Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 295: Không Giống Phong Cách Làm Việc Của Hắn (1)

Chương 295: Không Giống Phong Cách Làm Việc Của Hắn (1)
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ hắn không thể sử dụng Thiên Nhãn Thông với người thân thiết nhất?
Trong lòng Bộ Phàm ngập tràn đáng tiếc.

"Sư phụ, ta đã trở về!"
Bỗng nhiên từ ngoài phòng truyền đến âm thanh của Tiểu Lục Nhân.
Tiểu Lục Nhân vội vã chạy vào trong phòng, hỏi: "Tiểu sư muội tỉnh chưa?"
"Lại đang ngủ!" Đại Ny cười trả lời.
"Hả!" Tiểu Lục Nhân trợn tròn mắt.
"Đại tỷ, tỷ phu, chúng ta đến đây!"
Người đầu tiên bước vào nhà chính là Tiểu Ny, tiếp theo là phụ mẫu Đại Ny.
Nghe nói Đại Ny sinh khuê nữ, phụ mẫu Đại Ny vội vàng chạy tới đây thăm hỏi Đại Ny và hài tử.
"Phụ thân, nương!" Bộ Phàm lễ phép lên tiếng chào hỏi phụ mẫu Đại Ny.
"Tiểu Phàm ơi, ngươi và Đại Ny còn trẻ, nói chừng hài tử tiếp theo sẽ là nam hài!" Lý Triệu Thị cười nói.
Bộ Phàm biết Lý Triệu Thị đang lo lắng điều gì.
Đại đa số người trong thôn vẫn còn tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Nhưng hắn không có, dù sao cũng là con ruột, nam hay nữ đều không sao cả.
"Nương, kể cả chỉ sinh được một nữ nhi, ta cũng không sao đâu!" Bộ Phàm lắc đầu cười nói.
Lý phụ và Lý Triệu Thị liếc nhau, trong lòng đồng thời nhẹ nhàng thở ra.
Quả nhiên lúc trước gả Đại Ny cho thôn trưởng là lựa chọn chính xác.
"Phụ thân, nương, các ngươi ăn điểm tâm chưa? Trong nhà có hầm cháo xương sườn!" Bộ Phàm cười nói.
"Chúng ta ăn rồi mới tới mà!" Lý phụ lắc đầu từ chối.
"Vậy mọi người nói chuyện với Đại Ny nhé, ta và Tiểu Lục Nhân ra bên ngoài ăn điểm tâm!"
Bộ Phàm biết Lý phụ và Lý Triệu Thị có chuyện muốn nói với Đại Ny, nên hắn thức thời mang theo Tiểu Lục Nhân ra ngoài phòng ăn điểm tâm.

Tại buồng trong.
Chờ sau khi Bộ Phàm và Tiểu Lục Nhân rời đi.
"Tiểu Phàm đối xử với khuê nữ như thế nào?” Lý Triệu Thị tiến đến bên cạnh Đại Ny, nhỏ giọng hỏi.
"Bộ Phàm ca tốt với hài tử lắm, buổi sáng còn hầm cho ta cháo xương sườn!"
Đại Ny cười cười, nàng tự nhiên rất rõ ràng ý tứ của nương.
Bởi vì năm đó nương chỉ sinh được bốn tỷ muội nàng, cho nên địa vị trong thôn cũng kém tới mức không cách nào ngẩng đầu lên được.
Thậm chí sau này còn có người nói nương không biết sinh nam hài, vậy tương lai khi bốn tỷ muội nàng gả cho người ta cũng không cách nào sinh được nam hài đâu.
Cho dù người nói không có ý gì, nhưng chính câu nói đó lại làm ảnh hưởng tới chuyện hôn nhân đại sự của bốn tỷ muội nàng.
Mãi cho đến khi nàng thành công bái nhập Thiên Huyền môn.
Cuối cùng gia đình nàng cũng có thể ngẩng đầu sống trong thôn, nhị muội và tam muội cũng tìm được nơi chốn tốt đẹp.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Lúc này Lý Triệu Thị mới yên lòng.
"Ta đã nói mà, tỷ phu không ngại đại tỷ sinh nữ nhi đâu!" Tiểu Ny ưỡn cao bộ ngực sữa nói.
"Nhìn ngươi đắc ý kìa! Ngươi cho rằng ai cũng giống đại tỷ phu ngươi, không trọng nam khinh nữ?" Lý Triệu Thị liếc nàng một cái.
"Nương, lời này ngươi nói không đúng rồi, chẳng phải khi đó phụ thân cũng không trọng nam khinh nữ sao?" Tiểu Ny phản bác nói.
Lý phụ và Lý Triệu Thị đưa mắt nhìn nhau.
Ai nói bọn họ không thèm để ý, chỉ là liên tiếp sinh bốn khuê nữ bọn họ cũng dần dần coi nhẹ đi thôi.
"Phụ thân hài tử, ngươi lại đây nhìn khuê nữ của Đại Ny xem, cái mũi nhỏ nhắn này, cái miệng bé xinh này, có thấy giống Đại Ny khi xưa không?"
Lý Triệu Thị không để ý tới lời Tiểu Ny nói, lại quay sang hài tử đang ngủ say trên giường, trong mắt tràn đầy vẻ từ ái.
"Giống!" Lý phụ cũng nhìn lại, vui tươi hớn hở cười nói.
"Giống đại tỷ ở điểm nào cơ?"
Tiểu Ny nhìn trái ngó phải một hồi, cũng không phát hiện ra điểm nào giống đại tỷ.
"Thời điểm đại tỷ ngươi mới sinh ra rất giống hài tử này!" Lý Triệu Thị cười nói.
"Vậy sao? Đúng rồi. Tỷ, các ngươi đã đặt tên cho hài tử chưa?" Tiểu Ny tò mò nhìn về phía Đại Ny.
"Đặt tên rồi, tên là Tiểu Mãn, nhũ danh Tiểu Mãn Bảo." Đại Ny nửa nằm trên giường, cười nói.
"Bộ Tiểu Mãn, nghe cũng không tệ lắm, nhưng chưa tới mức rất hay. Dù gì thôn trưởng cũng là người đọc sách, tại sao không lấy cái tên nào có chút ý thơ chứ?" Tiểu Ny than thở một câu.
"Hài tử kia, ngươi nói chuyện kiểu gì đấy? Khẳng định lúc tỷ phu ngươi đặt cái tên này đã quan tâm tới ý nghĩa của nó rồi." Lý Triệu Thị liếc Tiểu Ny một cái, tức giận nói.
"Nương nói đúng, Bộ Phàm ca suy nghĩ hồi lâu mới nghĩ ra được cái tên này đó!" Đại Ny cười cười, lúc này mới kể câu chuyện đặt tên của Bộ Phàm cho mọi người nghe.
Kỳ thật Bộ Phàm đã tốn không ít tâm tư để đặt tên cho hài tử.
Ban đầu hắn tính toán đặt tên cho hài tử là ‘Hữu Tình’.
Lấy từ hình ảnh: phía Đông mặt trời mọc phía Tây mưa, cũng có nghĩa là trong vô tình nhưng lại có tình.
Hy vọng về sau hài tử hoạt bát sáng sủa, cho dù gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể bình an.
Thế nhưng sau khi tinh tế suy nghĩ lại, hắn cảm thấy tên này hơi có vấn đề nên đã từ bỏ.
Sau đó hắn lại liên tiếp lấy thêm vài cái tên.
Nhưng mỗi lần đặt cái tên đó đứng cùng họ Bộ nhà hắn, đều cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Sau đó Bộ Phàm dứt khoát lấy một chữ độc nhất.
"Từ Tiểu Mãn được dẫn từ ý cảnh: hoa xuân nở đầy, trăng tròn ngay giữa khung trời, ý tứ là chỉ cần nhân sinh phong phú, cuộc đời có thể mang theo thanh xuân giống như cành hoa. Cũng có nghĩa, chỉ cần nội tâm rộng rãi, có thể treo cao vầng trăng sáng lên đỉnh trời, đó cũng là kỳ vọng của Bộ Phàm ca với hài tử."
Đại Ny đưa mắt nhìn Tiểu Mãn Bảo trong lòng, đôi mắt nàng lộ vẻ nhu tình.
"Hoá ra còn có tầng ý tứ này!" Tiểu Ny giật mình hiểu ra.
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tỷ phu lấy cho nữ nhi nhiều cái tên như vậy, chẳng lẽ tỷ phu đã sớm biết tỷ mang thai khuê nữ?" Tiểu Ny nghi hoặc.
Chẳng lẽ y thuật của tỷ phu cao siêu như vậy, còn có thể nhìn bụng kết luận nam nữ.
"Tỷ phu muội cũng chọn tên nam hài mà!" Đại Ny cười nói.
"Gọi là gì?" Tiểu Ny nhất thời nổi lên lòng hiếu kỳ.
"Không biết!" Đại Ny trả lời.
Vẻ mặt Tiểu Ny trở nên mờ mịt.
Tỷ cũng không biết, có khác gì không chọn đâu?
"Tỷ đùa ta sao? Tỷ cũng không biết, thế chẳng phải là chưa chọn tên sao?" Tiểu Ny không còn gì để nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất