Chương 54: Sống Lại Hay Là Mơ?
Lúc sau.
Vốn dĩ Bộ Phàm còn nghĩ rằng lần này Chu bà tử đã thay đổi hoàn toàn rồi, cuối cùng hắn cũng có thể yên tĩnh được một đoạn thời gian. Nhưng hắn đâu có biết rằng kịch hay vẫn còn ở phần sau.
Chu bà tử đã xảy ra thai đổi nghiêng trời lệch đất.
Không ít thôn dân cũng có thể nhận thấy được điều này.
Trước kia Chu bà tử nhìn thấy mọi người là xụ mặt, nhưng hôm nay bà ta gặp người nào cũng cười chào hỏi, giống như hai bên cực kỳ thân thiết.
Cái này còn chưa tính, chuyện làm cho những người khác khiếp sợ hơn còn ở phần sau.
Trước kia Chu bà tử đối xử vô cùng khắc nghiệt với một nhà Chu Đại Sơn, nhưng bây giờ thì sao? Bà ta tốt với một nhà Chu Đại Sơn y như đối xử với thân nhi tử của mình.
Dần dần, người ta còn nghĩ rằng Chu Đại Sơn là thân nhi tử của bà ta.
Vì thế không ít thôn dân phán đoán rằng, lương tâm của Chu bà tử trỗi dậy, cho nên bà ta mới đối xử tốt với một nhà Chu Đại Sơn như thế.
Chỉ là Chu bà tử tốt với một nhà Chu Đại Sơn, nhưng đối xử với hai nhà Chu Đại Xuyên và Chu Đại Hà lại hoàn toàn tương phản.
Cái này có chút làm cho người ta không hiểu thấu.
Ngày trước, Chu bà tử rất ít khi bắt dâu cả và dâu út làm việc. Nhưng bây giờ cứ sáng sớm, bà ta thường dùng cái chổi để đốc thúc thê tử Đại Xuyên và thê tử Đại Hà đứng lên thu dọn phòng ở, và giặt quần áo.
Thậm chí ngay cả bảo bối không được động đến là Chu Kim Bảo của Chu bà tử, bà ta cũng xuống tay không chút lưu tình.
Chỉ cần Chu Kim Bảo phạm vào bất cứ chuyện xấu gì, Chu bà tử sẽ không xót thương chút nào mà cầm lấy cái chổi, hung hăng giáo huấn… à không, giáo dục hài tử.
Điều này làm cho tất cả thôn dân đều trợn mắt há hốc mồm.
Có điều hai nhà Đại Xuyên và Đại Hà cũng không thành thật nghe lời như cả nhà Đại Sơn, bảo họ làm gì thì họ sẽ làm cái đó.
Bọn họ trực tiếp hoài nghi Chu bà tử, khẳng định bà ta đã bị cả nhà Đại Sơn gieo cái gì đó vào trong đầu. Cho nên hai nhà bọn họ lén lút đi lên trấn thỉnh đạo sĩ trừ tà.
Sau khi Chu bà tử biết chuyện này, bà ta trực tiếp làm ầm ĩ đến tai thôn trưởng.
Cũng chính là hắn, tiểu thôn trưởng Bộ Phàm.
"Không còn thiên lý gì nữa rồi. Lão bà tử ta chỉ để cho con dâu mình làm việc một chút mà thôi, vậy mà con dâu đã hoài nghi ta bị quỷ nhập thân. Thôn trưởng, tộc trưởng, các ngươi cần phải làm chủ cho ta!"
Chu bà tử gào khóc.
【 Chu bà tử cứu trợ 】
【 Giới thiệu nhiệm vụ: Chu bà tử nghe nói hai nhi tử bất hiếu mời đạo sĩ trừ tà đến, thiếu chút nữa bị tức đến ngất xỉu đi, mời ngươi mau mau giúp nãi nãi đáng thương này đi 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 20000 điểm kinh nghiệm】
Được!
Xem ra nhiệm vụ hằng ngày ở nhà Chu bà tử, về sau vẫn không ngừng phải quét!
…
Nửa tháng sau.
Một sáng sớm nọ, Tiểu Thảo và Tiểu Hoa hái được chút rau dại mang tới cho Bộ Phàm.
"Thôn trưởng ca ca, đây là rau dại chúng ta hái được."
Hiện giờ Tiểu Thảo và Tiểu Hoa đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Khuôn mặt nhỏ nhắn bây giờ đã có da có thịt hơn, lại mặc một bộ đồ mới, nhìn hai tiểu nha đầu đáng yêu như hoa tiên tử, nở nụ cười đặc biệt ngọt ngào.
"Ta cám ơn các ngươi!" Bộ Phàm bất đắc dĩ đành phải nhận lấy chút rau dại này.
"Thôn trưởng ca ca, chúng ta có thể cùng Tiểu Bạch và Tiểu Hoàng đi chơi không?" Tiểu Thảo đùa nghịch đôi tay nhỏ bé của mình, dùng bộ dáng ngại ngùng nói.
Tiểu Hoa thì mở to đôi mắt long lanh, nhìn tiểu bạch lư và Hoả Kỳ Lân đang ở dưới gốc cây đào.
"Đi đi!" Bộ Phàm thật sự không cảm thấy chút lạ lùng nào.
Hai tiểu nha đầu vui vẻ vọt vào trong sân, ôm tiểu bạch lư và Hoả Kỳ Lân cười khanh khách, vui tươi, âm thanh tựa như chuông bạc rất êm tai.
Hoả Kỳ Lân có chút nén giận liếc mắt nhìn Bộ Phàm một cái.
Bộ Phàm làm bộ như không nhìn thấy. Hắn hiểu trong khoảng thời gian này bởi vì trong nhà có tụ linh trận, linh khí nồng đậm hơn rất nhiều, cho nên Hoả Kỳ Lân cũng bắt đầu tu luyện, nó rất ít đi ra ngoài chơi.
Hắn tựa vào ghế trúc ở bên cạnh giống như đang nghỉ ngơi, thật ra hắn lại tiến vào mô phỏng quyết đấu, tiến hành chiến đấu với Chu Sơn Nguyệt.
Nói thật tuy hai người Chu Sơn Nguyệt và Hàn Cương đều là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng đánh bọn họ rất dễ dàng, chỉ duy có Xích Diễm Yêu Vương là hắn thật sự không đánh lại được.
Có điều gần đây do hắn có thêm nhiều kỹ năng tăng cao, cho nên lúc đối mặt với Xích Diễm Yêu Vương không còn bị miểu sát như xưa nữa.
Thậm chí còn miễn cưỡng chống lại Xích Diễm Yêu Vương ba bốn hiệp rồi mới ngã xuống.
Vì mài luyện nâng cao kinh nghiệm thực chiến, cho dù bị ngược cũng phải quyết tâm tiếp tục bị ngược.
Tục ngữ nói bình thường đổ nhiều một chút mồ hôi, tới khi chiến tranh sẽ ít đổ máu.
Hiện tại không cố gắng mài luyện, về sau lỡ như hắn gặp phải đối thủ cường đại, lúc đó ngay cả mạng để tiếp tục bị ngược cũng không còn đâu.
"Wow! Tiểu Hoàng, ngươi thật là giỏi!"
Bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu kinh hô của Tiểu Thảo và Tiểu Hoa.
Bộ Phàm chậm rãi mở mắt ra, quay đầu nhìn lại.
Ngay lúc này, Tiểu Thảo và Tiểu Hoa đang ngồi xổm một bên kinh ngạc nhìn trên mặt đất, mà Hỏa Kỳ Lân đang vểnh đuôi dùng móng vuốt viết cái gì đó xuống mặt đất.
Bộ Phàm đứng dậy đi qua nhìn.
Chỉ thấy Hỏa Kỳ Lân đang viết hai chữ "Tiểu Thảo" và "Tiểu Hoa" trên mặt đất.
Hai nha đầu Tiểu Thảo và Tiểu Hoa rõ ràng không biết hai chữ này là tên của các nàng ta, nhưng bởi vì là chữ của Hỏa Kỳ Lân viết cho nên các nàng cực kỳ khiếp sợ và kích động.
"Cái này là Tiểu Thảo, còn bên này là Tiểu Hoa!"
Bộ Phàm chỉ vào chữ viết trên mặt đất, giải thích nghĩa của từng chữ.
"Vậy mà là tên của chúng ta!"
Cái miệng nhỏ nhắn của hai tiểu nha đầu khẽ nhếch lên, lộ ra bộ dạng cực kỳ kích động.
"Trưởng thôn ca ca, là huynh dạy Hỏa Kỳ Lân viết chữ sao?" Tiểu Thảo mở to hai mắt chờ mong nói.
Bộ Phàm bất đắc dĩ, đâu phải là hắn dạy, rõ ràng là Hỏa Kỳ Lân tự mình học, nhưng hắn cũng không tiện nói chuyện Hỏa Kỳ Lân là yêu thú cho hai tiểu nha đầu này nghe.
"Cứ xem là vậy đi!"
Hỏa Kỳ Lân bĩu môi, bộ dạng khinh thường.
"Trưởng thôn ca ca, huynh thật lợi hại!"
Tiểu Thảo và Tiểu Hoa cực kỳ sùng bái.