Chương 102: Thương Võ Quốc rung động
Thương Võ Quốc. Hoàng đô.
Toàn bộ quốc gia đến nay vẫn đang say sưa nói về một vị đại nhân vật của Thương Võ Quốc.
Thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử!
Bởi vì thân phận này ở Đông Hoang cực kì tôn quý!
Thân phận này giống như bên trong một quốc gia, một nữ tử tầm thường trở thành Hoàng Quý Phi vậy!
Hoàng đế Thương Võ Tô Nam Đình đã nhận được tin tức, Huyền Thiên Thánh Tử phái thừa giá đến đón Tô Chỉ Đồng, ngay hôm nay sẽ đến Thương Võ Quốc!
Tô Nam Đình sớm đã suất lĩnh văn võ bá quan tại quảng trường hoàng cung chờ đợi, mà Tô Chỉ Đồng, Bùi chưởng giáo cùng với Bùi Văn Huyên vẫn đang ở chủ điện Trấn Quốc Công chờ.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thừa giá Huyền Thiên Thánh Tử phái tới đón Tô Chỉ Đồng vẫn như cũ còn chưa xuất hiện.
Nhưng Thương Võ Hoàng Đế Tô Nam Đình và văn võ bách quan một chút mất kiên nhẫn cũng không dám biểu lộ, trên mặt một mực cung kính, lẳng lặng chờ.
Trong khi đó nhân dân toàn quốc cũng bắt đầu thảo luận.
Bên trong một trà lâu ở Thương Võ Quốc, một nhóm nhỏ các tu sĩ môn phái đang ngồi nói chuyện phiếm.
Một đệ tử trẻ tuổi nói: "Nghe nói Huyền Thiên Thánh Tử phái thừa giá tới nghênh đón Tô phu nhân, hôm nay sẽ giáng lâm đến quốc đô!"
Một đệ tử khác hỏi: "Không biết là phái dạng thừa giá nào tới đón tiếp, dựa vào thân phận của Huyền Thiên Thánh Tử hẳn là rất hùng vĩ!"
Một đệ tử tướng mạo thật thà hưng phấn nói: "Không biết có phải dùng phi thuyền đến đón tiếp hay không nữa? Đời này ta còn chưa gặp qua phi thuyền đâu, hôm nay vừa lúc mở mang tầm mắt!"
Đệ tử còn lại khinh bỉ nói: "Đương nhiên sẽ là phi thuyền rồi! Tên dế chũi nhà ngươi, lần trước bế quan đã bỏ qua cơ hội du lịch, không thể cùng nhóm chúng ta cưỡi phi thuyền!"
Lúc này, đệ tử mặc cẩm bào khẽ cười nói: "Thật ra ta biết rõ lần này Huyền Thiên Thánh Tử phái thừa giá gì tới nghênh đón Tô phu nhân!"
Đám người nhao nhao nhìn về phía hắn hỏi: "Trương sư huynh, là cái gì vậy?"
Đệ tử mặc cẩm bào là một đệ tử chân truyền của một môn phái nhỏ, thân phận không thấp, biết chút ít nội tình.
Trương sư huynh thần bí hề hề nói ra: "Ta nghe môn chủ nói qua, lần này Huyền Thiên Thánh Tử phái thừa giá tới nghênh đón Tô phu nhân, là Thái Vũ Phi Lâu!"
Nhìn đám người thần sắc mê mang, hắn liền biết rõ bọn này không biết Thái Vũ Phi Lâu là cái gì, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác ưu việt.
Bọn dế chũi này!
Trương sư huynh lộ vẻ kiêu căng nói : "Đúng là cô lậu quả văn, ta nói cho các ngươi biết! Thái Vũ Phi Lâu chính là phi hành bảo khí của Tần thị nhất tộc chế
tạo riêng cho Huyền Thiên Thánh Tử! Thừa giá này đại diện cho Huyền Thiên Thánh Tử!"
Lời nói này vô cùng tự hào, người nào không biết đến còn tưởng rằng Thái Vũ Phi Lâu là của hắn. . .
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.
Đệ tử tướng mạo thật thà tò mò hỏi: "Trương sư huynh, Thái Vũ Phi Lâu kia lớn thế nào vậy?"
Trương sư huynh cứng lại, hắn làm sao biết Thái Vũ Phi Lâu lớn thế nào! Hắn cũng đã thấy qua đâu!
Hắn chỉ nghe sư trưởng nói một câu, đến cùng cũng chỉ là khoe khoang với các sư
huynh đệ mà thôi.
Nhưng Trương sư huynh không nguyện ý ở trước mặt đám sư huynh đệ này tỏ ra yếu kém, nghĩ đến trước đó hắn cưỡi phi thuyền có dài chừng hơn hai mươi trượng, Thái Vũ Phi Lâu của Huyền Thiên Thánh Tử hẳn là lớn hơn so với cái này nhiều. . .
Nhăn nhó một hồi hắn mới nói: "À. . . Thì dài chừng ba trăm trượng."
Dài ba trăm trượng! Đám người hít sâu một hơi!
Phi thuyền lớn như thế, không hổ là thừa giá của Huyền Thiên Thánh Tử. . .
Đang lúc đám người thần sắc hưng phấn thảo luận về Thái Vũ Phi Lâu thì bỗng nhiên toàn bộ bầu trời bắt đầu trở nên u tối.
Đám người nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, không chỉ đám bọn hắn, toàn bộ người trong vương quốc cũng phát hiện dị tượng, ngẩng đầu lên nhìn.
Một chiếc phi thuyền vượt xa sự tưởng tượng của tất cả mọi người chậm rãi bay trên không trung tiến vào vương quốc, dài chừng mấy ngàn trượng, cao mấy trăm trượng. Kiến trúc trên phi thuyền nghiễm nhiên là một dãy các cung điện, các đài lâu vũ, đẹp không sao tả xiết.
Như là một hòn đảo đang phi hành trên không trung! Trên phi thuyền còn có một cây cờ lớn đón gió tung bay, phía trên viết một chữ "Tần"!
Thái Vũ Phi Lâu!
Thái Vũ Phi Lâu xuất hiện ở phía trên Thương Võ Quốc, cái bóng của nó bao phủ
hoàn toàn nhân dân trong nước, nhìn xuống phía dưới Thái Vũ Phi Lâu, những người đang ngưỡng mộ kia nhất quần tựa như là một đám kiến.
Bọn họ kinh hô, nhìn xem! Đó là cái gì!
Các tu sĩ ở Thương Võ Quốc cũng nín thở, đây là Thái Vũ Phi Lâu ư? . . . Bọn họ
cũng chỉ là nghe người ta nói qua Thái Vũ Phi Lâu hùng vĩ như thế nào!
Nhưng hôm nay mới nhìn thấy ở cự ly gần như vậy, quả thật làm cho người ta rung động!
Vị Trương sư huynh kia cùng đám sư huynh đệ cũng ngơ ngác nhìn Thái Vũ Phi Lâu, cái này nào chỉ có ba trăm trượng, Thái Vũ Phi Lâu phải gấp mấy lần ba trăm trượng!
Trong đầu Trương sư huynh lúc này chỉ có một ý niệm: Mẹ kiếp, quá mất mặt rồi. .
.
Tô Nam Đình cũng ngơ ngác nhìn một màn trước mặt này, hô hấp dần trì trệ, trong lòng tràn đầy kính sợ!
Tô Chỉ Đồng cùng với Bùi chưởng giáo và Bùi Văn Huyên đi đến quảng trường hoàng cung, ngơ ngác nhìn Thái Vũ Phi Lâu phía trên, trong lòng tràn đầy rung động.
Thái Vũ Phi Lâu dừng ngay sát phía trên hoàng cung, một lát sau đã đến cửa lớn.
Nhiếp U mang theo vài thị nữ từ trên Thái Vũ Phi Lâu đi xuống nhìn hoàng đế
Thượng Võ Quốc cùng một đám người đang cung kính trước mặt.
Trầm giọng nói: "Phụng mệnh công tử, cung nghênh Tô phu nhân!"
Vừa dứt lời, từ Thái Vũ Phi Lâu xuất hiện một đạo cầu vồng, một đầu nối với Thái Vũ Phi Lâu, một đầu nối với cửa lớn hoàng cung, tựa như ảo mộng, như thần tích!
Cầu vồng chi cầu!
Nhiếp U nhìn thấy Tô Chỉ Đồng, thi lễ bái nói: "Thiết Vệ Đại thống lĩnh Nhiếp U, bái kiến Tô phu nhân!"
Mặc dù Tô Chỉ Đồng đã có chút quen có người hướng nàng thi lễ, nhưng trước mặt lại là thân tín của Huyền Thiên Thánh Tử, ở Đông Hoang cũng được tính là nhân vật có quyền thế, Thiết Vệ Đại thống lĩnh Nhiếp U!
Tô Chỉ Đồng có chút khẩn trương, mỉm cười nói: "Nhiếp Đại thống lĩnh không cần đa lễ."
. . .
Trung Nghĩa Bá Phủ vẫn đóng cửa, Lâm Văn Bách cũng nhìn thấy con quái vật đang lơ lửng phía trên vương quốc.
Ngờ nghệch một lúc, hắn thở dài một hơi, buông xuống oán hận đối với Huyền Thiên Thánh Tử, nhân vật cỡ này, thực tế chênh lệch với hắn quá lớn!
Thôi đi, người như vậy mới phù hợp với Chỉ Đồng . . .