Chương 321: Mang Ngươi Bay
Lúc trước, nàng còn tưởng Tiểu Lục Nhân nói sai.
Nhưng bây giờ lại nghe thấy Luyện Khí tầng hai mươi, nàng có chút không dám tin tưởng.
Vũ công tử?
Bộ Phàm có chút ấn tượng với cái tên này.
Không phải là người lúc trước Tiểu Mãn Bảo đã nói có giá trị nhan sắc tương đương với hắn sao?
Chẳng lẽ Vũ công tử này chính là Tiểu Lục Nhân?
Bộ Phàm đưa vẻ mặt hồ nghi nhìn về phía khuôn mặt đáng yêu nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân.
Lúc còn nhỏ đã đáng yêu như vậy, chỉ cần lớn lên không quá sai khác, vậy về sau giá trị nhan sắc sẽ rất cao.
【 Chẳng lẽ tiểu chính thái sư huynh chính là Vũ công tử? 】
Tiểu Mãn Bảo có chút hoài nghi.
Bởi vì kiếp trước không ai biết danh tính của Vũ công tử, sau đó những tu sĩ kia mới gọi hắn là Vũ công tử.
【 Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, ở kiếp trước khi Vũ công tử quay lại triều đình Đại Ngụy đòi sự công bằng cho phụ mẫu của hắn 】
【 Hình như là phụ thân của Vũ công tử là đại thần của triều đình Đại Ngụy, sau này bị người hãm hại chỉ còn một mình Vũ công tử chạy thoát 】
【 Bởi khi đó Vũ công tử đã có thực lực không tầm thường, cho nên triều đình Đại Ngụy đành phải cho Vũ công tử một lời giải thích chính đáng, bọn họ không còn cách nào khác phải nghiêm tra chuyện đã xảy ra năm đó 】
Có rất ít người biết tới tin tức bí mật này.
Dù sao Vũ công tử không thích khoe khoang, còn triều đình Đại Ngụy lại muốn giấu diếm đi loại chuyện mất mặt đó.
Lúc trước cũng vì Tiểu Mãn Bảo quá sùng bái Vũ công tử, cho nên mới cố ý thu thập một ít tin tức về hắn.
Mà lúc ấy nàng có một người mẹ nuôi mở Túy Xuân lâu chuyên môn thu thập tình báo.
【 Ta nhớ rõ đại thần kia họ Lục, mà tiểu chính thái cũng họ Lục? 】
Tiểu Mãn Bảo ngây dại.
Nàng đã bị chính suy đoán của mình làm cho khiếp sợ.
Đương nhiên Bộ Phàm cũng nghe được suy đoán của Tiểu Mãn Bảo.
Nhưng ngay lúc Tiểu Mãn Bảo nói Vũ công tử đòi sự công bằng cho phụ mẫu của đối phương, hắn đã xác định được Tiểu Lục Nhân chính là vị Vũ công tử kia.
Bởi vì hắn rất rõ ràng thân phận của Tiểu Lục Nhân.
Chỉ là theo những lời Tiểu Mãn Bảo nói, về sau Tiểu Lục Nhân sẽ rất nổi danh?
Rất nhanh sau đó hắn đã biết vì sao Tiểu Mãn Bảo lại chấn kinh như vậy rồi.
【 Luyện Khí kỳ mạnh nhất trong lịch sử lại là sư huynh của ta? 】
Tiểu Mãn Bảo đã phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, nàng bật mạnh người ngồi thẳng dậy, dùng vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Tiểu Lục Nhân.
Kiếp trước hắn là người nàng chỉ biết sùng bái hướng tới.
Nhưng ở kiếp này, chẳng những hắn đang đứng trước mặt nàng còn là sư huynh của nàng, kiểu gì nàng cũng có chút cảm giác không chân thật.
Luyện Khí kỳ mạnh nhất trong lịch sử?
Bộ Phàm có chút kinh ngạc.
Rõ ràng danh hiệu này có chút yếu ớt, thế nhưng vì sao lại đầy hương vị trang bức?
"Tiểu sư muội, ngươi làm sao vậy, có phải muốn được sư huynh ôm hay không?" Tiểu Lục Nhân tưởng rằng Tiểu Mãn Bảo ngồi dậy là muốn được hắn ôm.
"Anh anh!"
Dĩ nhiên là Tiểu Mãn Bảo không hề từ chối.
Đây chính là Vũ công tử, là thần tượng nàng sùng bái ở kiếp trước, nàng lập tức vươn hai tay bày ra bộ dáng muốn được người ôm.
"Được được được!" Tiểu Lục Nhân cười ôm lấy Tiểu Mãn Bảo: "Tiểu sư muội, chờ sau khi sư huynh trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ, sẽ mang ngươi bay lên bầu trời, chịu không?"
【 Trúc Cơ kỳ? Vũ công tử sư huynh, không phải ta muốn đả kích ngươi đâu nhưng… mặc dù ở kiếp trước ngươi sẽ trở nên rất lợi hại, nhưng ngươi vẫn dừng lại ở Luyện Khí kỳ nha! 】
Trong đầu vang lên âm thanh an ủi của Tiểu Mãn Bảo.
Bộ Phàm có chút ngoài ý muốn.
Vẫn dừng lại ở Luyện Khí kỳ?
Đả kích này thực sự quá lớn đối với một người nằm mơ cũng muốn trở thành Trúc Cơ kỳ như Tiểu Lục Nhân.
【 Nhưng mà không nghĩ tới Vũ công tử ta sùng bái ở kiếp trước lại là sư huynh của ta? Hạnh phúc này hơi đột ngột một chút! 】
Tiểu Mãn Bảo ghé vào trong lòng Tiểu Lục Nhân, nội tâm đang cực kỳ thỏa mãn.
"Sư phụ, ngươi xem, tại sao tiểu sư muội lại chảy nước miếng?"
Tiểu Lục Nhân chú ý tới Tiểu Mãn Bảo trong lòng đang chảy nước miếng tràn trề.
Đầu Bộ Phàm đầy hắc tuyến.
Nhìn thấy vẻ mặt và bộ dáng tiểu si nữ của Tiểu Mãn Bảo, hắn rất muốn nói, dù sùng bái, cũng nên rụt rè một chút chứ?
"Có lẽ là Tiểu Mãn Bảo đang muốn nói chuyện!"
Bộ Phàm xụ mặt thấp giọng giải thích, vì sao hắn lại có cảm giác vừa dẫn sói vào nhà?
"Nghĩa là tiểu sư muội rất nhanh có thể nói chuyện được?"
Tiểu Lục Nhân có chút vui vẻ, ôm Tiểu Mãn Bảo.
【 Ai nha, ngại ngùng, ta nhất thời vui vẻ quá! 】
Quả thực Tiểu Mãn Bảo đang cảm thấy vô cùng thẹn thùng.
Bộ Phàm co rúm khóe miệng. Hắn có thấy bộ dáng thẹn thùng đâu?
"Đưa Tiểu Mãn Bảo cho ta ôm, ngươi đi tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Trúc Cơ kỳ!"
"Vâng, sư phụ!" Tiểu Lục Nhân gật đầu, sau khi đưa Tiểu Mãn Bảo cho Bộ Phàm lại tràn đầy niềm tin đi tu luyện.
【 Phụ thân cặn bã rất đáng giận, không chịu để yên cho ta vui vẻ! 】
Tiểu Mãn Bảo há to miệng mắng chửi.
Bộ Phàm cười cười.
Một màn này, hắn đã sớm quen cho nên chẳng kinh ngạc chút nào. Bất kỳ ai ôm Tiểu Mãn Bảo cũng nở nụ cười hì hì, chỉ một mình hắn ôm, nàng sẽ há miệng to muốn mắng chửi.
Ừm, lại nói tiếp, chỉ một mình hắn mới có loại đãi ngộ đặc thù này.
【 Chỉ là vì sao Vũ công tử lại bái phụ thân cặn bã làm sư phụ? 】
Vui vẻ trôi qua, bỗng nhiên Tiểu Mãn Bảo ý thức được một vấn đề mấu chốt.
【 Chẳng những Tề Võ Đế là đệ tử của phụ thân cặn bã, Vũ công tử cũng thật là… Phụ thân cặn bã có bản lĩnh gì mà nhận được tới hai nhân vật truyền kỳ ở kiếp trước làm đệ tử? 】
Tiểu Mãn Bảo nghĩ mãi mà không rõ.
Trong suy nghĩ của nàng, phụ thân cặn bã chỉ là tiểu lang trung có chút y thuật thôi mà.
Nhưng chỉ một người như vậy, lại có thể nhận hai nhân vật truyền kỳ ở kiếp trước làm đệ tử sao?
【 Rút cuộc kiếp này xảy ra vấn đề ở đâu chứ? Tại sao lại không giống kiếp trước? Chẳng lẽ bởi vì ta? 】
Nghe những lời sặc mùi tự kỷ của Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm lắc đầu.
Tiểu nha đầu này cũng không chịu ngẫm lại xem trước khi nàng trùng sinh, Tiểu Lục Nhân và Tề Thạch đã là đệ tử của hắn rồi.
【 Nhưng mặc kệ quá trình như thế nào, ta chỉ biết về sau mỗi ngày đều được nhìn thấy Vũ công tử! 】