Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 313: Còn Muốn Đi Long Cung Mượn Binh Khí? (2)

Chương 313: Còn Muốn Đi Long Cung Mượn Binh Khí? (2)
Kỳ thật Tiểu Mãn Bảo cũng không cần phải trông, ngoại trừ khi đói bụng, hoặc có những chuyện ị tè linh tinh gì đó, nàng sẽ ầm ĩ một chút, còn bình thường sẽ luôn nằm ngoan ngoãn trong xe đẩy.
【 Có khó khăn phải vươn lên, không có khó khăn cũng phải sáng tạo khó khăn để vươn lên 】
【 Ai nha, cuối cùng ta cũng có thể lật mình, dù hơi tốn sức một chút 】
Nghe âm thanh thở hổn hển của Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười.
Người không biết còn tưởng rằng nàng đã hoàn thành chuyện đại sự.
【 Tiếp theo là bò, cố lên, không có khó khăn nào ngăn cản được ta! 】
"Tiểu nha đầu này bò loạn cái gì vậy? Ngoan ngoãn nằm một chỗ đi!"
Mặt Bộ Phàm đầy ý cười, đi tới phía trước xe đẩy.
Nhìn thấy Tiểu Mãn Bảo tựa như con rùa nhỏ, hắn cười nhạt một tiếng.
Sau khi lật Tiểu Mãn Bảo lại, hắn còn tiện thể tỏ ra cực kỳ chăm sóc mà chặn cái chăn nhỏ vào bên cạnh Tiểu Mãn Bảo.
Tiểu Mãn Bảo: “..."
【 Phụ thân cặn bã, phụ thân cặn bã thối tha... 】
Sau khi yên lặng một lát, Tiểu Mãn Bảo lập tức điên cuồng chửi bậy.
Bộ Phàm làm bộ như không nghe thấy, tâm tình không tồi quay về ghế trúc nằm đọc sách.
Thời điểm không có việc gì chọc khuê nữ một chút cũng không tồi.
Thế nhưng chỉ trong chốc lát, Bộ Phàm đã cảm thấy âm thanh trong đầu mình đột nhiên biến mất.
Hắn vừa quay đầu lại, đã thấy Tiểu Mãn Bảo ngủ say rồi.
Cũng khó trách, nàng làm nhiều động tác không phù hợp với lứa tuổi của mình như vậy, không mệt mới là chuyện lạ.
Bộ Phàm lắc đầu, lại bắt đầu quét tin tức hảo hữu.
【 Hảo hữu Hàn Cương của ngươi đạt được truyền thừa của tu sĩ Đại Thừa thượng cổ 】
【 Hảo hữu Hàn Cương của ngươi lạc vào Thuỷ Nguyệt Động Thiên tu luyện, tu vi tăng lớn 】
【 Đệ tử Tề Thạch của ngươi bị tu sĩ vây công 】
【 Hảo hữu Tống Tiểu Xuân của ngươi huy kiếm lần thứ năm trăm triệu 】

Không nghĩ tới cơ duyên của Hàn Cương lớn như vậy.
Chẳng những nhận được truyền thừa của tu sĩ Đại Thừa, còn tiến vào Thủy Nguyệt Động Thiên kia tu luyện.
Nhưng mà Tề Thạch mới đi ra ngoài chưa được bao lâu đã bị tu sĩ vây công.
Kỳ thật Bộ Phàm đâu biết rằng bởi vì hắn diệt sát hai tu sĩ Thiên Cương tông, làm cho đám cao tầng Thiên Cương tông tức giận, lúc này mới phái ra đại lượng tu sĩ đuổi giết Tề Thạch.
"Khẹc khẹc!"
Ngay lúc đó, trong nháy mắt một con tiểu hầu tử đã xuất hiện trên cây đào.
"Tiểu Không, tại sao ngươi lại đi ra?" Bộ Phàm nhìn về phía tiểu hầu tử.
“⁄ (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄, sư phụ, đệ tử đã tu luyện lâu như vậy, nhưng tới tận bây giờ vẫn chưa có một thanh vũ khí tiện tay!" Tiểu hầu tử giơ tấm bảng đen lên.
"Cũng đúng, vậy ngươi muốn nhờ ta giúp ngươi tìm một thanh binh khí ư?" Bộ Phàm cười nói.
"Không phải, ta chỉ muốn hỏi sư phụ một chút, xem gần nơi này có Long cung hay không?" Tiểu hầu tử một tay giơ tấm bảng đen lên còn một tay gãi gãi đầu.
Hoá ra nó còn muốn tới Long cung mượn binh khí.
"Ngươi không cần suy nghĩ chuyện này nữa, quanh đây không có Long cung!" Bộ Phàm từ chối nói.
"Cũng đừng nóng vội muốn có binh khí ngay, chờ sau này ta sẽ luyện chế cho các ngươi mỗi người một thanh binh khí tiện tay!" Bộ Phàm nghĩ một chút lại nói.
"⊙o⊙ sư phụ, ngươi biết cách luyện khí pháp khí ư?" Tiểu hầu tử tò mò giơ tấm bảng đen lên.
"Về chuyện này, ngươi có thể yên tâm!"
Bộ Phàm vẫn rất có tin tưởng về kỹ năng luyện khí của mình.
Sau đó tiểu hầu tử vô cùng vui vẻ quay về Thiên Diễn Không Gian tiếp tục tu luyện.

Thời gian vội vàng trôi đi, lại chớp mắt đã qua nửa tháng.
Hiện giờ Tiểu Mãn Bảo bò còn nhanh hơn thỏ, có đôi khi thừa dịp mọi người không chú ý tới, thoáng một cái đã không biết nàng bò đi đâu rồi.
Mỗi một lần bị Đại Ny bắt được, nàng sẽ phải hứng chịu bài thuyết giáo dài tới nửa tiếng đồng hồ.
Nhưng Tiểu Mãn Bảo vẫn làm không biết mệt, nơi nơi thám hiểm, nơi nơi vui chơi.
Chỉ là mới được vài ngày, Tiểu Mãn Bảo đã bớt hứng thú với loại hoạt động đó, chẳng còn thích bò đi chơi nữa.
Tiếp theo, nàng đã có mục tiêu xa hơn rồi, đó chính là phải đứng lên.
Vì mục tiêu này, Tiểu Mãn Bảo đã lén lút luyện tập, dựa vào tường, cố gắng đứng lên, sau đó từ từ đi từng bước một.
Mà hết thảy những điều này đều bị Bộ Phàm lén lút nhìn chăm chú.
Nói thật hắn cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, nhưng khuê nữ đã cố gắng như vậy, hắn làm phụ thân cũng nên cố gắng.
Ban đêm, sau khi Đại Ny dỗ dành Tiểu Mãn Bảo ngủ say, nàng nhìn về phía Bộ Phàm đang ở trước bàn đọc sách:
"Bộ Phàm ca, chàng có phát hiện ra Tiểu Mãn Bảo hơi khác biệt so với những hài tử khác hay không?"
"Tại sao nàng lại nghĩ như vậy?"
Bộ Phàm cũng không kỳ quái khi Đại Ny lại nghĩ như vậy, ngẫm lại mà xem làm gì có hài tử nhà ai vừa sinh được vài tháng đã muốn bò, muốn chạy?
"Ta cũng nói không rõ, ta chỉ cảm thấy Tiểu Mãn Bảo nghe lời hiểu chuyện hơn những hài tử bình thường khác."
Đại Ny chần chờ một chút, nhưng vẫn nói suy nghĩ trong lòng ra.
Phải biết trước khi sinh Tiểu Mãn Bảo, nàng đã hỏi không ít những phụ nhân trong thôn về cách trông nom và dỗ dành hài tử.
Chỉ là từ khi sinh ra cho đến tận bây giờ, Tiểu Mãn Bảo chưa từng làm Đại Ny phiền não. Nàng cũng chưa từng gặp phải những vấn đề như đám phụ nhân khác.
Tới lúc lớn hơn một chút, Tiểu Mãn Bảo cũng có chút nghịch ngợm.
Mới vừa biết bò, đã bò khắp nơi.
Nhưng sau đó hài tử này lại ngoan ngoãn hơn một chút.
"Hài tử nghe lời không phải chuyện tốt sao?" Bộ Phàm cười nói.
"Chỉ là..." Đại Ny chần chờ nói.
"Được rồi được rồi, quả thật hài tử của chúng ta có chút khác biệt, ta có cảm giác khuê nữ sớm thông minh hơn những hài tử khác một chút. Nhưng nàng có nghĩ tới hay không? Vốn dĩ nàng không phải người bình thường, vậy hài tử do nàng sinh ra làm sao bình thường được?" Bộ Phàm cười giải thích nói.
Nháy mắt Đại Ny đã hiểu được ý trong lời nói của phu quân: "Bộ Phàm ca, ta đã hiểu!"
【 Không nghĩ tới cuối cùng vẫn là phụ thân cặn bã giải thích giúp ta? Nhưng ta sẽ không cảm kích ngươi đâu! 】
Trong đầu vang lên âm thanh khinh thường của Tiểu Mãn Bảo.
Tiểu gia hỏa này vẫn chưa ngủ ư?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất