Sau bữa ăn, Caesar trở về phòng và bắt đầu vẽ một bản thiết kế mới. Anh cảm thấy Ludwig là một người đáng tin cậy và ông có thể tiếp nhận những thiết kế này về sau. Vì vậy, anh đã dành một giờ tiếp theo để phác thảo lại Lò tổ ong. Đây là phương pháp tốt nhất để biến than thành than cốc, một thứ quan trọng trong luyện kim để làm sắt nóng chảy.
Sau khi phác thảo xong kế hoạch, anh rời khỏi lâu đài và xuống thị trấn. Lâu đài của nhà Kufstein nằm trên đỉnh một ngọn đồi lớn trong khi cả thị trấn xây xung quanh nó, đó là một lâu đài mà gia đình đã sở hữu qua nhiều thế hệ Nam tước với quyền lực tuyệt đối trong lãnh địa. Họ chỉ phục vụ cho lãnh chúa của mình, nhà Habsburg, người cai trị không chỉ vùng Tyrol mà còn là cả Công quốc Áo.
Bá tước Tyrol đã đồng ý với lời cầu hôn của Lambert và đã chọn gả con gái lớn của mình cho Lambert. Việc này làm Caesar cũng phải ghen tị với em trai mình. Suy cho cùng, đó là một thiếu nữ xinh đẹp và cô ấy vãn còn trẻ, trên hết cô ấy là con gái của một bá tước. Do đó, có nhiều quý tộc trẻ và hoặc các công tử từ các nhà quý tộc khác theo đuổi cô.
Caesar không biết bằng cách nào Lambert có thể làm Bá tước gả con gái của ông cho hắn, nhưng anh biết việc một Bá tước lại lập hôn ước của con gái với một hậu duệ của một Nam tước rõ ràng là điều không bình thường, càng không nói đến đó lại là đứa con thứ ba, kẻ có khả năng kế vị chức tước thấp hơn hai người còn lại.
Tuy nhiên, Lambert đã làm được điều đó, thậm chí nó còn chưa đến mười sáu tuổi. Chỉ ở cái độ tuổi đó nó đã có thể khiến vị Bá tước đứng đầu xứ Tyrol gả con gái lớn cho mình. Trong khi Caesar lại không muốn kết hôn bây giờ bởi thể chất của cơ thể này bây giờ còn rất yếu đuối.
Nhưng Caesar trong kế hoạch tương lai của mình, anh đã đưa việc lấy vợ vào một vị trí quan trọng, anh chắc chắn sẽ lấy một người phụ nữ xinh đẹp của giới quý tộc hoặc là dân thường, có thể là hai hoặc ba, hay thậm chí nhiều hơn nữa.
Nhưng trước khi trí tưởng tượng bay cao, anh đã tự kéo mình quay trở lại hiện thực. Đó sẽ là công việc của tương lai, trước mắt anh vẫn còn rất nhiều việc cần làm, anh cũng chưa muốn nhúng tay vào chính trị của giới quý tộc châu Âu quá sớm.
Chỉ cần anh có thể tự minh thay đổi vùng đất của gia đình trở thành một vùng đất trù phú trước khi kế vị chức tước, sau đó trở thành một Nam tước giàu có và sống trong xa hoa đến cuối đời thì anh cũng sẽ không cần phải quan tâm quá nhiều đến chính trị.
Với kiến thức về cả công nghệ quân sự và dân sự mà anh sở hữu, anh hoàn toàn có thể để lãnh địa phát triển thần tốc trong khi hoàn toàn có thể bảo vệ nó khỏi sự dòm ngó của những thế lực khác. Mặc dù việc đi chinh phạt những vùng đất khác đối với anh có vẻ đơn giản hơn là chỉ bảo vệ lãnh địa của gia đình, nhưng anh không muốn cả đời phải chinh chiến. Nhưng bây giờ anh chưa suy nghĩ đến vấn đề đó bởi vì anh vẫm chưa trở thành một Nam tước, do đó anh chỉ có thể làm những thứ trong khả năng của mình hiện tại.
Sau khi đến cửa cửa hàng của Ludwig, anh tình cờ nghe thấy ông già đang mắng chửi người khác ở bên trong. Đây không phải là lần đầu tiên anh thấy tính khí nóng nảy của Ludwig, và nếu anh đoán không lầm, người có thể chọc ông kĩ sư già này tức giận như thế chỉ có thể là Ser Ingbert.
Điều mà Caesar sợ phải đối mặt đó là những kẻ ngốc khoa trương tự đánh giá quá cao giá trị của của bản thân. Đặc biệt là khi lý do cho sự kiêu ngạo của chúng là vì một danh hiệu nào đó mà chúng được thừa hưởng từ thế hệ đi trước. Mặc dù Ingbert không thể trực tiếp tranh cãi cùng Caesar, nhưng anh ta vẫn có thể gây sự với Ludwig phải không?
Khi cuộc cãi vã đạt đến mức độ bất lịch sự mà Caesar không thể chịu đựng được nữa, anh mở cửa cửa hàng vào đi vào. Trước khi hai người đàn ông kịp chào hỏi anh, Caesar đã ra lệnh trục xuất Ingbert.
"Ta lệnh cho ngươi ra ngoài!"
Một nụ cười nham hiểm xuất hiện trên khuôn mặt Ingbert sau khi cho rằng mệnh lệnh của Caesar là dành cho lão thường dân thấp kém bên cạnh anh ta.
"Ngươi đã nghe lời của ngài ấy rồi đấy! Mau cút đi!"
Caesar lạnh lùng trừng mắt nhìn Ingbert, anh luôn là người kiềm chế tốt tính khí của mình, nhưng việc Ingbert không có khả năng nhận biết tình hình đã khiến anh kích động.
"Ta đang nói ngươi đấy!"
Nụ cười nham hiểm trên mặt Ingbert đột nhiên chuyển thành vẻ mặt bối rối khi anh chỉ vào mình.
"Tôi?"
Caesar trừng mắt nhìn Ingbert trong im lặng, như thể hắn đang thử thách sự kiên nhẫn của anh. Sau một lúc trố mắt nhìn Caesar như một tên ngốc, hắn cuối cùng cũng hiểu ý của anh và cúi đầu kính cẩn. Mặc dù giọng điệu của hắn nghe có vẻ dễ chịu nhưng đôi mắt hắn lại đầy giận dữ. Hắn chưa bao giờ bị mắng như vậy trước đây, hắn sẽ nhớ sự sỉ nhục này cho đến tận lúc chết.
Sau khi cúi chào Berengar, Ingbert rời khỏi cửa hàng của Ludwig. Ludwig gãi gãi đầu.
"Chà! Ngài không cần phải làm như thế đâu."
Caesar nhanh chóng đến gần ông già và vỗ vào lưng ông.
"Sự có mặt của hắn ta sẽ chỉ làm cản trở công việc của chúng ta. Hơn nữa, tôi lại mang đến cho ông một bản thiết kế mới đây."
Với biểu cảm phấn khích như một đứa trẻ đươc lạc vào cửa hàng đồ chơi, mắt Ludwig sáng lên thích thú;. Anh với lấy bản thiết kế trên tay Caesar nhưng lại sửng sốt khi anh rút tay ra khỏi tầm với của ông.
"Không nhanh như vậy! Tôi có một điều kiện..."
Ludwig cảm giác như mình sắp bị lừa, ông cau mày cho đến khi nghe được điều kiện.
"Tôi cần ông ghi danh của mình như người làm ra bản thiết kế này."
Miệng Ludwig gần như há hốc khi nghe những lời của Caesar. Ông chưa bao giờ nghĩ rằng con trai của Nam tước yêu cầu ông nhận lấy vinh quang vì đã phát minh ra thứ mà ông biết rất có thể sẽ là một phần quan trọng trong ngành sản xuất thép trong khi ông không phải người làm ra chúng.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Ludwig vẫn đồng ý. Mặc dù ông không biết tại sao Caesar lại chuyển phát minh này vào danh nghĩa của ông. Đây có thể là một phần trong kế hoạch nào đó của anh ta. Gần sáu mươi năm kinh nghiệm sống đã dạy ông rằng tốt nhất nên tránh xa việc của giới quý tộc nếu không muốn gặp rắc rối, tốt nhất vẫn là nên nghe theo yêu của của Caesar.
"Được rồi, đối với tôi thì ổn thôi."
Caesar mỉm cười, một phần vì ông đồng ý với yêu cầu của anh nhưng cũng vì ông chưa hỏi tại sao anh lại muốn chuyển phát minh này sang tên của Ludwig. Người đàn ông này thông minh hơn nhiều so với một kẻ ngốc như Ingbert.
Sau khi giao bản thiết kế cho Ludwig, người đàn ông không còn kiềm chế được sự phấn khích của mình nữa. Một nụ cười rạng rỡ nở rộng trên khuôn mặt ông ấy. Bên trong bản thiết kế có một loạt ghi chú về việc chuyển than thành than cốc và than cốc là nguồn nhiên liệu hiệu quả hơn cho cho việc làm nóng chảy sắt so với than củi như thế nào. May mắn thay cho Caesar và Ludwig, những ngọn núi bao quanh Nam tước Kufstein không chỉ chứa đầy những mỏ sắt mà còn đầy những mỏ than.
"Ngài là một thiên tài, ngài Caesar!"
Caesar mỉm cười trước câu trả lời của Ludwig. Kiếp trước anh đã học hành chăm chỉ để thoát khỏi nghèo khổ, mặc dù nó không thực sự giúp ích quá nhiều đối với một đứa trẻ mồ côi như anh bở vì sau đó anh đã phải bán mình cho chiến tranh. Nhưng bây giờ những kiến thức mà anh từng học ở kiếp trước cuối cùng cũng có thể phát huy khả năng trong thế giới xã hội khi so sánh với xã hội hiện đại thì cùng với việc so sánh thời nguyên thủy với xã hội hiện đại không có quá nhiều khác biệt. Nhưng anh vẫn rất vui vì có người khen mình.
"Ludwig, ông cần bao lâu để xây dựng các công trình?
Ludwig gãi râu trước câu hỏi, ông ấy quá khao khát biến bản thiết kế thành hiện thực. Sau khi cân nhắc cẩn thận, anh ta giơ một ngón tay lên.
"Một tháng! Đến lúc đó tôi có thể xây dựng ít nhất một công trình. Nếu như đủ nhân sự, xây dựng xong cả ba cũng có thể."
Caesar gật đầu hài lòng, nó nhanh hơn nhiều so với dự kiến của anh. Nhìn vẻ mặt của ông, anh khá chắc chắn rằng ông sẽ làm việc cật lực để xây dựng những phát minh này. Tuy nhiên, Caesar không ngăn cản ông ta, anh chỉ để lại vài lời động viên.
"Hãy nhớ chăm sóc bản thân, thỉnh thoảng ta sẽ ghé qua để kiểm tra tiến độ của ông. Nếu ông cần thêm bất kỳ nguồn tài trợ nào, chỉ cần hỏi cha ta về điều đó. Ta chắc chắn ông ấy sẽ tìm cách chi tiền. Hãy biến giấc mơ này của chúng ta thành hiện thực. Suy cho cùng, những thiết kế này liên quan rất nhiều đến vấn đề tài chính trong tương lai của lãnh địa."
Ludwig cười toe toét và giơ ngón cái ra hiệu cho Caesar. Ông rất vui khi có một người hiểu được niềm đam mê kỹ thuật của mình. Ngay cả con trai ông cũng không bày tỏ sự hào hứng với dự án này như Caesar.
"Ngài có thể tin tưởng vào tôi, cộng sự!"
Nói xong, Caesar xin phép rời khỏi xưởng của Ludwig. Giờ đây, giai đoạn đầu của ngành trong kế hoạch của anh đã đi đúng hướng, anh sẽ tập trung vào việc mở rộng năng lực nông nghiệp của vùng đất của Nam tước trong tháng tới. Quả thật, công việc của một lãnh chúa là không bao giờ kết thúc...
Lò tổ ong: Dùng để biến than thành than cốc, than cốc có nhiệt độ cháy cao đến mức có thể làm nóng chảy sắt.
Lò tổ ong cũng được sử dụng phổ biến trước cách mạng công nghiệp, than cốc cũng thế cho đến khi bị thay thế bởi những nguồn năng lượng khác ví dụ như điện.
Ngoài ra than cốc có một tác hại là cực kỳ gây ô nhiễm cho không khí nhưng đối với một thế giới không có điện thì nó lại là một nguồn năng lượng tốt.