Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật

Chương 40. Ngươi lấy bệnh trầm cảm ra để làm gì?!

Chương 40. Ngươi lấy bệnh trầm cảm ra để làm gì?!


Trên ghế nguyên cáo, Trương Đồng Vĩ đã chuẩn bị sẵn sàng, sẵn sàng kể lể về cuộc sống hôn nhân bi thảm của mình.
Lúc này, Tô Bạch nhỏ giọng nhắc nhở y.
“Giữ bình tĩnh, đừng nói tục... Ổn định.”
Trương Đồng Vĩ gật đầu nghiêm túc:
“Thưa thẩm phán, trước đây, khi Tạ Tĩnh yêu cầu tôi viết cam đoan và tặng cho, tôi thực sự không muốn.”
“Nhưng là… nhưng là cô ấy, để đạt được mục đích của mình, đã thực sự ép buộc tôi!”
“Cô ấy còn nói, nếu tôi không viết, cô ấy sẽ không cảm thấy an toàn và muốn ly hôn với tôi!”
“Nhưng cô ấy thực sự không có cảm giác an toàn sao?”
“Lương tháng của tôi là 20 000, trong đó 19900 đều tiêu cho cô ấy, mà cô ấy, không chỉ bạo lực ngôn ngữ với tôi mà còn tiêu toàn bộ tiền cho việc làm đẹp của mình và cho bố mẹ mình rất nhiều tiền tiêu vặt.”
“Cô ấy còn lừa tôi, nói là để cho đồng nghiệp thuê một căn phòng trước hôn nhân của tôi, nhưng lại cho em trai cô ấy ở miễn phí, và hiện tại còn muốn lừa dối tài sản trước hôn nhân của tôi.”
“Thưa thẩm phán… Hôn nhân này hoàn toàn chỉ có lợi cho nhà gái…”
“…”
Trương Đồng Vĩ còn muốn nói tiếp, Tô Bạch kéo kéo góc áo y, cắt ngang lời y.
Nói nhiều như vậy đã đủ rồi.
Nói tiếp nữa, có thể sẽ phản tác dụng.
Trên bục thẩm phán.
Dương Vũ cau mày, nhìn về phía ghế bị cáo.
“Đối với cáo buộc của nguyên đơn, bị cáo và luật sư bào chữa có muốn nói gì không?”
Trên ghế bị cáo.
Tạ Tĩnh nghe những lời phân tích rõ ràng của Tô Bạch, không khỏi có chút bối rối…
“Luật sư Diệp… Tôi cần nói gì?”
Diệp Phi không thể nói là dốt nát về luật hình sự, chỉ có thể nói là lý giải không sâu, và cô cũng không có ý kiến phản bác tốt.
Nhưng cô còn có đòn sát thủ!
Bệnh trầm cảm!
“Bị cáo mắc bệnh trầm cảm, ảnh hưởng đến khả năng xử lý các vấn đề trong quan hệ hôn nhân. Tuy nhiên, nguyên nhân chính dẫn đến vấn đề này chủ yếu xuất phát từ phía nhà trai. Do đó, chúng tôi đề nghị bác bỏ quan điểm của luật sư nguyên đơn.”
Bệnh trầm cảm?
Không chiếm được nhà cửa liền bắt đầu tủi thân rồi sao?
Tô Bạch không quan tâm đến lập luận của Diệp Phi, hỏi ngược lại:
“Xin hỏi bệnh trầm cảm này do bên tôi tạo thành sao?
Nguyên nhân tạo thành là gì?
Liệu điều này có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp gì đến việc bên tôi tố cáo Luật sư Diệp lừa dối bên tôi hay không?”
Bệnh trầm cảm có thể hữu ích trong việc phân chia tài sản.
Nhưng hiện tại tôi đang tố cáo Luật sư Diệp lừa dối!
Chẳng lẽ vì lừa dối không thành công nên Luật sư Diệp uất ức rồi sao?!
Đối mặt với ba câu hỏi liên tiếp của Tô Bạch, Diệp Phi hoảng hốt.
Làm sao… sao lại thật sự thành án hình sự rồi, cô chỉ biết đánh an ly hôn a!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Làm sao lại rơi vào thế bị động theo lời biện luận của đối phương rồi?
Bệnh trầm cảm không còn hiệu quả nữa rồi!
Đây là vũ khí tối thượng của cô khi giải quyết các vụ kiện ly hôn!
Cô đã mang theo đầy đủ tài liệu và chẩn đoán bệnh trầm cảm, chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ.
Nhưng hiện tại…
Tô Bạch hoàn toàn không chơi theo bài!
Diệp Phi sắp phát điên rồi. Cô không hiểu tại sao vụ án này, ban đầu nắm chắc phần thắng nhưng giờ đây lại hoàn toàn thay đổi.
Có khả năng cao vụ án sẽ chuyển từ tranh chấp tài sản hôn nhân dân sự sang kiện tụng lừa đảo hình sự.
Kiến thức luật hình sự của Diệp Phi rất hạn hẹp, chỉ là nửa vời.
Cô tự tin giải quyết vụ án dựa trên kiến thức về luật hôn nhân.
Nhưng trọng tâm của vụ án đang dần đi chệch hướng so với dự tính của cô và càng ngày càng đi xa hơn.
Như Diệp Phi đã nói, cô không hiểu nhiều về luật hình sự.
Hiện tại…
Cô đã mất kiểm soát tình hình.
Đối mặt với tình huống này, Tạ Tĩnh cũng hoảng hốt. Cô không hiểu rõ về quá trình thẩm vấn tại tòa án.
Nhưng rõ ràng là Diệp Phi sắp sửa thất bại.
“Luật sư Diệp… Bây giờ phải làm sao? Làm thế nào để phản bác? Luật sư Diệp, mau phản bác đi!”
Tạ Tĩnh khẩn trương thầm thì.
Diệp Phi hít sâu một hơi, chỉnh lại gọng kính đen của mình:
“Đừng nóng.”
Tạ Tĩnh sắp phát điên!
Cô bảo tôi đừng nóng?
Nhưng rõ ràng tôi đã nhận ra sự hoảng hốt của cô, vậy mà giờ đây cô còn bảo tôi đừng vội?!
Nếu vụ kiện tụng này thua thì sao…
Hậu quả mà cô phải đối mặt sẽ như thế nào…
Tạ Tĩnh lắc đầu, khuôn mặt đầy lo âu.
Thua kiện đồng nghĩa với việc cô có thể mất tất cả, thậm chí còn phải đối mặt với nhiều vấn đề tiếp theo.
Nhớ lại những gì mình đã từng làm với Trương Đồng Vĩ, giờ đây đối mặt với anh ta, rất có khả năng cô sẽ trắng tay, thậm chí còn phải đối mặt với nguy cơ tù tội.
Tạ Tĩnh bắt đầu hối hận trong lòng.
Trên bục thẩm phán.
Dương Vũ nhìn về phía ghế bị cáo:
“Tôi muốn hỏi bị cáo, bị cáo nói bị mắc bệnh trầm cảm, vậy bệnh này có liên quan đến tội lừa đảo mà nguyên đơn tố cáo hay không?”
Diệp Phi vừa định lên tiếng thì bị Tô Bạch cắt ngang.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất