Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 322: Là Kẻ Không Nói Tiếng Người

Chương 322: Là Kẻ Không Nói Tiếng Người
Trong đầu vang lên âm thanh kích động của Tiểu Mãn Bảo.
Trong lòng Bộ Phàm có chút không thoải mái.
"Bộ Phàm ca, chàng đang nghĩ cái gì vậy?"
Thấy hắn ngẩn người tại chỗ, Đại Ny hô một tiếng.
"Đại Ny, nàng nói xem, có nên cho Tiểu Lục Nhân ra ngoài du lịch rèn luyện một phen không?" Bộ Phàm nhìn về phía Đại Ny.
Đại Ny: "..."
Tiểu Mãn Bảo: "..."
"Bộ Phàm ca, năm nay Tiểu Lục Nhân còn chưa được tám tháng tuổi!" Đại Ny nhắc nhở.
"Ta cảm thấy, đâu chỉ người lớn tuổi mới có thể ra ngoài, chỉ cần có một trái tim thẳng tiến không chịu lùi bước, dù còn nhỏ tuổi cũng có thể xông ra tạo sự nghiệp!" Bộ Phàm nói đạo lý rõ ràng.
Lúc mới nghe, Đại Ny còn cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng khi tinh tế ngẫm lại mới cảm thấy có vấn đề.
【 Phụ thân cặn bã rất đáng giận, lần trước ta nhận ra Tề Võ Đế hắn lập tức cho Tề Võ Đế đi, lần này ta vừa phát hiện Vũ công tử, phụ thân cặn bã lại muốn bắt Vũ công tử rời đi 】
Vẻ mặt Tiểu Mãn Bảo đầy phẫn nộ, trong lòng cũng ủy khuất không cách nào chịu nổi, nhất thời nàng không cần suy nghĩ một ngụm cắn lên vai Bộ Phàm.
Kỳ thật Bộ Phàm có thể trốn, nhưng hắn lại không chịu né.
Chưa nói tới chuyện Tiểu Mãn Bảo còn chưa mọc răng, dù có chỉ sợ cũng chẳng cắn nổi hắn.
【 Ta cắn chết ngươi! 】
Tiểu Mãn Bảo điên cuồng cắn bả vai Bộ Phàm.
Thế nhưng trong mắt Đại Ny, Tiểu Mãn Bảo làm như vậy chẳng khác nào đang mút sữa, nàng có chút nghi hoặc nói: "Có phải Tiểu Mãn Bảo đói bụng hay không?"
"Ta cũng đoán là vậy, nếu không tại sao nàng gặm bả vai ta như gặm chân gà?" Bộ Phàm cười đáp lại.
Tiểu Mãn Bảo cảm giác đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng bị người ta trắng trợn trào phúng.
"Ta chỉ nói đùa với tiểu gia hoả ngươi thôi, làm sao ta có thể cho đại sư huynh ngươi rời đi được?" Sau khi giao Tiểu Mãn Bảo cho Đại Ny, Bộ Phàm cười giải thích.
Tiểu Mãn Bảo ngây dại.
Bộ Phàm cười cười.
Đúc rút từ vô số kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của hắn, đại sư huynh và tiểu sư muội không bao giờ có khả năng đến với nhau.
Đừng hỏi vì sao. Hỏi sẽ nhận được câu trả lời là kiểu nó phải thế.

Vài ngày sau đó.
Bộ Phàm thường hay phát hiện có một thân ảnh nhỏ bé hay đứng ngoài cửa rình coi Tiểu Lục Nhân.
Mỗi lần như vậy, Bộ Phàm đều không nói hai lời xách Tiểu Mãn Bảo y như xách một con cún nhỏ lên, sau đó vừa mang đi vừa giáo dục:
"Dù còn nhỏ, nhưng ngươi cũng là một tiểu cô nương, phải biết rụt rè, đừng có suốt ngày đi rình coi sư huynh, còn ra cái thể thống gì nữa!"
"Anh anh anh anh!"
"Ui, nói ngươi còn không vui!"
Thấy một màn này, Đại Ny cũng không nhịn được cười khẽ một tiếng.
Đôi phụ thân nữ nhi này, thật là…
Ngày hôm sau, trong thôn có vị lão nhân gia qua đời, Bộ Phàm là thôn trưởng tự nhiên phải tới chủ trì công việc mai táng.
Ngày này ngoại trừ thân nhân nhà người mất khóc lóc vô cùng thương tâm thì những nơi khác trong thôn có vẻ cực kỳ im lặng, giống như đang muốn im lặng tiễn đưa lão nhân kia vậy.
Những năm gần đây, Bộ Phàm đã nhìn quen loại chuyện này, nhưng dù quen tới cỡ nào đi chăng nữa trong lòng hắn vẫn có chút buồn bực khổ sở.
Bởi vì người vừa qua đời này từng giúp đỡ hắn, từng quan tâm hắn.
Điều hắn có thể làm, chỉ là trước khi bọn họ qua đời, cho bọn họ mơ một giấc mộng đẹp.
Thế nhưng nửa tháng sau, lão thái thái của gia đình đó cũng qua đời.
Mọi người trong thôn đều nói hai vị lão nhân tương thân tương ái, vì thế mới kéo nhau cùng đi.
Nhưng thật sự là như vậy sao?
Nhớ tới nguyện vọng trước khi hai vị lão nhân rời đi, khóe miệng Bộ Phàm lại hơi cong lên.
"Trần gia gia, ngươi có tâm nguyện gì chưa hoàn thành không?"
"Tâm nguyện thì không nhưng nguyện vọng thì có một cái, ta chỉ ước kiếp sau tuyệt đối không gặp lại lão thái bà nhà ta. Thôn trưởng, ngươi không biết, ta đã nhẫn nhịn lão thái bà kia cả đời rồi."
Đây là lời tố khố trước khi lâm chung của Trần gia gia.
Còn Trần nãi nãi thì sao?
"Nguyện vọng trong lòng ta chính là, kiếp sau đừng để ta gặp lại lão đầu tử ấy. Bình thường làm việc chẳng lanh lẹ, thế mà khi chết lại đi trước ta!"
Về sau…

Trong một biệt thự nào đó.
"Thật sự là xui xẻo cả đời, kiếp trước đã cưới nàng ta, kiếp này lại vớ phải nàng ta!”
Một người đàn ông tuấn lãng địu một đứa nhỏ ở phía sau lưng, trước ngực cũng có một đứa nhỏ nữa, vẻ mặt đầy đau khổ đang quét dọn vệ sinh, không nhịn được mới mở miệng than thở một câu.
“Anh đang nói cái gì đấy?"
Bỗng nhiên một người phụ nữ đang ngồi trên sô pha ngồi từ tốn đặt văn kiện xuống, nhìn về phía người đàn ông kia.
Người phụ nữ mặc một bộ váy ngắn đồng phục bó sát đang bắt chéo chân, dáng người có lồi có lõm, đùi ngọc thon dài đi tất lưới màu đen càng thêm tinh tế mê người.
"Không có!" Người đàn ông tuấn lãng kia lập tức run rẩy một cái.
Đúng vậy.
Bộ Phàm lại mang hai người đến bên nhau.
Bọn họ sinh ra cùng thời điểm, sau đó bị hai bên cha mẹ vô lương tâm đính ước từ bé, tiếp theo đi học cùng một nhà trẻ, tiểu học, cấp hai, cấp ba cùng với đại học.
Tuy ngay từ đầu hai người này chẳng ai vừa mắt ai cả, nhưng cuối cùng vẫn ở bên nhau trọn một đời.

Sau khi lo xong tang sự cho Trần nãi nãi, Bộ Phàm nói lời từ biệt với các hương thân rồi cưỡi đại hoàng ngưu về nhà.
Bởi vì Tiểu Mãn Bảo còn nhỏ tuổi nên Đại Ny không mang Tiểu Mãn Bảo tới tang lễ của Trần nãi nãi.
Về đến nhà.
Bộ Phàm thấy Tiểu Mãn Bảo đang đi trong sân, dù nàng đi vẫn chưa ổn lắm, cứ lắc lư lắc lư.
"Bộ Phàm ca, chàng xem Tiểu Mãn Bảo biết đi rồi!"
Với những bậc phụ mẫu, chẳng có chuyện nào vui vẻ hơn là được nhìn hài tử của mình lớn lên từng ngày, Đại Ny cũng vậy, trên mặt nàng tràn đầy vẻ ôn nhu.
"Tiểu sư muội, lợi hại quá!"
Tiểu Lục Nhân đứng bên cạnh cũng rất vui vẻ, tiểu sư muội đã biết đi rồi, về sau nàng có thể cùng chơi với hắn.
Tiểu Mãn Bảo được khen như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút thẹn thùng.
Dù sao nàng cũng không phải một tiểu hài tử.
"Bây giờ chưa phải thời điểm nên tập đi, cẩn thận về sau sẽ biến thành bàn chân to!"
Bộ Phàm thình lình dội cho nàng một thùng nước lạnh.
Tiểu Mãn Bảo lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn, bày ra bộ dáng thở phì phì.
【 Phụ thân cặn bã không nói tiếng người! 】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất