Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 314: Là Ngươi Ư? Hàn Đạo Hữu

Chương 314: Là Ngươi Ư? Hàn Đạo Hữu
【 Đinh! Bởi vì ngươi nói chuyện giúp nữ nhi của ngươi, giá trị cừu hận là 30】
Thật đúng là cực kỳ kiêu ngạo.
Bộ Phàm cười nhạt một tiếng.

Buổi sáng ngày hôm sau, kết thúc bữa điểm tâm, Bộ Phàm ghé vào trước nôi hài tử, nói tạm biệt với Tiểu Mãn Bảo vừa mới tỉnh dậy: "Tiểu Mãn Bảo, ta phải tới thư viện, đừng nhớ thương phụ thân quá nhé!"
【 Cắt, ai thèm nhớ ngươi! 】
Bộ Phàm không để ý tới âm thanh không vui lòng của Tiểu Mãn Bảo, sau khi nói lời tạm biệt với Đại Ny lúc này hắn mới ngồi trên đại hoàng ngưu đi tới thư viện.
Giờ phút này, những học trò trong thư viện đang đọc thuộc lòng Kinh Thi, âm thanh đọc sách từ từ quanh quẩn trong thôn
Mà các hương thân trong thôn đã sớm quen với âm thanh đọc sách này rồi.
Nếu ngày nào đó không nghe được, ngược lại bọn họ sẽ cảm thấy có chút không quen.
Bộ Phàm vừa dạy được hai tiết, đã nhíu mày lại.
Ngay hồi nãy, trong thần thức của hắn xuất hiện một đạo khí tức, khí tức này có thực lực Hoá Thần.
"Các ngươi cứ ôn tập lại một chút trước!"
Bộ Phàm dặn dò một tiếng rồi mới sải bước ra khỏi phòng học, sau đó thân hình bỗng nhiên biến mất.
Ngay sau đó hắn xuất hiện trên giữa không trung.
Trên mặt cũng có thêm một cái mặt nạ với khuôn mặt tươi cười quái dị.
Nhìn tu sĩ trước mặt râu tóc lôi thôi, quần áo tả tơi, căn bản nhìn không ra hắn chính là tu sĩ Hóa Thần.
Lúc trước để Đại Ny phát hiện ra hai tu sĩ Thiên Cương tông kia.
Cho nên sau đó Bộ Phàm cố ý bỏ thêm mấy tầng trận pháp phòng hộ cho thôn.
Dù sao những loại chuyện diệt khẩu này, để hắn ra tay sẽ tốt hơn.
Bộ Phàm cũng không nhiều lời vô nghĩa, hắn thi triển Tạo Hoá Phần Thiên Quyết, tính toán giải quyết đối phương.
"Ngươi là ai? Vương đạo hữu đâu?"
Tu sĩ Hóa Thần râu tóc lôi thôi kia bày ra vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn hắn.
Bộ Phàm nao nao.
Tại sao âm thanh này lại giống Hàn Cương tới vậy?
"Ngươi là Hàn đạo hữu?"
Bộ Phàm cẩn thận đánh giá tu sĩ Hoá Thần trước mắt.
Được rồi, đúng là từ trên người đối phương chẳng nhìn thấy một chút bóng dáng nào của Hàn Cương hết.
Nhưng mà người này tới đây tìm Vương đạo hữu, còn có âm thanh quen thuộc đó, không còn nghi ngờ gì nữa, khẳng định đối phương chính là Hàn Cương.
Hàn Cương cũng cực kỳ sửng sốt.
Chỉ là hắn cũng từ âm thanh mà nhận ra thân phận của Bộ Phàm.
"Hoá ra là Vương đạo hữu!"
Hàn Cương cũng không cảm thấy kỳ quái khi biết Bộ Phàm đeo mặt nạ.
Dù sao có rất nhiều tu sĩ ở Tu Tiên giới thích che giấu gương mặt thật của mình.
"Hàn đạo hữu, bộ dáng này của ngươi..."
Bộ Phàm co rúm khóe miệng, hắn thật sự không biết nên nói gì mới đúng.
Ngoại trừ lần đầu tiên gặp mặt, Hàn Cương còn coi như có hình dáng con người.
Thế nhưng những lần sau, mỗi lần đều chật vật hơn lần trước.
Hiện giờ thì hay rồi, trực tiếp biến thành một dã nhân xuất hiện ở đây.
"Kỳ thật không dối gạt gì đạo hữu, Hàn mỗ cũng mới từ cấm địa đi ra!"
Hàn Cương cũng biết giờ phút này bộ dáng của hắn có chút chật vật, nhưng chật vật mặc chật vật, thu hoạch vẫn cực kỳ dày.
"Cấm địa?"
Bộ Phàm đương nhiên đã biết chuyện Hàn Cương lạc vào Trụy Tiên cốc.
Nhưng mà chẳng phải Hàn Cương vẫn đang tu luyện trong Thủy Nguyệt Động Thiên sao?
Tại sao lại tới đây nhanh như vậy?
Hơn nữa vừa rời khỏi, tu vi đã tăng từ Nguyên Anh lên tới Hoá Thần sơ kỳ.
Tốc độ này còn nhanh hơn nổ súng nha.
"Đúng vậy, Hàn mỗ tiến vào cấm địa có tên là Trụy Tiên cốc, sở dĩ có thể thuận lợi đi ra cũng coi như Hàn mỗ chưa tới số chết!"
Hàn Cương cảm thán nói:
"Còn may lần này Hàn mỗ cũng đạt được một ít cơ duyên, ở trong Trụy Tiên cốc đi lạc vào một bí cảnh, tu luyện trong bí cảnh đó một ngày bằng tu luyện ở bên ngoài tới vài chục năm!"
"Còn có nơi như vậy?”
Bộ Phàm giật mình, khó trách Hàn Cương lại tu luyện nhanh như vậy.
"Đạo hữu đừng nghi ngờ. Trong ký ức của ngươi, lần cuối cùng hai ta gặp mặt là vài năm về trước, nhưng trong suy nghĩ của ta, ta đã ngây người trong bí cảnh đó tới chín trăm chín mươi chín năm rồi, sau quãng thời gian dài dằng dặc đó Hàn mỗ mới tiếp tục được nhìn thấy đạo hữu!"
Nói xong lời cuối cùng Hàn Cương kia kêu lên một tiếng đầy kích động.
Thế nhưng Bộ Phàm chỉ cảm thấy nổi da gà
Ngươi nói thì nói thôi, đừng kích động như vậy, nhỡ người ta hiểu lầm thì biết làm sao bây giờ?
"Vậy chúc mừng đạo hữu thành công đột phá tới Hoá Thần!" Bộ Phàm vội vàng ôm quyền nói chúc mừng.
"Chút tu vi đó của ta đâu tính là gì so với đạo hữu!" Hàn Cương lắc đầu.
Vốn dĩ hắn nghĩ khi mình tiến vào Hoá Thần kỳ có thể kéo gần lại một ít khoảng cách. Chỉ là ngay tại thời điểm gặp mặt vừa rồi, vị Vương đạo hữu trước mắt này thi triển ra ngọn lửa và với cỗ áp bách mãnh liệt kia đã khiến trong lòng hắn hoảng sợ.
Hắn có thể khẳng định chỉ cần vị Vương đạo hữu trước mắt này đánh ngọn lửa kia ra, hắn sẽ chết ngay tại chỗ.
Không nghĩ tới hắn vẫn quá coi thường thực lực của Vương đạo hữu.
"Đạo hữu cứ nói đùa, tu vi của ta cũng bình thường thôi!" Bộ Phàm lắc đầu.
"Đạo hữu quá khiêm tốn!" Hàn Cương không khỏi âm thầm cảm khái.
Rõ ràng thực lực và thủ đoạn của vị Vương Lâm đạo hữu này đều hơn người bình thường, nhưng đối phương lại khiêm tốn đến thế.
So sánh với người ta, hắn vẫn có chút tự đại nóng nảy.
Bộ Phàm cũng không biết Hàn Cương đang nghĩ cái gì.
Hơn nữa hắn đâu có ý khiêm tốn.
Dù sao trong một Tu Tiên giới rộng lớn như vậy, tu vi Luyện Hư kỳ của hắn cũng không tính là thứ gì.
Đừng quên, bên trên Luyện Hư kỳ còn có Hợp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ, thậm chí còn có cái gọi là lục địa thần tiên Độ Kiếp kỳ nữa.
Chỉ cần tưởng tượng như vậy, cũng hiểu Luyện Hư kỳ thật sự không là gì hết.
"Đúng rồi, đạo hữu, ngươi tới vừa đúng lúc, ta có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ!" Bỗng nhiên Bộ Phàm nghĩ tới cái gì, hai mắt hắn sáng lên, vội vàng chắp tay thi lễ nói.
"Mời Vương đạo hữu nói!"
Sau khi được chứng kiến thực lực của Bộ Phàm, Hàn Cương đã hạ quyết tâm phải quen thân với vị Vương Lâm đạo hữu này.
Dù sao ở Tu Tiên giới nhiều bằng hữu vĩnh viễn vẫn tốt hơn nhiều kẻ thù.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất