Chương 366: Đệ Nhất Chân Truyền (1)
"Kỳ Thăng Tiên Hội trước, người đoạt quán quân của diễn võ là..."
Thăng Tiên đại hội mười năm một lần của ngũ đại tiên môn Việt quốc vẫn được cử hành, giống như không có gì khác những năm trước.
Nếu muốn nói có điểm khác thì vẫn có, điểm làm cho người khác chú ý nhất chính là biến hóa trong diễn võ luận bàn của Thăng Tiên đại hội.
Dĩ vãng, mỗi khi diễn ra Thăng Tiên đại hội, những người nổi bật trong tiên môn sẽ diễn võ đọ sức, luận bàn thuật pháp, điều này đã thành lệ cũ. Hơn nữa mỗi một lần đại hội diễn võ này, thường thường cũng sẽ có một số đệ tử thiên kiêu xuất hiện. Những người này thường là mặt mũi của tiên môn, là tiểu thiên kiêu được mọi người trong Việt quốc tương truyền, cũng là nhân vật truyền kỳ được các đệ tử trong các đại tiên môn tôn kính...
Có điều lần này lại có điểm khác biệt, diễn võ lần này mặc dù không bị hủy bỏ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều. Gần như không có bất kỳ chân truyền tiên môn nào hạ tràng, ngược lại chỉ có một số đệ tử bình thường hạ tràng chiến đấu, chỉ là có ít còn hơn không mà thôi...
Bởi vì ngôi vị thủ lĩnh đã được chọn ra.
Trong dĩ vãng, diễn võ rất khó sinh ra danh hiệu đệ nhất chân truyền. Luận bàn đọ sức cũng chỉ đến điểm là dừng, nhiều nhất cũng chỉ là các trưởng lão tiên môn bình ra đệ nhất thuật pháp, đệ nhất võ pháp, đệ nhất kiếm đạo mà thôi, còn đệ nhất chân truyền chân chính thì không ai đoạt được!
Nhưng lần này lại khác, ngũ đại tiên môn nhất trí lạ thường, trực tiếp ban cho Phương Nguyên danh hiệu đệ nhất chân truyền của ngũ đại tiên môn!
Càng làm cho người ta kinh ngạc hơn nữa chính là, tất cả đệ tử tiên môn thế mà không có một người nào phản đối, có thể nói là hiếm thấy đến cực điểm!
Đương nhiên, khi các trưởng lão tiên môn nói ra việc này trong Thăng Tiên đại hội thì cũng vô tình hay hữu ý chỉ ra một chút, danh hiệu này là đệ nhất chân truyền, nhưng chỉ là đệ nhất chân truyền dưới Trúc Cơ. Bọn hắn còn nhân dịp động viên Phương Nguyên nên học hỏi các đại đệ tử chân truyền khác, cố gắng tu hành để sớm ngày sóng vai với những người kia. Đây cũng là đang tận lực giữ gìn mặt mũi cho những đại đệ tử chân truyền. Đương nhiên, đây đều là việc nhỏ, gần như không có người nào chú ý tới, tất cả mọi người chỉ biết rằng, sau gần mấy trăm năm, Việt quốc rốt cuộc đã cho ra đời đệ nhất chân truyền!
Người trong giới tu hành cầu lợi, nhưng càng trọng danh hơn!
Không có cách nào hình dung được, thanh danh và địa vị của Phương Nguyên sẽ tăng lên đến mức nào sau chuyện này!
Thậm chí có người còn đang suy đoán, địa vị Thanh Dương tông có lẽ sẽ thuận theo việc đệ nhất chân truyền xuất hiện mà lại đề cao thêm một bậc.
Về phần bản thân Phương Nguyên, hắn đã sớm lọt vào pháp nhãn của các trưởng lão đại tiên môn. Hết thảy những gì hắn làm trong Ma Tức hồ, bây giờ đã bị người ta biết hết. Tất nhiên có người thưởng thức, cũng có người phẫn hận, tỉ như Bách Hoa cốc. Tiểu thiên tài Viên Nhai bọn hắn tận lực bồi dưỡng ba năm này bị Phương Nguyên giết chết trước mặt trước mặt tất cả mọi người, thù này không thể bảo là không lớn. Nhưng bọn hắn lại đều lạ thường nhất trí, không hề đề cập tới việc này...
"Thiên địa đại biến, ma tức dị động, khiến cho tiên đồ thí luyện nhiều lần gặp nguy hiểm. Nhưng đệ tử ngũ tông Việt quốc ta nhớ kỹ sự dạy bảo của tiên môn, đại nghĩa làm đầu. Tại thời khắc ma tức dị biến, Thanh Dương gặp nạn, bọn hắn tự hủy đường lui, đập nồi dìm thuyền, thề cùng đệ tử Thanh Dương chống đỡ đại kiếp..."
Khi Thăng Tiên đại hội chính thức khai mạc, một phong tiên giản do ngũ đại tiên môn tông chủ liên thủ đề bút cũng được gửi tới cho Tiên Minh.
Trên tiên giản này ghi chép cặn kẽ hết thảy kinh lịch và lựa chọn trong Ma Tức hồ của đệ tử ngũ đại tiên môn Việt quốc. Việc này cũng xem như ngũ đại tiên môn Việt quốc cho Tiên Minh một câu trả lời thỏa đáng. Nguyên nhân Ma Tức hồ dị biến tất nhiên nên do Tiên Minh thăm dò, ngũ đại tiên môn chỉ là tường thuật hết thảy kinh lịch của các đệ tử mà thôi. Đương nhiên, những kinh lịch này là thật hay là giả thì cũng không trọng yếu!
Trọng yếu là, tất cả những kinh lịch này, chẳng những sẽ được đưa về Tiên Minh, mà sẽ còn truyền khắp Vân Châu, thậm chí là Cửu Châu!
Ngũ đại tiên môn Việt quốc, nhất định sẽ danh chấn tứ phương!
Về phần một số trao đổi ích lợi trong bóng tối, bờ môi như thương lưỡi như tên, không phải là chuyện mà ngoại nhân có thể biết được...
Thế nhưng Phương Nguyên cũng không cần để ý tới những chuyện này!
Cổ Mặc trưởng lão Thanh Dương tông đã từng nói với hắn một câu: "Ngươi đã lập công lớn cho Thanh Dương trong lần thí luyện này. Hậu sự đều có trưởng bối xử lý, ngươi cứ yên tâm tham dự Thăng Tiên đại hội là được, mọi việc đều không cần hỏi, không cần để ý tới!"
Thế là Phương Nguyên không để ý tới thật, hắn chỉ tiện tay làm mấy việc nhỏ mà thôi!
Việc thứ nhất chính là đề cử quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba trở thành đệ tử chân truyền Thần Tiêu phong, đồng thời xin cho nàng một danh ngạch Trúc Cơ.
Trong lần thí luyện này, hai vị chân truyền Thần Tiêu phong, Lưu Mặc Chân mạo muội xâm nhập lãnh địa của Tiểu Trúc phong để trộm thuốc, ngoài ra còn sát hại đệ tử Tiểu Trúc phong nên đã bị Phương Nguyên phế bỏ, cầm tù. Bây giờ tất nhiên hắn cũng đã được giao cho tiên môn xử lý, cũng không biết kết quả cuối cùng chờ đợi hắn là gì, nhưng danh hiệu chân truyền của hắn tất nhiên là sẽ bị tước bỏ, hơn nữa tất cả cơ hội Trúc Cơ trong lần thí luyện này đều sẽ không có liên quan gì tới hắn...
Nghiêm Cơ trước đó vì quản giáo không nghiêm nên bị Phương Nguyên bắt lại, nhưng về sau khi đại chiến với Ma Khôi, hắn đã dũng cảm xông pha, hung hãn không sợ chết, đã lập được đại công. Mặc dù hắn cũng sẽ bị trừng phạt, nhưng chắc hẳn vẫn có thể bảo trụ được cơ hội Trúc Cơ lần này!
Về phần quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba, sau khi thay thế Nghiêm Cơ trở thành thủ lĩnh đám đệ tử Thần Tiêu phong, bởi vì nàng mấy lần gặp nguy không loạn, xử sự thoả đáng, nên cũng được tính là một kiện công lao.