Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 310: Các Ngươi Vẫn Nên Ở Lại Đi

Chương 310: Các Ngươi Vẫn Nên Ở Lại Đi
"Đạo hữu thực sự chưa từng thấy người này?" Thanh bào tu sĩ lớn tuổi có chút hoài nghi, lại truy vấn.
"Quả thật chưa từng gặp, hai vị đạo hữu không tin lời ta sao?"
Con ngươi lành lạnh của Đại Ny thản nhiên đảo qua hai tu sĩ Thiên Cương tông một cái.
Một cỗ uy áp vô hình của Nguyên Anh đại viên mãn bỗng nhiên nghiền ép về phía hai tu sĩ Thiên Cương tông kia.
Hai tu sĩ Thiên Cương tông biến sắc, trên trán toát đầy mồ hôi.
"Không dám không dám!" Hai tu sĩ Thiên Cương tông vội lắc đầu.
"Mời các ngươi trở về đi, thôn làng cách đây không xa là địa giới do Thiên Môn thánh địa ta chưởng quản, không cho phép tu sĩ bên ngoài bước vào!"
m thanh Đại Ny mềm nhẹ lại mang theo một cỗ khí thế không thể nghi ngờ.
Thiên Môn thánh địa?
Hai tu sĩ Thiên Cương tông tự nhiên đã nghe nói đến Thiên Môn thánh địa, đệ nhất thánh địa của Tu Tiên giới Đại Ngụy.
Dù xét về chỉnh thể thực lực, Thiên Cương tông bọn họ còn mạnh hơn không ít so với cái gọi là đệ nhất thánh địa Thiên Môn thánh địa kia.
Nhưng không đến thời khắc bất đắc dĩ, bọn họ vẫn không muốn trêu chọc Thiên Môn thánh địa.
Dù sao những môn phái truyền lưu đã lâu như vậy, chẳng ai biết được rõ ràng nội tình và thủ đoạn của bọn họ thâm sâu cỡ nào.
"Tạ ơn đạo hữu đã cho biết, chúng ta sẽ qua nơi khác tìm kiếm!"
Hai tu sĩ Thiên Cương tông ôm quyền, sau đó xoay người lao nhanh về hướng đông.
Mắt thấy hai người biến mất ở phía chân trời.
Lúc này Đại Ny mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng nàng vẫn khẽ nhíu mày lại.
"Tề Thạch là phản đồ của Thiên Cương môn? Có nên nói chuyện này cho phu quân biết hay không?"
【 Mẫu thân xinh đẹp giả vờ thật giống, rõ ràng mẫu thân xinh đẹp liếc mắt một cái đã nhận ra người trên bức hoạ cuộn tròn đó chính là đệ tử của phụ thân cặn bã, thế nhưng lại vì phụ thân cặn bã, nên nàng chỉ có thể nói dối. 】
【 Mẫu thân xinh đẹp khéo hiểu lòng người như vậy, khẳng định ở kiếp trước lương tâm của phụ thân cặn bã đã bị chó gặm 】
Tiểu Mãn Bảo tức giận bất bình.
【 Nhưng mà nếu sư huynh đầu trọc thật sự là Tề Võ Đế ở kiếp trước, vậy nhất định phải mượn sức hắn, lỡ như sư huynh đầu trọc đứng về phía phụ thân cặn bã, vậy ta sẽ khó làm! 】

Cùng lúc đó, trên hư không, hai đạo trường hồng đang nhanh chóng lao đi.
"Lưu sư đệ, chờ một chút?"
Bỗng nhiên tu sĩ thanh bào lớn tuổi ngừng lại một chút, sau đó sừng sững đứng yên giữa trời.
"Sư huynh, có chuyện gì?" Tu sĩ thanh niên mặc thanh bào nghi hoặc nói.
"Lưu sư đệ, chẳng lẽ ngươi tin những lời nàng kia nói?" Tu sĩ thanh bào lớn tuổi cười lạnh nói.
"Sư huynh, ngươi có ý gì?" Tu sĩ thanh niên ngẩn ra.
"Chúng ta một đường tìm kiếm, đi tới tận nơi này. Ngươi cảm thấy vũ phu kia sẽ đột nhiên biến mất?" Tu sĩ thanh bào lớn tuổi hỏi ngược lại: "Hơn nữa vừa rồi ngươi không chú ý tới hài tử trong lòng nàng kia?"
"Hài tử kia làm sao vậy?" Thanh niên tu sĩ lại càng không hiểu.
Tu sĩ thanh bào lớn tuổi lắc đầu.
"Ngay tại thời điểm ta đưa ra bức hoạ cuộn tròn, ánh mắt của hài tử trong lòng nàng kia rõ ràng có chút biến hóa, rất rõ ràng hài tử đó đã gặp qua Tề Thạch! Ánh mắt của hài tử không thể lừa người."
"Nếu nói như vậy, hoá ra nữ tử áo trắng hồi nãy đã lừa hai chúng ta? Nhưng vì sao nàng kia phải làm như vậy?" Mặt thanh niên tu sĩ trầm xuống.
"Ta cũng không rõ ràng lắm, ta nghĩ chắc là nữ tử áo trắng đó quen biết với vũ phu kia, cho nên vũ phu kia vô cùng có khả năng đang ẩn núp trong thôn!" Tu sĩ thanh bào lớn tuổi suy đoán.
"Đáng giận, người của Thiên Môn thánh địa cũng dám đùa giỡn chúng ta!" Tu sĩ thanh niên chửi ầm lên nói.
"Việc này không vội, lấy thực lực của chúng ta còn không phải đối thủ của nàng ta, ta nghĩ chúng ta vẫn nên đem việc này bẩm báo lên sư thúc, sau đó mới tiếp tục tính toán!" Tu sĩ thanh bào lớn tuổi khoát tay.
"Đúng vậy, dám giết người của Thiên Cương tông ta, bất kể là ai đều đáng chết!" Tu sĩ thanh niên chợt lóe sát ý.
"Xem ra hai vị nên ở lại đây thôi!"
Ngay lúc đó, trước mắt bọn họ đang trống rỗng, bỗng nhiên xuất hiện một người đeo mặt nạ với nụ cười cực kỳ cổ quái.
"Ngươi là ai?"
Vẻ mặt hai tu sĩ Thiên Cương tông kia lập tức trở nên cẩn thận hơn, trong lòng cũng vô cùng hoảng sợ.
Người trước mắt đột nhiên xuất hiện trước mặt, thế mà bọn họ không phát hiện ra.
"Ta là ai ư? Xem như một người mà các ngươi không thể trêu chọc được!"
Người đeo mặt nạ có nụ cười cổ quái kia cười khẽ một tiếng, sau đó hắn vung tay áo, chỉ nháy mắt bốn phía xung quanh hai tu sĩ Thiên Cương tông kia đã xuất hiện ngọn lửa hừng hực.
"A!" Bỗng nhiên một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra.
Tiếng hét thảm này tới cũng nhanh đi cũng nhanh.
Rất nhanh chỉ trong chớp mắt chung quanh đã khôi phục lại vẻ bình yên như trước, giống như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra hết.
Mà vị trí vừa rồi có hai tu sĩ Thiên Cương tông đang đứng, hiện giờ lại trở nên trống không.
"Đại Ny vẫn quá trẻ tuổi, không biết đạo lý gọi là nhổ cỏ không nhổ tận gốc thì gió xuân thổi lại mọc lên!"
"Nhưng mà ta không thể ngờ rằng sau này Tề Thạch kia sẽ siêu như vậy? Có lẽ nên gọi là viên mãn, chín kiếp tập võ, chung quy cũng có một đời thành Võ Đế!"
Người đeo mặt nạ có nụ cười cổ quái này không phải người khác, đúng là Bộ Phàm.
Từ rất sớm, Bộ Phàm đã phát hiện ra hai tu sĩ Thiên Cương tông rồi.
Chỉ là thời gian dài hắn không tới thư viện dạy học khiến cho học trò thư viện có khá nhiều vấn đề muốn hỏi hắn.
Chờ tới khi hắn lấy cớ có việc chạy đi, lại phát hiện Đại Ny đã bay về hướng hai tu sĩ kia rồi.
Kỳ thật hắn cũng có chút ngoài ý muốn khi thấy chỉ trong nháy mắt, Đại Ny lại có được tu vi Nguyên Anh kỳ đại viên mãn, nhưng ngẫm lại cũng thấy không kỳ quái.
Dù sao Bạch Tố Tố có thể làm cho Đại Ny hóa phàm, nói như vậy khẳng định bà ta cũng để lại một chút thủ đoạn bảo vệ cho Đại Ny.
Nhưng mà điều khiến hắn không ngờ tới đó là chuyện về Tề Thạch, khi nghe được từ trong miệng Tiểu Mãn Bảo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất