác rải đi, đừng ném trước mặt cẩu độc thân như ta!" Chu Minh Châu kháng nghị.
Bộ Phàm và Đại Ny nhìn nhau rồi cười lắc đầu.
Trong quá trình mang tất cả đồ vật trên lưng trâu vào trong phòng, tiểu hầu tử cũng qua đây giúp đỡ xách một ít vật phẩm.
"Thôn trưởng, Tiểu Không nhà ngươi hiểu chuyện như vậy, nếu không ngươi bán Tiểu Không cho ta đi, bao nhiêu bạc cũng không thành vấn đề!"
Thấy tiểu hầu tử thông minh như vậy, Chu Minh Châu cũng động tâm.
"Chuyện này sao? Nếu ngươi muốn, vậy phải hỏi Tiểu Không có đồng ý hay không?" Bộ Phàm cười nói.
"Tiểu Không, nếu không ngươi theo tỷ lăn lộn đi, tỷ cam đoan về sau ngươi sẽ được ăn no uống say!"
Hai mắt Chu Minh Châu sáng lên, nàng lập tức mang hai quả chuối tiêu ra, còn quơ quơ trước mặt tiểu hầu tử, dụ dỗ nó.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử rất có nhân tính ném cho Chu Minh Châu một cái nhìn đầy xem thường.
"Má nó, lại dám trợn trắng mắt nhìn ta, Đại Ny, Tiểu Không nhà ngươi chẳng thú vị chút nào!" Chu Minh Châu cười hì hì, nàng không hề tức giận, ngược lại còn cảm thấy tiểu hầu tử này rất thú vị.
"Éc éc!" Ngay lúc ấy, tiểu trư tử tiến tới trước mặt Chu Minh Châu, cọ cọ vào ống quần Chu Minh Châu, bày ra bộ dáng lấy lòng.
"Con heo này cũng không tồi!" Chu Minh Châu ngồi xổm xuống, vừa cười vừa sờ sờ tiểu trư tử, tiểu trư tử lộ ra bộ dáng cực kỳ hưởng thụ.
"Khẹc khẹc!” Tiểu hầu tử ở bên cạnh lập tức hoa chân múa tay với tiểu trư tử một trận, dường như nó đang chỉ trích con heo ngốc kia.
"Đại Ny, động vật nhà ngươi nuôi rất thú vị!" Chu Minh Châu cười nhìn về phía Đại Ny.
"Đúng vậy, Tiểu Không và Tiểu Cương rất thông minh!" Đại Ny cười nhẹ.
Nàng cũng không cảm thấy kỳ quái.
Phải biết rằng, linh khí của Ca Lạp thôn còn nồng đậm hơn ở Thiên Môn thánh địa.
Những nơi có linh khí nồng đậm chẳng những có lợi đối với phàm nhân, mà còn mang tới chỗ tốt cực lớn cho động vật.
…
Nửa tháng sau, trong lúc Bộ Phàm đang dạy học ở tư thục, bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên âm thanh nhắc nhở.
【 Chúc mừng đệ tử Bộ Không của ngươi trở thành yêu thú, thưởng cho: 2500000 kinh nghiệm x2】
【 Tiểu Tu La Độn Pháp thăng cấp 】
【 Thái Ất Kim Thân Quyết thăng cấp 】
【 Tinh Thần Đoán Thể Thuật thăng cấp 】
…
【 Vô Thượng Tọa Vong Kinh thăng cấp 】
【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Luyện Hư kỳ, thưởng cho: Ẩn Thân Phù x10】
【 Ẩn Thân Phù: thông thiên phù bảo, sau khi được thúc dục, sẽ mang tới tác dụng ẩn nấp thân hình suốt một canh giờ, vô tung vô ảnh, không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện ra, số lần khả dụng: 10 】
Không nghĩ tới hắn lại nhanh thăng cấp như vậy.
Nhưng vật phẩm ban thưởng Ẩn Thân Phù lần này lại là đạo cụ tiêu hao?
Dù tiêu hao nhưng thoạt nhìn cũng là một đạo cụ bảo mệnh không tồi.
Chỉ là không biết Ẩn Thân Phù này hữu dụng với những người có tu vi cao thâm hay không?
Tuy rằng phần giới thiệu đã khẳng định người sử dụng sẽ không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện, nhưng vì bảo hiểm, Bộ Phàm cảm thấy hắn nên nghiệm chứng lại một chút.
Thời điểm tư thục tan học, hắn cũng được nghỉ ngơi.
Nhân khoảng thời gian này, Bộ Phàm tránh ở một góc, thúc dục Ẩn Thân Phù, sau đó, không coi ai ra gì, thoải mái đi tìm Ngô Huyền Tử.
Hiển nhiên, những đệ tử chung quanh chẳng thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Giờ phút này, Ngô Huyền Tử đang ở trong phòng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bộ Phàm đi đến trước mặt Ngô Huyền Tử, thậm chí còn đưa tay vẫy vẫy trước mặt ông ta nhưng Ngô Huyền Tử vẫn chẳng có chút phản ứng gì.
"Xem ra quả thực Ẩn Thân Phù này không tồi?"
Bộ Phàm bước ra khỏi sườn phòng, khóe miệng dần dần cong lên nở một nụ cười.
Trong sườn phòng, Ngô Huyền Tử từ từ mở mắt ra, hắn đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía bên ngoài.
Ngay vừa rồi, bỗng nhiên hắn có cảm giác dường như người nào đó vừa bước vào đây, nhưng trước mắt lại không có một bóng người, thậm chí khi hắn vận dụng thần niệm, cũng chẳng cảm thụ được một tia khí tức nào.
Hay là cảm giác sai rồi?
…
Đã nếm được ngon ngọt khi thăng cấp rất nhanh.
Vì vậy, những ngày sau, Bộ Phàm sẽ tận dụng những thời điểm tư thục nghỉ để tạo mộng thu đồ đệ.
Rùa, vẹt, rết, gà trống…
Cảnh trong mơ của chúng nó cũng không khác nhau nhiều lắm, đều là chết thảm trong chiến dịch phong thần, rơi vào kết cục phải chuyển sang kiếp khác.
Mà thân phận trong mơ của hắn là giáo chủ thông thiên.
Vì sao lại chọn giáo chủ thông thiên? Kỳ thật chỉ vì một chữ tiện thôi.
Ai bảo môn hạ của giáo chủ thông thiên có rất nhiều chim bay cá nhảy chứ?
Sau đó Bộ Phàm lần lượt đặt tên cho chúng nó.