Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật

Chương 47. Còn nghĩ đến phiên tòa thứ hai? Nghĩ hay lắm!

Chương 47. Còn nghĩ đến phiên tòa thứ hai? Nghĩ hay lắm!


Phí luật sư đã vào tay, phiên tòa thứ hai cũng chỉ có kết quả tương tự, chỉ có mức hình phạt có thể thay đổi chút ít.
Thẩm phán cần đưa ra lời giải thích mới về luật pháp và bằng chứng.
Đối với cáo buộc của phiên tòa sơ thẩm, một số điều đã được định tính, bằng chứng cho thấy Diệp Phi có hành vi xúi giục là không thể phủ nhận.
Chỉ có thể từ góc độ lừa đảo để xoay chuyển tình thế.
Còn về góc độ lừa đảo này... Cần phải thảo luận với đương sự Tạ Tĩnh.
Ánh mắt Tô Bạch chuyển hướng sang Tạ Tĩnh.
"Chết tiệt! Diệp Phi, cô không phải nói cô có thể thắng sao?! Không phải cô bảo tôi chỉ cần làm theo lời cô, tôi sẽ có được hai căn nhà trước hôn nhân của Trương Đồng Vĩ sao?!"
"Hiện tại thì sao? Hiện tại tôi chẳng có gì cả, tài sản hôn nhân, tài sản chung đều không có, nhà cửa cũng không có."
"Còn vì cô mà tôi không được tại ngoại, bị phán tù sáu tháng!"
"Diệp Phi! Cmmn! Cô bồi thường tài sản cho tôi, bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi!!"
"Hu hu hu..."
Tô Bạch lắc đầu, tự động lờ đi hình ảnh thảm hại này.
Bỏ qua những điều khác không nói, việc muốn lật đổ phán quyết sơ thẩm qua phiên tòa thứ hai là vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, luật sư công tố của phiên tòa thứ hai cũng không phải ăn chay.
Mức hình phạt của phiên tòa sơ thẩm tuy có phần nặng, nhưng nếu trong phiên tòa thứ hai, có người bị hại khác đứng ra tố tụng hoặc làm nhân chứng.
Chậc.
Tội ác của cô nặng như vậy, đã đến mức độ truyền bá rồi, còn không phục phán quyết sơ thẩm, muốn mở phiên tòa thứ hai?
Đây chẳng phải là khiêu chiến uy quyền của thẩm phán sao?
Thẩm phán phiên tòa thứ hai: Là cô à? Được rồi, tôi sẽ cho cô biết làm thế nào để trở thành một công dân tốt tuân thủ pháp luật.
Tiếp tục, ai cũng biết kết quả sẽ ra sao, chỉ biết mức án sẽ càng nặng hơn.
Tất nhiên, nếu Diệp Phi muốn kháng cáo lên phiên tòa thứ hai, luật sư bào chữa hình sự của cô sẽ nói cho cô biết.
Nhưng nếu đụng đến luật sư "miệng mồm không bằng chứng" như Tô Bạch, kết quả có thể sẽ không dễ nói.
Tô Bạch không để ý đến thái độ của Diệp Phi, trực tiếp đi ra khỏi tòa án.
Lý Tuyết Trân liếc nhìn Diệp Phi, nhún vai và đi theo.
Tạ Tĩnh vốn đang chửi rủa Diệp Phi, vừa nhìn thấy Trương Đồng Vĩ, như vớ được cọng rơm cứu mạng.
"Đồng Vĩ... Xem tại tình nghĩa vợ chồng chúng ta, tài sản chung tôi không cần, tiền tôi cũng không đòi nữa, anh rút đơn kiện đi! Rút đơn kiện được không!"
"Chỉ cần rút đơn kiện, cái gì đều dễ nói, tôi cái gì cũng không muốn, chỉ có một yêu cầu, anh rút đơn kiện được không...?
"Vợ chồng chúng ta, anh nhẫn tâm nhìn tôi ăn chung nồi sao?"
"Đồng Vĩ, Đồng Vĩ... Anh đừng đi... Ah ah ah!"
Nghe tiếng la khóc xé lòng của Tạ Tĩnh, Trương Đồng Vĩ mặt lạnh như tiền.
Người phụ nữ này lúc đầu cho rằng mình nắm chắc phần thắng, nghĩ mọi cách ép buộc anh ly hôn, dùng đủ mọi thủ đoạn để ép buộc anh ly hôn, giờ thua lại muốn anh tha thứ?
Nghĩ cái gì vậy!
Mày thua rồi, mày vốn dĩ chẳng có gì, còn phải bồi thường cho tao tài sản chung và trợ cấp một phần cho nhà mẹ đẻ tao.
Chưa nói đến việc có thể rút đơn kiện hay không, tao ngu rồi, tao rút đơn kiện?
Trương Đồng Vĩ không thèm quay đầu, đi theo Tô Bạch rời khỏi tòa án.
Tạ Tĩnh bị cảnh sát tòa án giữ lại, mặc cho cô chìm trong hối tiếc vô tận.
Vương Lực đã đợi sẵn ở cửa ra vào tòa án, mặt đỏ bừng bừng vì xúc động. Vừa nãy, y xem như là bạn thân của Trương Đồng Vĩ và được vào phòng xử án để quan sát toàn bộ quá trình xét xử.
Trong suốt quá trình xét xử với những màn tranh luận gay cấn và tuyên án, y suýt kêu lên thành tiếng.
Chỉ thiếu chút nữa là y hét lên "Luật sư Tô quá ngầu!"
Lúc nhìn thấy Tô Bạch đi ra, Vương Lực còn xúc động hơn cả nhìn thấy Trương Đồng Vĩ.
"Luật sư Tô, ngầu quá!!!"
"Luật sư Tô, anh thật là quá đỉnh rồi! Thực sự đưa được luật sư đối phương vào tù! Quá đỉnh!"
"Sau này nếu bà cô bảy dì tám của tôi có kiện tụng, tôi đều tìm anh ra tòa.
"Luật sư Tô... Tôi đột nhiên muốn tìm anh để ly hôn..."
"Mẹ kiếp, quá bá đạo!"
"Luật sư Tô... Luật sư Tô..."
Đối mặt với Vương Lực, Tô Bạch chỉ biết xoa xoa trán, nước bọt của y suýt phun vào mặt mình rồi, y cũng nên biết ý một chút chứ.
May mắn là Vương Lực cũng nhận ra hành vi thiếu sót của mình, y xoa xoa khóe miệng, gãi đầu gượng cười hai tiếng.
“Luật sư Tô, ngại quá… Vừa rồi tôi hơi quá khích.”
“Luật sư Tô, để tôi lau cho anh…”
“Tôi tự làm là được.”
“Tốt, luật sư Tô.”
Gã đàn ông to lớn vạm vỡ này không biết nên đứng thế nào bên cạnh Tô Bạch.
Y thầm ảo não: Quá khích quá rồi, lần sau phải chú ý!
Cho đến khi nhìn thấy Trương Đồng Vĩ cũng đi ra từ phòng xử án.
Vương Lực nhiệt tình tiến đến, vỗ mạnh vai Trương Đồng Vĩ:
“Tao đã bảo luật sư Tô đỉnh rồi mà! Lúc trước mày còn do dự, giờ biết luật sư Tô mạnh cỡ nào chưa?”
Trương Đồng Vĩ cười gượng gạo: “Lúc trước là tao không hiểu chuyện.”
Dù sao, ai có thể nghĩ rằng trong một vụ kiện hôn nhân, luật sư có thể khiến luật sư đối phương vào tù?
Quá ư là bá đạo!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất