Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 285: Hữu Duyên Vô Duyên

Chương 285: Hữu Duyên Vô Duyên
Vì tam muội của Đại Ny mang thai nên sáng nay Đại Ny cùng với nhạc mẫu và Tiểu Ny đã lên trấn trên thăm hỏi rồi, đến bây giờ nàng vẫn chưa trở về.
Bộ Phàm lại ngồi lên ghế trúc, trong lòng nghĩ tới chuyện của Thiên Diễn Không Gian.
Hiện giờ thời gian của Thiên Diễn Không Gian đã trở nên nhanh hơn, tự nhiên không thể để lãng phí tác dụng này.
Đáng tiếc hiện giờ hắn không có linh thảo thích hợp để gieo trồng.
Nếu không lại để cho Tống Tiểu Xuân đi một chuyến ra sau núi?
Nhưng ý niệm này rất nhanh đã bị Bộ Phàm bỏ qua.
Chưa tính tới chuyện Tống Tiểu Xuân có nhận lời hay không.
Cho dù đối phương nhận lời, lương tâm hắn cũng hơi băn khoăn.
"Trong Tu Tiên giới chắc chắn có bán hạt giống linh thảo!"
Mới vừa nghĩ như vậy, bỗng nhiên trong đầu Bộ Phàm vang lên âm thanh nhắc nhở.
【 Nhiệm vụ: tiến về phường thị tu tiên mua hạt giống linh thảo 】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: tốc độ dòng chảy thời gian trong Thiên Diễn Không Gian chênh lệch so với bên ngoài một trăm lần, chỉ cần ngươi mua vô số thiên địa linh thảo gieo trồng ở trong Thiên Diễn Không Gian. Không tới mười năm, ngươi sẽ có được vô số thiên địa linh thảo ngàn năm để sử dụng, xin nắm chắc cơ hội mà dũng cảm bước ra một bước này đi! 】
【 Nhiệm vụ thưởng cho: 500000000 kinh nghiệm 】
Bộ Phàm còn tưởng rằng hệ thống sẽ đưa ra một trăm kiện thông thiên linh bảo để hấp dẫn hắn rời khỏi thôn.
Không nghĩ tới chỉ là một mớ kinh nghiệm.
Thoạt nhìn kinh nghiệm rất nhiều, nhưng chỉ tương đương với kinh nghiệm ban thưởng khi mấy đồ đệ tăng tu vi lên mà thôi.
"Nếu không rời khỏi thôn một chút xem sao?" Bộ Phàm sờ sờ cằm.
Dù sao hắn chỉ rời khỏi thôn mua chút hạt giống linh thảo rồi ngay lập tức trở lại, chắc không có chuyện gì đâu?
Nhưng ý niệm này vừa nảy lên, hắn đã lắc đầu thật mạnh.
Tuy trong lòng cảm thấy không có chuyện gì, nhưng mọi thứ thì thường phản tác dụng, càng dễ dàng phát sinh chút chuyện gì đó.
Loại này gọi là sợ thứ gì thì thứ đó tới.
Chỉ sợ hắn vừa rời khỏi thôn đã gặp phải người nào đó rồi.
Sau đó liên lụy tới một đống chuyện phát sinh phía sau, cuối cùng có thể dẫn tới một tình huống không thể lường trước được.
Cho nên khẳng định không thể rời khỏi thôn.
"Nguy hiểm thật, may mà ta phản ứng kịp thời, thiếu chút nữa đã bị hệ thống lôi xuống cống rồi!"
Trong lòng Bộ Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra tâm cảnh của hắn vẫn chưa đủ kiên định.
Để tăng tâm cảnh lên, Bộ Phàm không nói hai lời tiến vào mô phỏng quyết đấu, luận bàn cùng Bạch Tố Tố một phen.
Cho dù hiện giờ hắn đã là Luyện Hư đại viên mãn, nhưng đối mặt với Bạch Tố Tố vẫn không thoát khỏi kết cục bị ngược.
Nhưng ít nhất hiện giờ hắn đã chống đỡ được hai canh giờ dưới tay Bạch Tố Tố
Tiếp theo Bộ Phàm lại kiểm tra tin tức hảo hữu.
【 Hảo hữu Hàn Cương của ngươi bị nhốt ở Trụy Tiên cốc 】
【 Hảo hữu Bạch Tố Tố của ngươi bị Ma tộc đuổi giết 】
【 Hảo hữu Chu Sơn Nguyệt của ngươi bị Ma tộc đuổi giết 】
Nhìn xem, một năm đã trôi qua, mà một người đang bị vây ở Trụy Tiên cốc không ra được, hai người khác lại chưa thoát khỏi sự đuổi giết của Ma tộc.
"Quả nhiên trong Tu Tiên giới nơi chốn đều tràn ngập nguy hiểm!"
Bộ Phàm thở ra một hơi.

Tới buổi chiều Đại Ny mới trở về.
"Nàng tới thăm tam muội thế nào?"
Bộ Phàm mang vật phẩm Đại Ny mua từ trên xe trâu vào trong phòng.
"Đều khỏe mạnh!" Đại Ny cười nói.
"Vậy là tốt rồi." Bộ Phàm gật gật đầu.
Lúc năm mới, khi tới nhà nhạc phụ chúc tết, hắn cũng gặp tam muội của Đại Ny, chỉ thấy tinh thần nàng ấy sung mãn, là người có phúc khí.
"Làm sao vậy? Chẳng lẽ trên trấn đã xảy ra chuyện gì?"
Thấy bộ dáng Đại Ny có chút không yên lòng, Bộ Phàm nghi hoặc nói.
"Hôm nay nương của ta mang ta tới nhà một bà mụ trên trấn xem!" Đại Ny có chút bất đắc dĩ nói.
"Ủy khuất cho nàng rồi!" Bộ Phàm nắm lấy tay Đại Ny.
Hắn và Đại Ny thành thân đã được hơn hai năm, nhưng cả hai người đều ôm thái độ tuỳ duyên với chuyện có hài tử.
Chỉ là tục ngữ có nói, Hoàng đế không vội Thái giám gấp.
Các hương thân trong thôn và gia đình nhà nhạc phụ đều cực kỳ quan tâm tới chuyện của hai người bọn họ.
Đặc biệt là sau khi mấy người Thiết Đản đậu cao, tình trạng này còn có xu hướng trầm trọng hơn.
Hắn chẳng ảnh hưởng gì, chỉ một mình Đại Ny chịu thiệt.
Dù sao thế giới cổ đại rất hà khắc với nữ tử, chỉ cần không sinh được hài tử bọn họ đều đổ hết lên đầu tức phụ.
Mà một năm này Đại Ny cũng được không ít những phụ nhân bên cạnh truyền thụ cho mấy loại bí phương sinh hài tử.
Thậm chí ngay cả Tống Lại Tử cũng tặng vài phương thuốc cho hắn, nói cái gì mà loại này hữu dụng với nam nhân.
Đối phương còn chẳng thèm ngẫm lại xem mấy phương thuốc kia lấy được từ tay ai.
"Không có gì, chỉ là nương ta muốn sớm được ôm ngoại tôn mà thôi!" Đại Ny nói.
"Thế bà mụ kia nói như thế nào?" Bộ Phàm hiếu kỳ nói.
"Bà mụ kia nói thân thể của ta tốt lắm cho nên viết cho vài phương thuốc nói về sắc cho chàng uống!" Hai má Đại Ny ửng đỏ, có chút không dám nhìn hắn, nàng chỉ cúi đầu nhẹ giọng nói.
Bộ Phàm hết chỗ nói rồi.
Ý tứ của bà mụ kia rõ ràng quá còn gì. Thân thể của Đại Ny không có vấn đề, như vậy người có vấn đề là hắn.
"Bộ Phàm ca, kỳ thật trong chuyện này chàng không có vấn đề, người có vấn đề là ta!" Đại Ny sợ hắn hiểu lầm nên vội vàng giải thích.
"Nha đầu ngốc này, nàng nói cái gì vậy?"
Bộ Phàm cũng không muốn để Đại Ny cứ ôm mãi chuyện này trong lòng.
"Kỳ thật việc này còn phải chú ý tới duyên phận, hữu duyên tự nhiên sẽ có, vô duyên chúng ta cũng không cưỡng cầu được!"
Đại Ny vẫn cúi đầu trầm mặc không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bộ Phàm tưởng rằng Đại Ny vẫn còn rối rắm chuyện sinh hài tử.
Dù sao cổ nhân rất chú trọng chuyện có hài tử nối dõi. Bọn họ cảm thấy có hài tử nối dõi mới có truyền thừa.
Nhưng hắn hoàn toàn không có loại ý tưởng này.
Tuy hắn rất thích hài tử, nhưng không muốn cố ý cưỡng cầu.
"Bộ Phàm ca, chàng có muốn hài tử không?" Bỗng nhiên Đại Ny nhẹ giọng nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất