Chương 114: Hư Thần xuất thủ
Toàn bộ Đông Hoang cũng đang nhìn chăm chú vào trận đại chiến này!
Dù sao đây là trận đại chiếnhiếm có mấy vạn năm chưa từng xuất hiện tại Đông Hoang!
Vô số tồn tại cổ xưa đều chú ý tới Đại Lương hoàng triều đã bị Cường giả Thần Cung phá thành mảnh nhỏ.
Long trời lở đất, biển dâng núi chìm.
Các cường giả Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung Thần Cung không biết mệt mỏi giao chiến nửa tháng!
Bọn hắn đánh từ Đại Lương hoàng triều tới Đại Càn hoàng triều, lại đánh tới Khương Vũ Quốc, bọn hắn đánh qua từng hoàng triều đại quốc.
Nơi bọn họ đi qua, những hoàng triều đại quốc này đều bị hủy diệt!
Ngoại trừ tu sĩ thần thông trở lên còn có thể trốn thoát, còn các tu sĩ Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh đều bị du uy của trận chiến đánh chết!
Lại càng đừng nói đến các thế hệ phàm nhân sống tại những hoàng triều đại quốc này!
Không biết có bao nhiêu phàm nhân đã chết trong trường hạo kiếp này!
Nhưng dù sao cường giả Thần Cung của Nguyên Thủy Môn cũng nhiều hơn Cổ Thần Cung, dần dần, phe Cổ Thần Cung hiện ra xu hướng suy tàn!
Đúng là thực lực Cổ Thần Cung không bằng Nguyên Thủy Môn, đệ tử phổ thông không địch lại, cường giả Thần Cung cũng không địch lại!
Chưởng giáo Cổ Thần Cung rốt cục không thể nhẫn nại nữa, tu sĩ cảnh giới Thần Thông Thần Đài tử vong, hắn còn có thể nhẫn nhịn.
Nhưng giới Cường giả Thần Cung lại không thể vẫn lạc!
Chưởng giáo Cổ Thần Cung, Thiên Cơ Tử cuối cùng cũng xuất thủ!
Thiên Cơ Tử đứng chắp tay, đạp không đi đến, khí thế nháy mắt nâng lên tới đỉnh phong, hư không cũng bị hắn đạp rách.
Uy thế của Hư Thần đại năng cường đại biết bao, chỉ là khí thế, các cường giả
Thần Cung của Nguyên Thủy Môn đã hô lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi.
Thiên Cơ Tử đánh tớimột chưởng, hư không lắc lư, vô tận nguyên khí phun ra ngoài hóa thành kiếp vân trải rộng phương viên mấy vạn dặm, bên trong kiếp vân, một hư
ảnh thần linh lay động đứng trong mây mù, mắt như chuông đồng, một chưởng vỗ về
phía đám cường giả Thần Cung Nguyên Thủy Môn.
Bàn tay này không biết trải rộng bao nhiêu vạn dặm, bao phủ bao nhiêu quốc gia.
Người sống sót ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện bàn tay này che phủ toàn bộ bầu trời, không nhìn ra đâu là biên giới của nó, chỉ có thể nhìn thấy từng đạo văn tự thần thông tạo thành bàn tay!
Nếu một chưởng này vỗ xuống, chỉ sợ tất cả Cường giả Thần Cung Nguyên Thủy Mônsẽ
bị Thiên Cơ Tử đập thành thịt nát!
Hừ!
Một đạo hừ lạnh vang lên, giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện một vị lão giả.
Áo trắng tóc trắng mi bạc, da thịt lại trắng noãn tinh tếnhư trẻ con, có khuôn mặt như thiếu niên!
Hắn như là Thiên Thần hạ phàm, từng bước đi làm cho người ta cảm thấy phảng phất như là thần linh bước ra từ trong hư không.
Thái Thượng trưởng lão Nguyên Thủy Môn, Vũ Vạn Lý!
Siêu cấp cường giả cảnh giới Hư Thần đỉnh phong!
Đối mặt bàn tay vô biên vô tận này, Vũ Vạn Lý cũng đánh ramột chưởng, một chưởng này nhìn như nhẹ nhàng, không chứa bất kỳ lực lượng nào.
Nhưng Thiên Cơ Tử lại như lâm đại địch, bàn tay của hai người chạm nhau, một sóng khí tức khủng khiếp bộc phát ra, vô số ngọn núi bị sóng xung kích san bằng!
Bàn tay khổng lồ kia bắt đầu phân giải, hóa thành đạo văn, từng đạo nguyên lực tiêu tán trong hư không!
Kiếp vân tán đi, hư ảnh thần linh cũng bị đánh tan!
Thiên Cơ Tử kêu lên một tiếng đau đớn, hư không sau lưng đột nhiên nổ tung!
Bành!
Hư không xa ngoài vạn dặm đột nhiên bạo liệt, phong vân cuồn cuộn, phá hủy từng mảnh núi lớn!
Vũ Vạn Lý không hổ là siêu cấp cường giảHư Thần đỉnh phong! Thiên Cơ Tử hắn chỉ
là Hư Thần hậu kỳ, giao thủ liền lập tức chịu thiệt thòi!
Khuôn mặt Thiên Cơ Tử trầm như nước, biết rằng hẳn là Chưởng giáo Nguyên Thủy Môn,Nguyên Thông Tử cũng sẽ xuất hiện.
Đại chiến bực này, nào còn đạo lý một đối một!
Quả nhiên, một tiếng cười khẽ vang lên.
Phía trước chẳng biết từ lúc nào đã dâng lên một mặt trờikhác. Từ trong mặt trời có một thân ảnhđi ra, quanh thân lửa cháy hừng hực.
Ngọn lửa này có nhiệt độ cực cao, hư không cũng bị hỏa diễm thiêuđốt bắt đầu vặn vẹo, đại dương mênh mông dưới chân hắn như là bị đun nóng, sôi trào cuồn cuộn!
Rồi nhanh chóng bốc hơi, một vùng biển lớn thế mà biến mất vô tung vô ảnh!
Sau đó hỏa diễm tán đi, lộ ra thân ảnhmột vị nam tử trung niên.
Đó chính là Chưởng giáo Nguyên Thủy Môn, Nguyên Thông Tử!
Tam đại Hư Thần cường giả đối mặt nhau giữa bầu trời, hư không gần như ngưng kết!
Nguyên Thông Tử như là một văn sĩtrung niên, phong độ nhẹ nhàng, mỉm cười nói:
"Thiên Cơ Tử, Cổ Thần Cung đã lộ bại thế, nếu Cổ Thần Cung ngươi chịu dâng Thánh khí thiên thư lên, Nguyên Thủy Môn ta sẽ lập tức lui lại, thế nào?"
Thiên Cơ Tử thản nhiên nói: "Nguyên Thông Tử, không cần nhiều lời, Nguyên Thủy Môn lòng lang dạ thú, Cổ Thần Cung ta tạo thành thế chân vạc của Đông Hoang mấy chục vạn năm, sao lại cúi đầu với Nguyên Thủy Môn ngươi được."
Trong lòng Thiên Cơ Tử minh bạch, Nguyên Thông Tử nói thì dễ nghe, cái gì mà dâng Thánh khí thiên thư lên, Nguyên Thủy Môn lập tức thối lui.
Thực chất chỉ là lời nói vô căn cứ mà thôi.
Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung đánh tới hiện giờ, không biết bao nhiêutu sĩ
thần thông Thần Đàiđã chết! Thậm chí cả Cường giả Thần Cung Cảnh cũng có thương vong!
Song phương đã kết huyết hải thâm cừu không thể giải quyết!
Nguyên Thông Tử nghe thấy Thiên Cơ Tử cự tuyệt, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí nụ cười trên mặt cũng không hề thay đổi chút nào.
Nhưng trong mắt hắn dần xuất hiện một đạo lãnh quang, thản nhiên nói: "Đã như
vậy, hôm nay, Cổ Thần Cung sẽ bị xoá tên khỏi Đông Hoang."
Ba vị Hư Thần đại năng đối diện hết sức căng thẳng!