Chương 363: Đại Nạn Không Chết, Tất Có Hậu Phúc (2)
Tiên Minh là tồn tại bực nào chứ, đó chính là những thế lực lớn đỉnh tiêm nhất giới tu hành, kết thành liên minh để đối kháng đại kiếp, có thể nói là địa vị áp đảo phía trên các đại tiên môn trên thế gian, quyền cao chức trọng, hết sức trọng yếu. Không biết có bao nhiêu nhân tài đỉnh tiêm bên trong các đại tiên môn, đều muốn vót nhọn cả đầu để chui vào Tiên Minh chì vì mưu cầu một vị trí chấp sự bình thường, còn vị trí tuần du sứ, lại càng đủ để ngồi ngang hàng với tông chủ các đại tiên môn!
Mặc dù vị tuần tra sứ này chỉ là thuận miệng hứa hẹn, nhưng cũng đủ khiến cho tất cả mọi người kinh hãi.
"Đa tạ tiên sứ dìu dắt!"
Phương Nguyên trầm giọng tạ ơn, những lễ nghi này đương nhiên không thể thiếu.
"Thôi, bản tọa còn có chuyện quan trọng, không quấy rầy trận đại hội Thăng Tiên này của các ngươi nữa!"
Nói rồi, vị tuần tra sứ kia tay áo phất một cái, một đám mây liền xuất hiện, mang theo các vị Trận sư, cưỡi gió bay đi!
"Tông chủ, lần đại hội Thăng Tiên này. . ."
Sau khi tiễn tuần tra sứ rời đi, liền có một trưởng lão Thú Linh tông nhìn về phía tông chủ của mình, tỏ ý thăm dò.
Những người khác trong lòng cũng đang cân nhắc vấn đề này. Lúc đầu, đại hội Thăng Tiên mười năm một lần chính là một trận tiên yến, được cử hành sau khi đệ tử các đại tiên môn hoàn thành thí luyện, phàm là những đệ tử thông qua được thí luyện, đều có thể tham gia đại hội. Điều này đại biểu cho những đệ tử tiên môn này đã chịu đựng được khảo nghiệm, bất kể là trong tương lai bọn hắn có thể Trúc Cơ hay không, cũng đều trở thành một tử đệ Tiên gia hợp cách!
Chỉ có điêu, lần thí luyện này xảy ra nhiều chuyện như vậy, nên hiển nhiên có người còn đang do dự, không biết có nên tiến hành tiếp hay không!
"Dĩ nhiên là phải tiếp tục tiến hành!"
Tông chủ Thú Linh tông nghe vậy, lại lạnh giọng cười nói: "Chẳng những phải tiến hành, mà còn phải làm cho hoành tráng hơn một chút. . ."
"Lời ấy cũng không tệ!"
Trần Huyền Ngang, tông chủ Thanh Dương tông cùng những người khác đều gật đầu đồng ý.
Xem ra, trong lòng bọn họ, đều có một cái chủ ý giống nhau.
Lập tức, nhân mã các tiên môn đều cưỡi mây bay lên Ngũ Tiên cung, nơi tổ chức đại hội Thăng Tiên suốt bao năm qua. Chúng đệ tử tiên môn đều tranh thủ người thì chữa thương, người thì ghi chép lại kinh nghiệm trải qua chuyến này. Mà trưởng lão cùng tông chủ các đại tiên môn thì đều tập trung cùng nhau, thương lượng hồi lâu, dường như đang thương nghị thống nhất chuyện gì đó, sau hồi lâu, khi tới Ngũ Tiên cung cũng vừa có kết quả.
"Lần thí luyện này, do Ma Tức hồ có dị động, nên khác với trước đây, ma vật chưa được diệt sạch toàn bộ, hiện tại đều đã phân tán tứ phương, các đại tiên môn đều đã phái ra nhân thủ đi tiêu diệt, không đến mức để cho chúng làm hại nhân gian. Thế nhưng chiếu theo quy củ trước đây, bởi vì vẫn còn ma vật tồn tại, nên chỉ e đệ tử ngũ đại tiên môn không có bất kỳ một ai hoàn thành thí luyện. . ."
Trông thấy vô số đệ tử tiên môn đều tỏ ra lo lắng, trưởng lão các tiên môn đều nhỏ giọng nhận định tình hình.
Mà đệ tử các tiên môn nghe vậy, dĩ nhiên trong lòng có chút nặng nề.
Trước đó, bọn hắn đều cầu cho còn sống sót là tốt rồi, nhưng hiện tại đã sống sót được, hiển nhiên vẫn hi vọng được ban thưởng càng nhiều càng tốt. Nếu ngũ đại tiên môn thật sự thiếu theo lệ cũ trước kia để bình phán, như vậy quả thật là bọn hắn đều xem như thí luyện thất bại!
Kết quả này tuy phù hợp đạo lý, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy không cam lòng.
Nhưng cũng may, trưởng lão kia nói xong câu đó, bất chợt liền dừng lại, cười nói: "Tuy nhiên, những lão gia hỏa chúng ta thương lượng một phen, cũng hiểu được nếu quyết định như vậy, e là trong lòng các ngươi cũng sẽ không vui vẻ gì. Bởi vậy chúng ta quyết định sửa lại quy củ, các ngươi đã trải qua lần dị biến này, người người đều đã trải qua vô tận sát phạt, có thể nói là dục huyết phấn chiến, nên đương nhiên chúng ta cũng không thể quá vô tình, chúng ta quyết định, lần thí luyện này, mỗi một để tử dù còn sống hay đã chết, đều xem như thông qua được thí luyện!"
Chúng đệ tử nghe vậy đều giật mình ngẩng đầu lên, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Mà trưởng lão kia lại tiếp tục nói: "Ngũ đại tiên môn, mỗi một vị chân truyền còn sống sót, đều sẽ đạt được cơ hội Trúc Cơ một lần!"
Nghe lời này, tất cả chân truyền các đại tiên môn cũng đều ngẩng đầu tỏ ra ngạc nhiên.
"Không chỉ có như vậy. . ."
Thanh âm trưởng lão kia hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói: "Do đệ tử chân truyền lần này vẫn lạc không ít, nên chúng ta còn muốn lựa chọn mười người có công lao lớn nhất trong số các đệ tử bình thường, ban thưởng cho danh hiệu đệ tử chân truyền, cũng ban cho cơ hội Trúc Cơ. . ."
"Woah. . ."
Nghe được câu nói này, tất cả đệ tử tiên môn lập tức reo hò, vui mừng không thôi.
Phải biết rằng, cơ hội Trúc Cơ cũng không phải người bình thường có thể đạt được, chỉ có đệ tử chân truyền các đại tiên môn mới có được cơ hội này, những đệ tử bình thường bọn hắn, chỉ có thể thông qua thí luyện đạt được chút tài nguyên mà thôi. Không ngờ hiện tại ngũ đại tiên môn lại đưa ra quyết định như vậy, lựa chọn mười người có công lao lớn nhất trong số các đệ tử bình thường bọn hắn, ban thưởng cho danh hiệu đệ tử chân truyền?
Đây thật sự là chuyện vui mừng lớn mà!
Mặc dù mười danh ngạch này, so với tất cả các đệ tử cũng không coi là nhiều, nhưng ít ra bọn hắn cũng có hi vọng!
Những người trước đó lập được công lao ở bên trong Ma Tức hồ, dĩ nhiên là hưng phấn không chịu nổi.
Mà những người không lập được công lao, hoặc là công lao ít ỏi, khó tránh khỏi có chút hối hận. . .
"Chư vị trưởng lão, đệ tử còn có lời muốn nói. . ."
Trong không khí hân hoan vui mừng, bất chợt chân truyền Thượng Thanh sơn, Mai Đại Chí đứng dậy, hắn nhìn Phương Nguyên một chút, rồi quay người về phía các vị trưởng lão nói ra: "Lần đại hội Thăng Tiên này, cũng không cần diễn võ đấu pháp nữa, đệ tử Thanh Dương tông Phương Nguyên, nên là người đứng đầu trong số chân truyền chúng ta!"