Chương 268: Tầng Mười Ba? Chuyện Gì Đang Xảy Ra Đây?
Sau đó Vương Trường Quý để cho đại nhi tử đi thông báo cho tộc trưởng các tộc tới nhà hắn nghị sự.
Cho dù hiện tại Vương Trường Quý không phải thôn trưởng, nhưng hắn vẫn là tộc trưởng của Vương thị nhất tộc trong thôn.
Hơn nữa Vương thị nhất tộc là đại tộc trong Ca Lạp thôn, lực ảnh hưởng rất lớn.
Khi nhận được thông báo, nhóm tộc trưởng tỏ ra hơi buồn bực.
Vừa đầu năm mới, Vương Trường Quý kia không lo ở nhà vui vầy cùng tôn tử tìm bọn họ tới làm gì.
Tới khi biết được chuyện sửa đường, mọi người đều thống nhất trưng ra biểu tình. ((´--) --)- _-)
Vậy mà lúc nghe nói việc này là do Bộ Phàm đề xuất, nhóm tộc trưởng lại đồng loạt chuyển qua biểu tình.o (n_n) o
"Ta ủng hộ ý kiến của thôn trưởng!" Người đầu tiên tán thành chính là Chu tộc trưởng.
"Ta cũng tán thành!" Kế tiếp một đám tộc trưởng đều tán thành.
Sau đó chính là nghị luận về chuyện các tộc sẽ chi ra bao nhiêu bạc.
Thẳng đến buổi chiều, nghị luận về việc sửa đường mới chính thức chấm dứt.
Nhưng sau khi lần nghị luận này kết thúc, tin tức đã nhanh chóng truyền khắp trong thôn.
Chỉ là không ít các hương thân cũng chẳng biết đường xi măng nó là cái gì.
Nhưng thôn trưởng đã nói ít nhất đường xi măng này có thể sử dụng được hơn mười năm, hơn nữa vẫn bằng phẳng như cũ.
Nếu là những người khác nói, bọn họ khẳng định sẽ không tin, nhưng thôn trưởng nói vậy bọn họ sẽ không hoài nghi chút nào.
Trong lúc nhất thời, những người dư dả trong thôn đều tự tìm tới tộc trưởng đề nghị chuyện quyên bạc làm đường.
Nhà dư dả một chút còn vậy, càng đừng nói tới những nhà giàu có trong thôn.
Khi phụ thân của Tống Tiểu Xuân, Tống viên ngoại nghe nói tới việc này, hắn không nói hai lời đã vỗ một tờ ngân phiếu lên mặt bàn, rồi thản nhiên nói một câu: "Ta không có ý tứ gì khác, chỉ tới để quyên tiền!"
Bộ Phàm cũng không nghĩ tới các hương thân lại nhiệt tình với chuyện tu sửa đường xi măng tới vậy.
Để cổ vũ cho lòng nhiệt tình của các hương thân, sau này hắn dứt khoát đặt một tấm bảng công đức ngay tại cửa thôn, bên trên ghi chép lại toàn bộ tên của những hương thân tới quyên tiền.
Nhưng mà đó là chuyện của sau này.
…
Ban đêm.
Đang trong tình cảnh cực kỳ ấm áp cùng chui trong ổ chăn, Bộ Phàm và Đại Ny bắt đầu thì thầm khe khẽ, kỳ thật những chuyện bọn họ nói với nhau cũng chỉ là những chuyện xảy ra ngày hôm nay.
"Hôm nay, Minh Châu nói chuyện gì với nàng vậy?" Bộ Phàm thuận miệng hỏi.
"Đâu có nói gì đâu?" Đại Ny lập tức vùi đầu vào ổ chăn.
Không cần hỏi Bộ Phàm cũng biết chắc chắn Chu Minh Châu kia đã nói chút những chuyện ‘dơ bẩn’ cho Đại Ny nghe rồi.
"Nàng ấy vốn là người như vậy, luôn luôn nói chuyện cực kỳ tuỳ tiện, nàng đừng coi là thật!"
"Dạ!" Đại Ny khẽ dạ.
"Đúng rồi, tình huống của Tiểu Lục Nhân là sao vậy?" Bộ Phàm nghiêng người, hỏi sang chuyện khác.
"Ta cũng không rõ ràng, trong Thiên Môn thánh địa, tu vi thấp nhất cũng là Trúc Cơ kỳ, còn trong Thiên Huyền môn đúng là có rất nhiều Luyện Khí tầng mười hai, vì vậy theo ta biết, có hai loại người sẽ rơi vào tình huống này!" Đại Ny nhíu mày nói.
"Hai loại người sao?" Bộ Phàm tò mò.
"Loại thứ nhất chính là tư chất quá kém, chỉ khổ tu được đến tầng mười hai mà thôi, còn loại thứ hai chính là tư chất tốt, lúc ban đầu tu hành rất nhanh nhưng tu đến Luyện Khí kỳ tầng chín, lại không thể chạm đến cánh cửa Trúc Cơ, vì vậy phải tiếp tục tu luyện đến tầng mười hai!" Đại Ny giải thích.
"Theo như nàng nói, vậy Tiểu Lục Nhân chính là loại thứ hai!" Bộ Phàm cân nhắc rồi mới nói.
"Ta cũng nghĩ như vậy." Đại Ny gật gật đầu.
"Kỳ thật mỗi lần tu sĩ đột phá một đại cảnh giới đều là một lần khảo nghiệm, có tu sĩ chỉ cần vài năm nhưng có người lại cần tới mười mấy năm, thậm chí còn có những tu sĩ cho dù dùng thời gian cả đời cũng không có cách nào đột phá được!" Đại Ny cảm thán nói.
"Không phải có đan dược trợ giúp tu sĩ đột phá bình cảnh sao?"
Nghe Đại Ny nói như vậy, trong lòng Bộ Phàm cảm thấy cực kỳ may mắn, may mắn vì hắn đột phá chẳng có chút khảo nghiệm nào.
"Đúng là có loại đan dược này. Nhưng những loại đó cũng chỉ tăng lên tỷ lệ đột phá bình cảnh, chứ không phải đảm bảo trăm phần trăm. Hơn nữa bình thường những đan dược tốt cũng chỉ tăng lên được một hai phần mà thôi!" Đại Ny giải thích.
"Chúng ta cũng không nên lo lắng cho Tiểu Lục Nhân quá. Hiện giờ Tiểu Lục Nhân mới có mấy tuổi nhưng đã đạt tới Luyện Khí tầng mười hai rồi, cũng xem như không tồi!" Bộ Phàm trấn an.
"Ừm, hơn nữa Tiểu Lục Nhân đã nói tựa hồ hắn đã chạm tới cánh cửa đột phá rồi, nói không chừng qua vài ngày nữa hắn có thể đột phá đó!" Đại Ny khẽ cười nói.
"Vậy là tốt rồi!" Bộ Phàm cười nói. Nếu hắn đột phá Trúc Cơ kỳ, ít nhất Bộ Phàm cũng có thể đạt được mấy trăm vạn kinh nghiệm.
…
Năm ngày sau, xưởng xi măng phía sau núi bắt đầu khởi công.
Nửa tháng sau, trong thôn bắt đầu xây dựng đường xi măng.
Nghe nói lúc xây dựng không được dẫm lên đường xi măng. Nếu dẫm lên sẽ để lại dấu chân, vì vậy rất nhiều các hương thân chỉ hận không thể đi đường vòng.
Dù sao mỗi gia mỗi hộ trong Ca Lạp thôn đều chi ra một ít ngân lượng để xây dựng đường xi măng này, tự nhiên tất cả bọn họ đều không nỡ phá hư nó dù chỉ một chút xíu.
Cũng may mặt đường đã được lên kế hoạch từ trước khi xây dựng đường xi măng.
Và Bộ Phàm tới thư viện dạy học như bình thường.
Thời gian vội vàng trôi đi, chỉ trong nháy mắt, lại qua nửa tháng.
【 Chúc mừng đệ tử Lục Nhân của ngươi trở thành tu sĩ Luyện Khí tầng mười ba, thưởng cho: 3500000 kinh nghiệm x2】
Bộ Phàm giật mình.
Không phải Đại Ny đã nói tầng cao nhất của Luyện Khí kỳ chỉ có mười hai thôi sao?
Vậy tầng mười ba này… là chuyện gì đang xảy ra?
Thời điểm thư viện tan học, Bộ Phàm cưỡi tiểu bạch lư về nhà.
Bởi vì gần đây Tiểu Lục Nhân sắp đột phá, cho nên mấy ngày nay hắn cũng không tới thư viện đi học, chỉ một mực ở nhà tu luyện.
"Sư phụ, cuối cùng ta cũng đột phá!"
Mới vừa về đến nhà, Tiểu Lục Nhân với vẻ mặt vui sướng đã xông tới.
"Phải không? Đây đúng là chuyện tốt, buổi tối ta sẽ nói sư nương của ngươi nấu món mà ngươi thích ăn nhất." Bộ Phàm cười nói.