Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 292: Nam Xuyên Việt? Nữ Xuyên Việt? (2)

Chương 292: Nam Xuyên Việt? Nữ Xuyên Việt? (2)
Giờ phút này, Tiểu Lục Nhân kiễng mũi chân thò đầu, muốn nhìn hài tử trong lòng Bộ Phàm một chút.
【 m thanh này là ai? 】
"Ngươi xem đi!" Bộ Phàm ngồi lên chiếc ghế bên cạnh, Tiểu Lục Nhân lập tức xán lại gần nhìn tiểu hài tử.
【 Tiểu chính thái (*) này là ai vậy? Tại sao ta chưa từng thấy? Chẳng lẽ kiếp này ta có một ca ca sao? Nhưng tiểu ca ca này gọi tra nam kia là sư phụ, chẳng lẽ là đệ tử của tra nam kia? Tra nam kia cũng có năng lực này sao? 】
(*) Chỉ đứa bé trai dễ thương, tương tự như loli.
Tiểu chính thái? Khóe miệng Bộ Phàm khẽ động. Đồng hương tới?
Đúng là đồng hương gặp đồng hương, hai hàng nước mắt chảy ròng ròng nha!
Nhưng đừng có luôn nghi ngờ khả năng của hắn thế chứ?
"Sư phụ, tiểu sư muội thật đáng yêu!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân tràn đầy vui mừng nói.
【 Tiểu chính thái, ngươi rất biết cách ăn nói! Ngươi tên gì nhỉ, làm quen một chút coi! 】
Trong đầu bỗng nhiên truyền đến một âm thanh vui sướng.
Khiến cho trán Bộ Phàm nổi gân xanh.
Nếu không phải đang ở trong phòng Đại Ny, hắn thật sự muốn nói, con hàng này giống hệt một con khỉ, đáng yêu ở chỗ nào?
Nhưng nghe âm thanh xưng hô Tiểu Lục Nhân là tiểu chính thái này, chẳng lẽ người này không phải nam xuyên việt? Mà là nữ xuyên việt?

Bởi vì Đại Ny sinh lúc đêm khuya. Dù đầu xuôi đuôi lọt, nhưng vẫn tiêu hao không ít thể lực, vì vậy đại tức phụ của Tống bà bà đã nấu chút mì sợi cho Đại Ny ăn đỡ đói.
Ăn xong mì sợi, lúc này Đại Ny mới cảm thấy dạ dày trở nên thoải mái hơn.
Tiểu Lục Nhân vẫn đang nhìn hài tử trong lòng hắn như trước, thi thoảng còn làm ngoáo ộp.
"Bộ Phàm ca, vẫn nên đưa hài tử cho ta bế đi!" Đại Ny nhìn lại đây.
【 Phải! Phải! Phải, ta thích mẫu thân xinh đẹp nhất! 】
Cảm thụ được hai tay hai chân hài tử đang cử động, xem ra nó rất thích để cho Đại Ny ôm.
Nhưng Bộ Phàm không vui: "Cứ để cho ta ôm nàng là được!" Bộ Phàm cười nhìn về phía Đại Ny, không khỏi đưa tay điểm nhẹ vào cái mũi nhỏ của hài nhi, đầy mặt tươi cười nói: "Ta thương yêu khuê nữ nhất!"
Không cần biết người xuyên việt này là nam hay nữ, hắn tuyệt đối không cho phép người này tiếp cận Đại Ny.
【 Tra nam đáng giận, dám không cho mẫu thân xinh đẹp ôm ta! 】
U, còn tức giận kìa.
"Đại Ny, ngày mai ta không tới thư viện dạy học, ở nhà làm một cái nôi cho hài tử, về sau cho nàng ngủ một mình một giường!” Bộ Phàm nhìn Đại Ny cười nói.
【 Tra nam! Tra nam thối tha! Tra nam ghê tởm, muốn độc chiếm mẫu thân xinh đẹp của ta! 】
Bộ Phàm thầm cười trộm.
Hừ, tiểu dạng, nghĩ rằng ta không có cách nào để trị ngươi sao?
Ta cho ngươi xem cái gì gọi là giang hồ hiểm ác.
"Làm vậy dường như không tốt lắm, hài tử còn nhỏ như vậy!" Đại Ny do dự.
【 Tuyệt vời, mẫu thân xinh đẹp, ngươi ngàn vạn lần đừng nghe những lời tra nam này nói, lương tâm của tra nam này đã nát bét rồi! 】
Bộ Phàm: "..."
Kỳ thật hắn chẳng hiểu tại sao nữ xuyên việt này luôn miệng gọi hắn là tra nam?
Chẳng lẽ ở kiếp trước nữ xuyên việt này đã gặp người có diện mạo giống hắn như đúc, sau đó bị lừa tình lừa tài?
Dù sao cách thức xuyên việt của mấy nữ xuyên việt này vốn là như vậy.
Kiếp trước bị tra nam lừa gạt, rơi vào kết cục thê thảm, kế tiếp ngoài ý muốn xuyên việt, cuối cùng dùng đủ các phương thức ngược tra nam kia.
Nếu nói như vậy, chẳng lẽ hắn là tra nam kia?
Khoan đã, tại sao hắn lại tự đi mắng chính mình nhỉ?
Nhưng mặc kệ thế nào, hắn kiên quyết không để cho nữ xuyên việt này chiếm lợi của Đại Ny.
Hắn cứ có cảm giác nữ xuyên việt này có ý tưởng nào đó với Đại Ny.
"Không nhỏ đâu, nàng cứ hỏi Tống bà bà một chút xem, có phải nên sớm tập cho hài tử thói quen ngủ độc lập mới tốt nhất hay không?"
Bộ Phàm cười nhìn về phía Đại Ny, sau đó lại ném một cái nháy mắt về phía Tống bà bà đang đứng cạnh đó.
"Thôn trưởng nói đúng đó!" Tống bà bà có chút không hiểu, nhưng bà cảm thấy thôn trưởng làm như vậy khẳng định có dụng ý của hắn.
"Vậy sao? Vậy cũng được!" Đại Ny không có chút hoài nghi nào chỉ mỉm cười gật đầu.
【 Mẫu thân, đừng mà, vất vả lắm ta mới nhìn thấy mẫu thân xinh đẹp, ta không muốn tách ra, ta không cần! 】
Bỗng nhiên trong đầu truyền đến một âm thanh vừa tức giận vừa ai oán.
Bộ Phàm nhíu mày.
Dường như trong đầu hắn vừa bắt được thứ gì đó, nhưng chớp mắt hắn đã không thể nhớ ra nó là thứ gì, cứ như kiểu nó đã mắc kẹt ở đâu đó rồi.
Bỗng nhiên Bộ Phàm chú ý thấy nơi khóe mắt hài tử trong lòng chảy ra hai giọt lệ.
【 Tại sao lại buồn ngủ như vậy chứ? Ta còn muốn nhìn mẫu thân xinh đẹp thêm chút nữa. 】
Bỗng nhiên trong đầu truyền đến một câu cuối cùng, hài tử trong lòng dần dần ngủ say.
Nhìn hài tử ngủ say trong lòng, Bộ Phàm hơi do dự một chút.
Chẳng lẽ hắn bỏ qua chi tiết mấu chốt nào đó?
"Sư phụ, tiểu sư muội đang ngủ!" Tiểu Lục Nhân kinh dị nói.
"Ừm!" Bộ Phàm tỉnh táo lại, gật đầu.
"Bộ Phàm ca, hài tử đã ngủ rồi, vậy mang nàng qua chỗ ta đi, đừng để hài tử cảm lạnh!" Đại Ny cười nói.
Bộ Phàm cũng không do dự, hắn lập tức đặt hài tử lên giường.
Đại Ny đón lấy hài tử, rất cẩn thận đặt hài tử ở bên cạnh, trong mắt tràn đầy dịu dàng đắp chăn giúp hài tử.
Mà lúc này, dường như hài tử đang ngủ say kia cảm nhận được cái gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lộ ra nụ cười đầy hạnh phúc.
Bộ Phàm thầm thở dài, từ buồng trong đi ra ngoài.
"Tống bà bà, đã làm phiền các ngươi rồi!"
Bộ Phàm đưa tiền đã chuẩn bị tốt giao cho Tống bà bà và hai tức phụ.
"Một phần là đủ rồi, không cần tới ba phần đâu!" Tống bà bà từ chối.
"Cần mà. Tống bà bà, ngươi đừng khách khí với ta, nếu không có các ngươi Đại Ny đâu thể thuận lợi sinh hài tử như vậy!"
Bộ Phàm lắc đầu, vẫn đem tiền lì xì giao cho Tống bà bà.
"Vậy cảm ơn quá thôn trưởng!"
Tống bà bà biết dù không có mấy người bọn họ, Đại Ny cũng có thể thuận lợi sinh.
Nhưng hôm nay là chuyện vui của nhà Bộ Phàm, vẫn nên chúc một tiếng, và nhận tiền.
Tống bà bà và hai tức phụ đứng bên cạnh bà đều lên tiếng cảm ơn Bộ Phàm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất