Chương 291: Nam Xuyên Việt? Nữ Xuyên Việt? (1)
"Đúng rồi này, khẳng định về sau hài tử này sẽ rất có phúc khí!"
Tống bà bà đã đỡ đẻ rất nhiều hài tử, cũng thấy không ít những màn tương tự như thế này.
Trong suy nghĩ của bà, hài tử mới sinh đã biết cười điều đó tượng trưng cho phúc khí.
Mà Bộ Phàm cũng chú ý tới hài tử vừa đến trong lòng Đại Ny, cái miệng nhỏ nhắn đã cong lên, lộ ra bộ dáng giống như đang cười.
Kỳ thật lúc này hài tử cũng không biết cười.
Có thể là phản ứng thần kinh sinh lý thể hiện bằng nụ cười.
Dù vậy Đại Ny cũng rất vui vẻ nói: "Nữ nhi, ta là nương của ngươi!"
Đôi tay nhỏ bé của hài tử trong lòng nàng lay động, y như muốn tương tác với Đại Ny, điều này làm cho khuôn mặt tiều tụy của Đại Ny lộ ra một nụ cười xuất phát từ nội tâm.
"Khuê nữ, ta là cha ngươi đây!" Bộ Phàm tiến lên, cười nói.
Hài tử trong lòng Đại Ny lập tức bất động, ngay cả nụ cười hồi nãy cũng thu lại.
Bộ Phàm: "..."
Bộ Phàm cũng không nghĩ nhiều.
Một hài tử mới sinh nào có ý đồ xấu?
Nhưng đúng lúc đó, trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên một âm thanh nữ tử dễ nghe.
【 Phụ thân cặn bã này rất kỳ cục, vừa lên tiếng đã mắng chửi người! Tuy rằng ngươi là phụ thân ta, nhưng ta sẽ không thừa nhận! 】
Bộ Phàm ngẩn ra.m thanh này là của ai?
Thần thức buông ra, không phát hiện có thân ảnh tu sĩ.
Không phải là tu sĩ. Thế thì ai đã truyền âm cho hắn?
Chẳng lẽ là hệ thống? Thế nhưng âm thanh của hệ thống không như vậy.
Ít nhất cũng không dễ nghe như vậy.
"Bộ Phàm ca, ngươi làm sao vậy?"
Đại Ny thấy vẻ mặt Bộ Phàm có chút không thích hợp nghi hoặc nói.
"Không sao!" Bộ Phàm nhíu mày, theo bản năng đưa mắt nhìn hài tử trong lòng Đại Ny.
【 A, tại sao phụ thân cặn bã lại đưa mắt qua đây? Chẳng lẽ đã biết ta vừa mắng hắn? Không có khả năng. Phụ thân cặn bã làm gì có loại năng lực này. Nếu có loại năng lực này, khác nào hắn đã lên trời rồi? 】
Bộ Phàm trợn tròn mắt. Sao lại thế này?
Tại sao khuê nữ mới sinh của hắn lại có cách nghĩ này?
Chẳng lẽ là…
Bộ Phàm có một suy nghĩ không tốt trong đầu.
Dù hắn không rõ ràng lắm vì sao hắn có thể nghe thấy âm thanh trong lòng hài tử, nhưng hắn có thể khẳng định một điều.
Khuê nữ này của hắn có vấn đề.
Phải biết rằng một hài tử mới sinh không thể biết cách mắng chửi người.
Chưa nói tới chuyện biết mắng chửi người, tâm trí của hài tử mới sinh không khác gì một tấm giấy trắng, chẳng có chút suy nghĩ nào hết.
Thế nhưng giờ phút này chẳng những khuê nữ của hắn biết mắng chửi người, còn nói đạo lý cực kỳ rõ ràng.
Như vậy đâu còn là hài tử nữa, rõ ràng là một người trưởng thành mà.
Chẳng lẽ bị đoạt xá? Hình như không có khả năng!
Sau khi Ngô Huyền Tử rời đi, để bảo đảm sự an toàn cho thôn hắn vẫn một mực thả thần thức ra, nhưng không phát hiện có tu sĩ lẻn vào.
Càng không thể có chuyện, người ta đoạt xá khuê nữ của hắn ngay trước mắt hắn.
Vậy chỉ còn một khả năng! Đó là xuyên việt!
Vẻ mặt Bộ Phàm đầy phức tạp nhìn hài tử trong lòng Đại Ny.
Nếu thật sự là vậy, hắn thật không biết nên đối mặt với khuê nữ như thế nào.
Tuy rằng hắn cũng xuyên việt, nhưng hắn không cách nào tiếp nhận được chuyện khuê nữ của hắn cũng là người xuyên việt.
【 Ai u, bộ ngực của mẫu thân xinh đẹp thật mềm mại! 】
Bộ Phàm trầm mặt xuống.
Nhìn thấy hài tử đang nằm trong lòng Đại Ny khóe môi cong lên, lộ ra vẻ mặt mỉm cười.
Lúc trước hắn còn cảm thấy nụ cười này rất đáng yêu, nhưng giờ phút này càng nhìn hắn càng cảm thấy đáng khinh.
Hài tử này, mười phần thì chắc chín không phải nữ! Đừng hỏi vì sao.
"Đại Ny, vẫn nên để ta ôm hài tử một cái đi!"
Dù vẻ mặt Bộ Phàm chứa đầy ý cười, nhưng đáy mắt hắn ngập tràn lãnh ý.
Dám sàm sỡ thê tử của hắn, nam tử xuyên việt này không biết chữ chết viết như thế nào.
【 Ta không cần! Ta từ chối cho tra nam như ngươi ôm! 】
"Ừm!" Đại Ny khẽ dạ, đem hài tử giao cho Bộ Phàm.
【 Đừng, mẫu thân xinh đẹp, ta không muốn tra nam này ôm! 】
Trong đầu truyền đến một âm thanh không vui.
Bộ Phàm âm thầm cười lạnh. Chuyện này không do ngươi quyết định.
Lúc trước Bộ Phàm còn cực kỳ cẩn thận ôm hài tử.
Nhưng giờ phút này khi biết hài tử của mình vô cùng có khả năng là người xuyên việt, hắn cảm thấy chẳng cần thiết phải chú ý nhiều như vậy.
"Tiểu khả ái, ta là cha ngươi!"
Bộ Phàm ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hài tử, trong lòng ngũ vị tạp trần.
【 Ngừng, ngươi cho rằng ta muốn làm nữ nhi của ngươi sao? Tra nam thối tha kia, cười lên nhìn càng âm hiểm! 】
Bộ Phàm lập tức nghiến răng nghiến lợi.
Đã chiếm thân thể khuê nữ của hắn còn dám nói nhăng nói cuội như vậy.
Hơn nữa cứ mở miệng là kêu tra nam, rút cuộc chuyện quái quỷ gì đang xảy ra đây?
Chẳng qua điều khiến hắn nghĩ mãi mà không rõ chính là…
Tại sao đột nhiên hắn có được năng lực nghe thấy suy nghĩ trong lòng người khác? Khoan đã, năng lực?
Bỗng nhiên một ý niệm chợt loé lên trong đầu hắn.
Chẳng lẽ là Manh Hạp kia?
Hắn còn nhớ rõ trên phần giới thiệu của Manh Hạp có nói sẽ tùy cơ đạt được năng lực nào đó.
Chỉ là… khi ý tưởng này loé lên, Bộ Phàm đã vội vàng xem xét thanh vật phẩm.
Khi tìm được vị trí của Manh Hạp trong thanh vật phẩm.
【 Có mở Manh Hạp hay không ra? 】
【 Có! Không! 】
Kỳ quái rõ ràng hắn chưa mở Manh Hạp ra, tại sao đã đạt được năng lực?
Nhưng mặc kệ thế nào, Bộ Phàm vẫn thừa dịp người chung quanh không chú ý tới đã lựa chọn 【 Có 】.
【 Chúc mừng ngươi đạt được năng lực nghe âm thanh trong lòng người thân nhất 】
Khóe miệng Bộ Phàm khẽ động.
Quả nhiên đúng là năng lực trong Manh Hạp.
Nhưng cũng may có năng lực trong Manh Hạp, bằng không hắn đã bị người xuyên việt này lừa gạt rồi.
Phải biết rằng người xuyên việt rất biết cách giả vờ giả vịt.
…
"Sư phụ, đây là tiểu sư muội sao, ta muốn nhìn xem!"
Bởi vì lúc trước trong phòng còn nồng đậm mùi máu tươi, nên Tống bà bà không cho Tiểu Lục Nhân tiến vào, phải chờ sau khi dọn dẹp sạch sẽ, bà mới bằng lòng cho Tiểu Lục Nhân đi tới.