Chương 251: Vô Tình Gặp Được
"Tiểu tử ngươi xem âm Linh Đan này là cái gì? Cho ngươi ăn một viên, đã làm ta đau lòng đến mấy tháng, còn muốn thêm nữa? Mơ cũng không có." Câu Hồn Mã Diện nghe vậy, gương mặt co quắp lại, trách mắng.
"Ta không đến mức không biết xấu hổ đòi lấy không của tiền bối, nếu có thể bán, ta sẽ đập nồi bán sắt tích lũy tiền để mua." Thẩm Lạc vẫn chưa từ bỏ ý định, nói ra.
"Lần này không công cho ngươi một viên đã là phá hư quy củ, còn muốn thêm nữa, ngươi cũng đừng nghĩ đến." Câu Hồn Mã Diện vung tay áo lên, nói ra.
"Tại sao lại là không công cho? Tiếp theo chúng ta đi đến Tàng Phong cốc, không phải rất nguy hiểm sao?" Thẩm Lạc không đáp, nhưng trong lòng thì oán thầm một câu.
Nhưng dù sao trong lòng của hắn cũng rất cảm kích Câu Hồn Mã Diện.
"Tiền bối, âm Linh Đan không có biện pháp nào để đạt được sao?" Thẩm Lạc nghiêm mặt hỏi.
"Cũng không phải hoàn toàn không có cách nào." Câu Hồn Mã Diện do dự một chút, nói ra.
"Xin tiền bối chỉ rõ." Thẩm Lạc trong lòng vui mừng, vội vàng nói.
"Còn nhớ rõ lần trước ta nhắc qua với ngươi, Địa Phủ cần Dương gian tu sĩ Ngưng Hồn kỳ trở lên mới có tư cách tham dự nhiệm vụ đặc thù không?" Câu Hồn Mã Diện hỏi.
"Đương nhiên nhớ kỹ, ngươi nói các tu sĩ này, có thể thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ của bạch ngọc sáchh, để đổi lấy một chút chỗ tốt đặc biệt. Chắc hẳn âm Linh Đan chính là một loại trong số đó?" Thẩm Lạc hỏi.
"Thông qua việc thi hành nhiệm vụ có thể đổi lấy đan dược, mà không chỉ âm Linh Đan, còn có đan dược khác cao cấp hơn. Trừ mấy thứ đó ra, còn nhiều chỗ tốt khác, như thông linh khế ước tiêu hao lúc trước, dùng để triệu hoán âm binh quỷ tướng của Địa Phủ giúp đỡ. Hay có thể cho phép ngươi tiến vào một số Quỷ Vực do Địa Phủ quản lí. . ." Câu Hồn Mã Diện nói.
"Đây là đãi ngộ mà Ngưng Hồn kỳ tu sĩ mới có, ta còn lâu mới được." Thẩm Lạc đầu tiên là vui mừng, sau đó hơi thấy thất vọng nói.
"Ngươi từng nghe nói qua quỷ thị chưa?" Câu Hồn Mã Diện hỏi ngược lại.
"Quỷ thị, ta ở trong sách cổ từng thấy qua, trong đó viết vào khoảng thời gian và địa phương đặc biệt, sẽ có nơi hai giới âm Dương giao hòa, lúc đó quỷ thị sẽ xuất hiện. Nó là nơi để âm gian quỷ vật tiến hành giao dịch, người Dương gian nếu là lạc vào đó, thường sẽ bị lừa gạt và bịa chuyện để mua các loại đồ vật. Nên người mua thường mua được một đống đồ vật bằng giấy, và đổi được rất nhiều minh tệ." Thẩm Lạc suy nghĩ, rồi nói.
"Đây đều là do người thế tục suy đoán lung tung, thậm chí còn có người vu oan cho quỷ, thay trắng đổi đen, khiến việc mua bán của quỷ thị chỉ là chuyện hoang đường. Quỷ thị chân chính, là nơi giao dịch của Dương gian tu sĩ và âm gian quỷ vật, ngươi muốn âm Linh Đan ta không có cách nào trực tiếp cho ngươi, nhưng ở đó có lẽ sẽ đạt được." Câu Hồn Mã Diện từ tốn nói
"Mong tiền bối chỉ rõ cho, khi nào quỷ thị sẽ mở ra?" Thẩm Lạc, vội hỏi.
"Dừng! Có thể nói cho ngươi về tin tức của quỷ thị không, còn phải nhìn biểu hiện lần này của ngươi ở Tàng Phong cốc như thế nào." Câu Hồn Mã Diện đưa bàn tay lên ra hiệu, nói.
"Tiền bối yên tâm! Cho dù không có chuyện của quỷ thị một, ta cũng sẽ toàn lực ứng phó. Lần này tu vi của ta tăng lên hai cái tiểu cảnh giới, không nói những thứ khác, riêng pháp lực đã mạnh mẽ thêm nhiều, dùng Lạc Lôi Phù hai lần cũng không có vấn đề gì. Nên để ứng đối với một số việc ngoài ý muốn, chắc cũng đủ rồi." Thẩm Lạc cười nhẹ, nói.
"Vậy thì tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường." Câu Hồn Mã Diện gật đầu nói.
Nói xong, tay y vuốt nhẹ phù, lần nữa nắm lấy bả vai của Thẩm Lạc, triển khai độn địa chi thuật, rất nhanh đã rời đi khỏi động quật dưới mặt đất.
Đến khi hai người từ dưới lòng đất đi ra, thì đã xuất hiện ở trước một cái sơn cốc.
Thẩm Lạc ngửa đầu nhìn thoáng qua mặt trời, phát hiện giờ phút này đang là giữa trưa, là lúc dương khí thịnh vượng nhất. Nhưng trong sơn cốc phía trước lại có từng cơn gió mát không ngừng thổi ra, còn kèm theo một chút rét lạnh tận xương.
Ánh mắt của Thẩm Lạc nhìn về phía cửa vào sơn cốc, chỉ thấy nơi đó có một tầng sương mù màu trắng, đang chậm rãi tràn ra bên ngoài. Đến khi hắn nhìn về chỗ trong miệng hang, thì sương mù trong đó càng ngày càng dày đặc, không thể nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì.
"m sát chi khí ở đây, so với lần trước ta tới, lại càng dày đặc hơn mấy phần. Ngươi nhìn bầu trời phía trên thung lũng đi, cũng đã bị sát khí xâm nhiễm, có chút khác thường" Câu Hồn Mã Diện nói ra.
Thẩm Lạc nghe vậy, ngửa đầu nhìn về phía không trung, lúc này mới chú ý tới ngay trên bầu trời của sơn cốc, đạng lơ lửng một đám mây đen hình bầu dục. Lúc mới nhìn đến nó cũng không thấy gì kì lạ nhưng nếu cẩn thận xem xét, sẽ phát hiện bên trong sương mù đang phun trào, thấp thoáng có oan hồn quỷ vật tranh nhau hiện ra, vô cùng dữ tợn khủng bố.
"Mây đen ngập đầu, sát khí ở bên trong, xem ra đúng là một nơi nguy hiểm." Thẩm Lạc thu hồi ánh mắt, nói.
Hai người đang nói chuyện, định tiến vào sơn cốc, thì nghe được ở nơi xa ngoài cốc, truyền đến âm thanh ồn ào.
Câu hồn Mã Diện, lập tức kéo hắn núp ở nơi xa, sau một khối nham thạch to lớn.
Rất nhanh, trên con đường ở xa kia đi tới một đội nhân mã của Bạch ngộc sách. Thẩm Lạc nhìn lại thì thấy, người cầm đầu thân mang nho sam, chừng 30 năm tuổi, tướng mạo anh tuấn nho nhã, không phải gia chủ Bạch Hạc Thành của Bạch gia thì có thể là ai?
Theo sát ở sau lưng lão, là một lão già áo xám thân hình thấp bé, khuôn mặt gầy gò, tóc xám trắng, chính là Bạch Giang Phong.
Ngoài hai người bọn họ, thì sau lưng còn đi theo bốn năm đạo nhân ảnh, xem cách ăn mặc thì đều là khách khanh do Bạch gia cung phụng. Trong đó kẻ làm người khác chú ý nhất, tất nhiên là vị nữ tử tu sĩ Tạ Vũ Hân xinh đẹp mặc váy hồng kia.
Còn Bạch Thủy đạo trưởng và tên cầm quạt xếp Phùng Lăng cũng đều ở trong đội ngũ, về phần hai người Ngô Đồng và Sở Lệ lại không thấy bóng dáng.
Ngoài ra, Thẩm Lạc còn thấy được một người quen khác, là một lão già dáng người gầy gò, một đầu tóc bạc chải sau đầu, tinh thần quắc thước. Đúng là vị Ngũ nải nải đóng giữ ở đáy hồ của Bạch gia.
"Chẳng những gia chủ tự mình dẫn đội, ngay cả vị Ngũ nãi nãi kia đều đi theo, xem ra Bạch gia lần này đã hạ quyết tâm, muốn hoàn thành nhiệm vụ cao nhất trên bảng Tróc Quỷ. Nếu vậy, chúng ta cũng là bớt việc." Thẩm Lạc nuốt ngụm nước bọt, nhìn thoáng qua Mã Diện, vừa cười vừa nói.
"Chỉ bằng chút nhân thủ này, nếu không có chuẩn bị thủ đoạn đặc thù gì, chỉ sợ tiến vào trong cốc cũng là dữ nhiều lành ít, nhưng có người xung phong, cũng không tệ." Câu Hồn Mã Diện lại lãnh đạm nói ra.
Trong lòng Thẩm Lạc khẩn trương, trong mắt lóe lên một chút do dự, tiếp đó nhấc chân , lập tức muốn đi ra.
"Ngươi làm cái gì?" Câu Hồn Mã Diện hỏi hắn.
"Nếu thực lực bọn họ không cao đương nhiên là muốn ngăn lại. Người khác ta mặc kệ, nhưng Bạch gia và ta quan hệ không tầm thường, ta không thể trơ mắt đứng nhìn Bạch Hạc Thành và Bạch Giang Phong cùng đi chịu chết." Thẩm Lạc nói ra.
"Ai nói để bọn họ đi chịu chết? Ngươi chẳng lẽ không rõ về mục đích của chuyến đi này sao?" Câu Hồn Mã Diện nói ra.
"Tiền bối ý là để bọn họ đánh rắn động cỏ, hấp dẫn sự chú ý của quỷ vật trong cốc, sau đó chúng ta lại trực đảo Hoàng Long, đi tìm nguyên nhân gây ra âm sát?" Thẩm Lạc khẽ giật mình, hỏi tiếp.