Chương 59: Tư Thục Bất Phàm (1)
Bên ngoài viện, dưới gốc đào.
Tiểu bạch lư màu trắng nghe thấy động tĩnh trong phòng, sau khi tiểu một bãi dưới gốc cây đào, thì chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Rất nhanh đã đến ngày tư thục khai giảng.
Ngày hôm nay Ca Lạp thôn có thể nói là cực kì náo nhiệt, không ít phụ mẫu sau khi thay y phục mới tinh cho đứa nhỏ thì đưa bọn nhóc đến tư thục.
Cũng không biết có phải lo lắng hay không, sau khi nhìn đứa nhỏ đi vào trong tư thục, vậy mà bọn họ không nỡ rời đi, lén lút đứng ở bên ngoài nhìn trộm vào.
Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười.
Ngày thường thì cho dù bọn nhỏ làm loạn xung quanh, chơi đùa xung quanh thì cũng rất yên tâm, tại sao đưa tới trường học thì lại lo lắng.
Khiến cho hắn ngày đầu tiên làm tiên sinh cũng lo lắng.
"Các vị hương thân, các ngươi muốn xem thì cứ đi vào xem, chỉ cần không lớn tiếng nói chuyện là được!" Bộ Phàm nhìn thôn dân nói.
"Thôn trưởng, chúng ta sẽ làm như vậy!"
Tất cả các bậc phụ mẫu đều vui mừng khi nhìn thấy đứa con của mình học tập.
Bộ Phàm cảm thán.
Phụ mẫu nào lại không mong con mình thành rồng, chỉ là hầu hết đều không có điều kiện để thực hiện.
Bọn nhỏ thấy phụ mẫu của mình cũng đứng bên ngoài nhìn, thân thể nhỏ bé nhất thời ngồi thẳng lại.
Đi vào trong tư thục.
Chữ viết rồng bay phượng múa, trên bảng đen viết "Đệ Tử Quy", chính là Đệ Tự Quy đã nói lúc trước.
"Các ngươi xem, chữ trưởng thôn viết thật là đẹp!"
"Ngươi biết mấy chữ kia là cái gì sao."
"Không biết, nhưng chính là đẹp mắt!"
Không ít dân làng thấp giọng nói chuyện, Bộ Phàm không để ý tới tình hình bên ngoài, bắt đầu dạy bọn nhỏ.
Sau đó từng tiếng đọc sách vang vọng dần dần quanh quẩn trong thôn.
"Đệ tử quy, thánh nhân huấn, thủ hiếu phiền, thứ cẩn tín..."
Thôn dân đang bận rộn nghe được âm thanh này, nhao nhao dừng động tác tay lại, quay đầu nhìn về phía Đông của thôn, khóe miệng không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười vui mừng.
Đây là tiếng đọc sách từ trong tư thục của bọn họ!
【 Hoàn thành nhiệm vụ thành lập tư thục】
【 Phần thưởng nhiệm vụ: 50.000 điểm kinh nghiệm, một bộ tuyệt thế tu luyện tâm pháp Thiên Ma Sách】
【 Thiên Ma Sách: đứng đầu trong ma thần thượng cổ, Xi Vưu* để lại tâm pháp vô thượng ma công, ẩn chứa huyền bí vô thượng thiên địa, uy lực kinh thiên động địa】
【Thương Hải Kiếm Pháp thăng cấp】
【Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp】
【Hàng Long Phật Ấn thăng cấp. 】
...
Tâm pháp này có chút lợi hại.
Từ giới thiệu xem thì Thiên Ma Sách này thuộc loại tâm pháp chiến đấu.
Bộ Phàm không chút do dự lựa chọn học tập Thiên Ma Sách, hơn nữa đặt Thiên Ma Thư ở trên thanh treo máy.
Mặc dù đặt ở trong thanh treo máy, lúc nào cũng có thể đạt được điểm kinh nghiệm, nhưng điểm kinh nghiệm có hơi ít, còn không bằng hắn làm mấy nhiệm vụ, nhưng thịt chân muỗi cũng là thịt.
Hắn cũng mặc kệ Thiên Ma Sách này có phải là ma công hay không, chỉ cần có thể gia tăng thực lực, để cho hắn có thêm một phần kỹ xảo bảo mệnh thì cho dù có thành ma cũng đã sao?
Sau đó hắn bắt đầu dạy bọn trẻ tập viết.
【Hoàn thành nhiệm vụ hướng dẫn, phần thưởng: 3000 điểm kinh nghiệm x2】
【Hoàn thành nhiệm vụ giải thích nghi hoặc, phần thưởng: 3000 điểm kinh nghiệm x2】
【Hoàn thành nhiệm vụ được giao, phần thưởng: 3000 điểm kinh nghiệm x2】
...
Bộ Phàm cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là thẻ buff.
Một từ thôi.
"Sảng khoái".
Chỉ cần là có một đứa trẻ có bất cứ điều gì khó hiểu thì sẽ hỏi hắn, hắn sẽ nhận được gợi ý nhiệm vụ, trả lời câu hỏi có thể đạt được 3000 điểm điểm kinh nghiệm.
Mặc dù nhìn có vẻ hơi ít một chút, nhưng có kinh nghiệm tăng đôi của thôn trưởng, một nhiệm vụ cũng có thể thu hoạch được 6000 điểm kinh nghiệm.
Mà trong lớp học có nhiều hơn một học sinh.
Bộ Phàm không có cách nào tưởng tượng được một ngày có thể đạt được bao nhiêu điểm kinh nghiệm.
...
Ngày hôm sau, Vương Trường Quý tới tìm hắn, bảo hắn đặt tên cho tư thục, Bộ Phàm cảm thấy không cần thiết lắm, nhưng Vương Trường Quý lại không cho là như vậy.
"Bộ Phàm, đây chính là tư thục đầu tiên trong thôn chúng ta, không có tên thì làm sao được, hơn nữa sau này bọn nhỏ lớn lên ra ngoài, nếu như hỏi đọc sách ở đâu mà lại nói không ra được cái tên, như vậy chẳng phải sẽ bị người ta chê cười chế giễu sao?"
Khuôn mặt của Vương Trường Quý nghiêm túc, cứ như không đặt tên cho tư thục là một chuyện rất lớn.
"Có nghiêm trọng đến như vậy không?" Bộ Phàm nghi hoặc nói.
"Rất nghiêm trọng, ngươi nhìn xem tư thục của thôn khác có cái nào là không có tên!" Vương Trường Quý nghiêm túc nói.
"Vậy được rồi."
Nếu lão thôn trưởng đã nói như vậy, Bộ Phàm cũng không tiện phản bác nữa.
"Vậy ngươi suy nghĩ xem tư thục nên gọi là gì? Cứ nói cho ta biết, ta đi lên trấn tìm thư pháp tiên sinh nổi danh để viết chữ cho ngươi, bạc đề chữ thúc trả giúp ngươi!"
Hình như tìm một vài thư pháp tiên sinh có danh tiếng để đề chữ, chi phí cũng không thấp, nhưng tư thục của Bộ Phàm là tư thục đầu tiên trong thôn, Vương Trường Quý vẫn đặt kỳ vọng rất lớn.
"Lão thôn trưởng, cũng không cần đi đề chữ, ta chính là tiên sinh, không cần đi tìm người khác đề chữ cho."
Nói đùa gì vậy chứ, hắn chính là thư pháp tông sư, còn đi tìm thư pháp tiên sinh khác đề chữ, đây không phải là chê bạc nhiều quá không có chỗ tiêu sao?
"Ngươi?" Vương Trường Quý hoài nghi nói.
"Thúc, ánh mắt này của thúc là có ý gì vậy? Xem thường chữ do ta đề? Ta có thể nói cho ngươi biết, lúc trước khi ta đi tư thục đọc sách, tiên sinh còn khen chữ ta viết rất có phong phạm đại sư!" Bộ Phàm tự luyến nói.
Trên đầu Vương Trường Quý nhất thời xuất hiện một đường hắc tuyến.
Phong phạm của đại sư?
Ngươi nghĩ thúc là đồ ngốc à, ngươi mới đi học được vài năm mà đã có phong phạm đại sư, thúc đây đi học mấy chục năm cũng không dám nói như vậy.
Nhưng mà...
Để không đả kích sự tự tin của người trẻ, Vương Trường Quý vẫn khuyên nhủ nói: "Tiểu Phàm à, tiên sinh thư pháp trong trấn tinh thông thư pháp, chữ bọn họ đề ra có chút khác biệt."
"Có gì khác nhau, không phải cũng là chữ thôi sao, ai mà không biết viết!" Bộ Phàm không thèm để ý khoát tay áo.
Vương Trường Quý biết không có cách nào khuyên, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà đồng ý.
Nghĩ thầm, chờ sau này lại đổi lại thư pháp có danh tiếng cũng không muộn.