Caesar đứng trước mắt cha mình và vị kĩ sư già. Cả hai nhìn chằm chằm vào anh ta một cách mãnh liệt, một ánh nhìn như có thể xuyên thấu qua lớp da của Caesar von Kufstein mà nhìn đến linh hồn thứ hai của anh. Nhất là người kĩ sư già, đôi mắt của ông đặc biệt tinh tường, đôi mắt này quá uyên bác để anh có thể cảm thấy dễ chịu.
Cuối cùng, sự căng thẳng đã giảm bớt khi vị kĩ sư già nở nụ cười và ông cúi chào Caesar một cách kính trọng.
"Thưa ngài, tôi là Ludwig, một người hầu cận dưới trướng cha ngài. Cha của ngài đã nhờ đến tôi để xác nhận tính thực tiễn trong thiết kế của ngài."
Caesar gật đầu với Ludwig.
"Ta cũng rất vui khi được làm quen với ngài, ta có cảm giác chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong tương lai."
Ludwig gật đầu với lời nói của Caesar, cậu trai trẻ này, một người gầy gò và ốm yếu, người bị khinh miệt trên cái lãnh địa này có thể thực sự là người vẽ lên những bản thiết kế kia. Câu ta có vẻ thông minh hơn những gì ông ấy đoán. Nhưng ông già không biểu lộ nội tâm trên biểu cảm của mình, thay vào đó ông ta chỉ ần cần đáp lại lời nói của Caesar.
"Tôi cũng cảm thấy như vậy."
Weber thấy con trai cả của mình cùng Ludwig đã làm quen với nhau thì mỉm cười. Ông có cảm giác để cho con trai ông tiếp xúc nhiều với vị kĩ sư trưởng này sẽ giúp ích cho sự phát triển của anh trong tương lai. Ông ấy sau đó đã để cho hai người đơn độc, đối với ông những chủ đề liên quan đến kỹ thuật cực kì nhàm chán đối với một chiến binh như ông. Ông dẫn hai người ra khỏi phòng và quay trở lại với công việc của mình.
. . .
"Ngài có thiết kế nào tuyệt vời hơn không?"
Sau khi Caesar dẫn ông già đến một quán rượu trong thị trấn và gọi hai ly bia lớn, ông già đã hỏi anh câu hỏi sau khi uống hết một nửa ly bia. Caesar gõ vào chiếc cốc bia trước khi uống một ngụm lớn.
"Một vài..."
Ludwig phấn khích đến mức gần như nhảy lên, với ông già, thứ ông yêu thích nhất trong đời của mình, đó là kỹ thuật. Tuy nhiên, trước khi Ludwig làm điều gì đó quá lố, Caesar đã giơ tay ra hiệu cho ông dừng lại.
"Ta sẽ cung cấp cho ông những thiết kế này trong tương lai, khi thời điểm đến. Còn hiện tại, ông lên tập trung vào xây dựng Lò cao và Lò chuyển đổi."
Ludwig bối rối một lúc trước suy nghĩ của Caesar trước khi ông nhận ra mối bận tâm lớn nhất. Trên lý thuyết, các thiết kế hiện tại rất tuyệt vời, điều đó có nghĩa những thiết kế khác mà Caesar sở hữu tất nhiên cũng sẽ rất tuyệt vời, nhưng có thể chúng đều yêu cầu một lượng tiền của đáng kể, thứ mà nhà von Kufstein không thể nào đáp ứng nổi. Sau khi bình tĩnh, ông ngồi về vị trí của mình, chắp hai tay lại.
"Vậy là ngài đã có kế hoạch?"
Caesar uống thêm một ngụm bia từ cốc của mình trước khi nở một nụ cười toe toét trả lời câu hỏi của Ludwig.
"Kĩ sư Ludwig, ông nghĩ năm tấn thép tinh luyện có giá trị bao nhiêu?"
Mặc dù ông không biết thể tính toán cụ thể nhưng Ludwig biết đấy là một con số khổng lồ. Phải biết rằng thép, đặc biệt là phôi thép nguyên chất luôn là mặt hàng được săn đón, nhất là các phe phái như hội hiệp sĩ hoặc quân đội của các quý tộc và cả đế chế, thậm chí có người sẵn sàng trả bằng vàng hoặc bạch kim với tỷ lệ 1:100 và 1:250. Có nghĩa là một tấn thép có thể đổi lấy 10kg vàng hoặc 4kg bạch kim, năm tấn thép chính là một số lượng lớn tài sản. Nghĩ đến đây Ludwig liền hiểu ý định tiếp theo của Caesar.
"Ngài định bán lô thép đầu tiên và dùng tiền để tiếp tục sản xuất?"
"Ông đoán đúng, nhưng không có thưởng. Chính xác như ông nghĩ, một khi các mỏ trên lãnh địa chả chúng ta được đưa vào khai thác hết công suất, quặng thô sẽ được biến thành thép phục vụ cho những kế hoạch tương lai của chúng ta trong khi lượng thép dư sẽ được bán cho đế chế như một nguồn thu."
Ludwig không thể tin vào tai mình, bản thân sắt đã là một mặt hàng quý hiếm khi hầu hết các khía cạnh của cuộc sống hiện tại đều cần đến chúng, nhất là cho chiến tranh. Thép thì càng hiếm hơn khi chùng được dùng để chế tạo kiếm và vũ khí, trong một số trường hợp hiếm hoi, các quý tộc giàu có sẽ dùng chúng để tạo ra áo giáp. Ông không hiểu lấy đâu ra dư thừa khi nghĩ đến nhu cầu khổng lồ của chính bản thân lãnh địa?
Nhưng tham vọng của Caesar thật sự rất lớn. Anh ta muốn dùng lợi thế lãnh thổ giàu tài nguyên của gia tộc để mở rộng ảnh hưởng của mình và đưa lãnh địa vào thời đại công nghiệp. Đồng thời từ việc bán lại sản phẩm thặng dư cho đế chế, anh vẫn sẽ có một nguồn thu kếch sù. Sẽ phải mất nhiều năm để hoàn thành một ý tưởng như vậy, nhưng Caesar tin rằng mình sẽ có thể lần nưa chứng kiến một kỳ tích như cách mạng công nghiệp một lần nữa.
Anh không tiết lộ toàn bộ kế hoạch của mình cho Ludwig, anh biết nếu vị kĩ sư không tận mắt chứng kiến, ông sẽ không thể nào tưởng tượng về một thế giới công nghiệp. Thay vào đó, anh đưa tay ra làm cử chỉ thân thiện với ông và đặt câu hỏi.
"Kĩ sư trưởng Ludwig, ông sẽ giúp tôi đưa lãnh địa của chúng ta bước vào thời kì công nghiệp phải không?"
Ludwig khó có thể tin vào tai mình, vị bề trên của anh lại đang tỏ ra khiêm nhường trước một thường dân như ông. Thậm chí cả cha của anh mặc dù có vẻ như tôn trọng ý kiến của Ludwig nhưng ông vẫn sẽ bị coi thường vì xuất thân thường dân của mình.
Tuy nhiên, Caesar đang dang tay ra, hỏi ông chứ không phải đang ra lệnh. Ông không khỏi cảm thấy nước mắt như muốn chảy ra, anh ước giá như cả lãng địa này hiểu rõ họ đã hiểm lầm về vị Nam tước tương lai này như thế nào, vì thế ông nắm tay Caesar và lắc mạnh.
"Vâng, tôi có thể làm điều đấy, như ý ngài."
Cứ như thế, một mối quan hệ bạn bè được hình thành giữa Caesar và vị kĩ sư già.
. . .
Trong thung lũng màu mỡ, được bao quanh bởi dãy núi Alps, là lãnh địa của Nam tước Kufstein. Một nhánh lớn của sông Danube chảy qua thung lũng, làn nước trong xanh mang lại sự sống cho cả thung lũng. Khi ánh bình minh chiếu rọi, tiếng gà đã đánh thức những người nông dân bắt đầu một ngày dài làm việc vất vả.
Mặc dù giới quý tộc có xu hướng ngủ lâu hơn, nhưng một vị quý tộc trẻ tuổi cũng đã đứng dậy cùng lúc với những người nông dân để tập huấn buổi sáng. Nếu Caesar muốn vượt qua cái cơ thể bệnh tật bẩm sinh của mình, thì anh sẽ phải huấn luyện chăm chỉ gấp đôi so với một hiệp sĩ bình thường về mặt thể lực, và anh đang làm rất tốt việc đó.
Đêm hôm trước, anh đã nói với Ludwig về việc chế tạo một bộ tạ để hỗ trợ cho việc tập luyện hàng ngày của anh. Ludwig rất được kính trọng trong thị trấn gần lâu đài và có quan hệ trong mọi hoạt động buôn bán của thị trấn. Vì vậy, anh ấy đã giúp đỡ người bạn mới của mình và gửi các thiết kế cho thợ rèn dưới trấn, người sẽ chế tạo các món đồ mà Caesar yêu cầu với mức giá hợp lý.
Sau khi chạy khoảng 5km và nghỉ ngơi lấy lại sức, anh đã lấy một con dao của một hiệp sĩ bảo vệ lâu đài và bắt đầu tập luyện những cách chiến đấu với dao anh đã được học khi còn tại Nga. Anh cảm thấy con dao của các hiệp sĩ thời Trung cổ có chút không vừa tay của mình, anh nghĩ mình sẽ để các thợ rèn làm cho mình một con dao DV-2, thứ anh đã quen thuộc trong hai năm.
Sau khi luyện tập cận chiến với dao găm trong khoảng nửa tiếng đồng hồ, anh lại đi tắm để giải tỏa căng thẳng và thư giãn cơ bắp. Thói quen này của anh đã khơi dậy sự tò mò của những người hầu khi anh sẽ tắm một lần sau khi huấn luyện và một lần trước khi ngủ vào ban đêm.
Anh đã khuyên gia đình mình nên thường xuyên vệ sinh bản thân, nhưng trừ cô em gái Henrietta rất nghe lời anh trai thì những thành viên khác trong gia đình đều là những người bảo thủ, mặc dù họ đã thường xuyên tắm rửa hơn nhưng so với một một đến hai lần mỗi ngày như Caesar thì nó chẳng là gì.
Anh cũng áp dụng điều này nên những người hầu, đặc biệt là những người làm việc trong nhà bếp, nếu có người cố tình có hành vi mất vệ sinh liền sẽ phải chịu khiển trách từ anh.
Ngoại lệ duy nhất là cô em gái nhỏ, cô rất nghe lời anh trai, đến mức cô đã tắm hai lần mỗi ngày giống anh trai mình dù cô không trải qua huấn luyện như Caesar. Caesar rất mừng vì từ giờ việc Henrietta bị mặc bệnh sẽ giảm đi đáng kể.
Sau khi tắm xong, Caesar tạo lại kiểu tóc của mình. Anh vuốt ngược tóc ra phía sau và chỉ để lại hai nhánh tóc cắt ngang cặp mắt Sapphire. Anh sẽ cần sớm tạo ra pomade, khi đó mái tóc tương đối dài của anh sẽ trở nên chau chuốt hơn. Lần tới đến thị trấn, anh sẽ mua một ít mỡ lợn, thứ là nguyên liệu chính của pomade.
Sau khi chỉnh lại tóc của mình và mặc lên trang phục, anh hướng đến phòng ăn. Thành thật mà nói, anh thích trang phục của các sĩ quan Liên Xô cuối thể kỷ 20 và cả trang phục của Đức quốc xã, anh chắc chắn sẽ đưa văn hoá trang phục đó vào cuộc sống sau này của mình, nhưng cho đến lúc đó, anh sẽ phải chịu đựng mặc những bộ trang phục của một quý tộc Đức đầu thế kỷ 15.
Sau khi bước vào phòng ăn, anh nhận thấy cả gia đình đã ngồi đợi anh. Điều này đã trở thành một thói quen vì Caesar thường dành khá nhiều thời gian để tắm, một khoảng thời gian quá dài đối với một người đàn ông có ký ức từ thế kỉ 21. Tuy nhiên, trong thời đại chất lượng vệ sinh bẩn thỉu này, anh chỉ có thể cảm thấy thoải mái khi tắm.
Sau khi ngồi xuống bàn và nói những lời chào hỏi đơn giản, anh nhận thấy Lambert đang nhìn anh với ánh mắt ác ý. Nó thật tinh tế, và nếu không có kinh nghiệm cả đời, Caesar sẽ không thể phát hiện được ánh mắt như vậy. Tuy nhiên, đó là hành vi quá thường xuyên đối với Lambert. Nó sẽ nói chuyện một cách duyên dáng với nụ cười trên môi, trong khi đôi mắt chứa đầy sự căm thù và sát ý.
Caesar lúc này đang tự hỏi rằng liệu việc anh liên tục bị bệnh có hay không sự nhúng tay của Lambert. Việc huynh đệ tương tàn chỉ vì quyền lực là chuyện bình thường trong thời đại này, đối với anh cùng thế. Nếu những đứa em của anh có thể như Henrietta, anh sẵn sàng bảo vệ chúng hay thậm chí là nhường tước vị cho chúng, nhưng ngoại trừ cô bé giống như thiên thần, cả hai đứa em trai của anh đều là hiện thân của ác quỷ. Càng xem xét hành vi của Lambert, Caesar càng nghi ngờ về động cơ của nó.
Thật không may cho Caesar, anh ta đã bị cô lập trong giới quý tộc và không có một người bạn thực sự hay một sự hậu thuẫn. Chính xác mà nói, giới quý tộc trẻ đều đứng về phe Lambert trong khi Dòng huynh đệ nhà Teuton lại chống lưng cho Berengar.
Xét cho cùng, chúng luôn là những ngôi sao của nhà von Kufstein. Lambert có tài sử dụng kiếm, tương đối thông minh và có chút sức hấp dẫn thì Berengar lại là một chiến binh tài giỏi trong Dòng. Lamber thậm chí còn lấy được trái tim của của cô con gái lớn của Bá tước Tyrol và đã có hôn ước giữa hai người.
Nếu một trong hai người muốn ám sát anh, anh đoán có hơn một nửa số quý tộc trong quận Tyrol đứng về phía họ và sẵn sàng giúp đỡ. Càng nghĩ đến điều đó, Caesar càng cảm thấy mình phải cẩn thận. Anh trong tương lai sẽ phải dành thời gian để kết giao với giới quý tộc hoặc phải có thực lực để đàn áp tất cả bọn họ.
Nhưng hiện tại nhiệm vụ của anh là lấy được tình cảm của người dân. Anh tin tưởng với kế hoạch đề ra cho ngành nông nghiệp, và công nghiệp, người dân sẽ thấy lợi ích anh mang lại và sẽ không sẵn lòng để người khác thay thế vị trí của anh.
Trong khi giới quý tộc coi những người dân trong lãnh địa cùng nô lệ không có khả năng chống lại chủ nhân của mình, thì Caesar có ký ức của Nguyễn Phong, anh biết rằng lịch sử của Nguyễn Phong đã chứng minh rằng kết cục của những bạo chúa chưa bao giờ là tốt đẹp cả.
Henrietta nhìn chằm chằm vào Caesar với một chút cảnh giác trong đôi mắt xanh tuyệt đẹp của cô ấy. Cô nhận thức rõ rằng người anh trai yêu quý của mình đã hành động kỳ lạ kể từ khi anh mạnh khoẻ trở lại. Cô thậm chí còn cân nhắc tính khả thi của việc cơ thể anh cô bị chiếm hữu, mặc dù anh chưa bao giờ hành động ác ý, sự thay đổi đột ngột trong tính cách của anh đã khiến cô lo lắng.
Tuy nhiên, bất chấp tất cả những điều này, cô bé vẫn tuân theo mọi lời đề nghị của anh vì dù sao Caesar cùng là người anh cô yêu quý nhất. Nếu cô biết về nỗ lực của Lambert nhằm giết chết Caesar, cô bé có thể sẽ tự tay giết hắn trong khi hắn chìm vào giấc ngủ. May mắn thay cho gia đình von Kufstein, việc làm của Lambert vẫn chưa bị bại lộ, và chỉ có một mình Caesar nghi ngờ Lambert.
Khi cả nhà dùng bữa, Weber đã phá vỡ sự im lặng khi hỏi Caesar về cuộc trò chuyện của hai người vào ngày hôm trước vì tò mò.
"Vậy thì Caesar, cuộc nói chuyện với Ludwig hôm qua thế nào?"
Caesar cắt một miếng thị nướng với mật ong rồi bot vào miệng, nhai kỹ rồi nuốt trước khi lau miệng bằng khăn ăn. Anh nhìn cha mình với vẻ nghiêm nghị.
"Ngài không cần lo lắng, thưa cha, mọi thứ sẽ sớm được thi công, Ludwig đang thu thập nhân công cho công trình. Con tin vào khả năng của anh ấy."
Weber thở dài nhẹ nhõm trước khi vẻ hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt anh. Ông cảm thấy nhẹ nhõm vì sự thay đổi hành vi đột ngột của con trai mình không chỉ là ý thích bất chợt mà là nghiêm túc và cũng rất hào hứng với triển vọng của công nghệ mới này. Tin tức chỉ khiến một người trong phòng không vui, đó là Lambert. Tên nhóc xảo quyệt nhanh chóng khoác lên mình chiếc mặt nạ bối rối ngây thơ khi hỏi chi tiết.
"Công trình? Công trình gì? Có điều gì thú vị đang xảy ra à?"
Mọi người trong bàn đều đã tin vào vẻ ngoài ngây thơ của thiếu niên. Tất cả mọi người ngoại trừ Caesar, người đã trải qua quá nhiều. Dù Lambert là một diễn viên xuất sắc nhưng điều đó là chưa đủ để đánh lừa kinh nghiệm của Caesar. Thằng nhóc này, chưa tới mười bảy tuổi, đã thực sự có khuôn mặt giả tạo như vậy.
Weber rất vui khi con trai thứ ba của ông cũng quan tâm đến công việc của lãnh địa và rất vui khi chia sẻ kế hoạch cải tiến lò cao và lò chuyển đổi Bessemer.
"Con trai ta, anh trai của con, đã khiến ta chú ý đến một kế hoạch thú vị để phát triển ngành thép trong lãnh địa của gia tộc. Với công nghệ mới này, chúng ta sẽ có thể sản xuất số lượng lớn thép!"
Vẻ tự hào hiện rõ trên khuôn mặt Weber khi anh tiết lộ kế hoạch của Caesar mà không hề có chút thận trọng nào. Mặc dù Lambert mỉm cười nhưng trong lòng thằng nhóc rất tức giận.
【Caesar đã nghĩ ra? Hắn lấy công nghệ đó từ đâu!? Tại sao mình không biết gì về điều này!? Chết tiết, kế hoạch của mình với mấy cái mỏ xong rồi!】
Đây chỉ là một vài suy nghĩ thoáng qua trong đầu thiếu niên khi anh nhìn chằm chằm vào người anh trai của mình, người luôn tỏ ra liều lĩnh. Nhưng điều cậu không ngờ tới là Caesar cùng nheo mắt nhìn lại. Ánh mắt lạnh lùng, tuy không mang tính giết người nhưng bên trong nó lại có chút lạnh lẽo. Đôi mắt của một người đàn ông sẵn sàng ăn miếng trả miếng một cách sòng phẳng.
Cảnh tượng khiến Lambert vô cùng sợ hãi, đây không phải là đôi mắt của người anh trai luôn vô tư và ngây thơ mà hắn đã cùng lớn lên. Tuy nhiên, trước khi hắn kịp làm gì thêm, Caesar đã ăn xong bữa và đứng dậy khỏi bàn. Sau khi lau miệng bằng khăn ăn, Caesar rời ánh mắt khỏi Lambert và khoác lên mình vẻ ngoài thuyết phục không kém với cha mình.
"Cha, thứ lỗi cho con, con có việc gấp cần giải quyết với Ludwig."
Một nụ cười nở trên khuôn mặt Weber khi ông không hề biết gì về sự tranh đấu đang nảy sinh giữa những đứa con trai của mình.
"Tất nhiên rồi, con trai của ta, hãy đi đi. Ta chúc con gặp nhiều may mắn."
Caesar cúi đầu trước khi rời khỏi phòng ăn, để lại Lambert và gia đình với nhiều biểu cảm khác nhau. Bàn tay phải cầm con dao ăn của Lambert bắt đầu run lên khi tâm trí anh không thể rời khỏi đôi mắt nheo lại của Caesar, dường như đã nhìn xuyên qua vẻ ngoài và nhìn sâu vào tâm hồn hắn. Sự run rẩy của bàn tay anh không được gia đình chú ý khi mẹ anh, Gisela, lên tiếng với vẻ mặt lo lắng.
"Lambert, tay con run quá. Con ổn chứ?"
Lambert nhìn xuống bàn tay mình và lần đầu tiên nhận thấy nó đang run rẩy. Khi anh xem xét nó, đôi mắt sapphire lạnh lùng của Caesar một lần nữa lọt vào tầm nhìn của anh, và tay anh theo bản năng đánh rơi con dao. Khi nắm lấy tay để đứng vững, hắn lên tiếng để trấn an gia đình.
"Con không sao, con chỉ cảm thấy hơi khó chịu thôi. Thứ lỗi cho con, con nghĩ con phải đi nằm nghỉ một lát."
Sau khi được gia đình cho phép, Lambert rời khỏi phòng ăn, tuy nhiên khi không còn nhìn thấy Caesar nữa, hắn cuống cuồng chạy về phòng và chốt cửa lại sau lưng. Sau khi bước vào căn phòng đá lớn, hắn dựa vào cửa che mắt, lấy tay lẩm bẩm trong miệng.
"Con quỷ nào đã chiếm lấy Caesar mà khiến hắn biết được âm mưu của mình?"
Chàng trai run rẩy không khỏi cảm thấy như âm mưu ám sát anh trai mình đã thành công và thay vì anh anh hắn chết hẳn thì một con quỷ dữ đã thay thế anh trai hắn.
Bối cảnh truyện: Đầu thế kỷ 15, khoảng năm 1415 đến năm 1420, tương đương cuộc khởi nghĩa Lam Sơn bắt đầu. Tôi sẽ nghiền nát Trung Quốc, giết sạch nhà Minh.
Thế giới này không như Trái Đất mà lớn hơn nhiều, có ma thuật và chủng tộc khác ở lục địa khác. Main không hệ thống, cốt truyện phát triển chậm để tác còn suy nghĩ bước tiếp theo viết gì. :Đ
(Truyện vừa lấy cảm hứng, vừa sáng tác vừa sao chép ý tưởng của nhiều bộ truyện khác.)