Chương 113: Đại chiến kinh thiên
Đông Hoang, Đại Lương hoàng triều, hoàng cung.
Chưởng giáo Cổ Thần Cung, Thiên Cơ Tử mặt trầm như nước.
Mặc dù dưới sự chỉ huy của hắn, Cổ Thần Cung thu phục lại một chút đất bị mất, thậm chí hắn còn đánh chết một vị Cường giả Thần Cung Nguyên Thủy Môn!
Hơn nữa hắn đã mang Thánh khí thiên thư ra khỏi tổ địa, an ổn nhân tâm, xem như
tạm thời ổn định thế cục.
Thế nhưng trong lòng Thiên Cơ Tử rõ ràng, thế cục Cổ Thần Cung hiện nay không tốt chút nào.
Chỉ tính riêng số lượng cường giả, Cổ Thần Cung vốn có mười lăm vị Cường giả
Thần Cung, ba vị đã vẫn lạc dưới thế tiến công chớp nhoáng của Nguyên Thủy Môn, hiện tại chỉ còn mười hai vị cường giả Thần Cung.
Nghĩ đến ba vị Cường giả Thần Cung vẫn lạc kia, trong lòng Thiên Cơ Tử không nhịn được mà run rẩy, những người này đều là trụ cột của Cổ Thần Cung!
Mà Nguyên Thủy Môn bên kia có tới mười tám vị Cường giả Thần Cung, mặc dù hắn đã đánh chết một người, vậy thì vẫn còn mười bảy vị Cường giả Thần Cung!
Có ưu thế rất lớn!
Mà chưởng giáo Nguyên Thủy Môn, Nguyên Thông Tử và Thái Thượng trưởng lão Vũ Vạn Lý đều đến đây, tin tức tốt duy nhất là đại trưởng lão Nguyên Thủy Môn,Phương Thiên Hải phải tọa trấn sơn môn, không đến.
Thế nhưng đối mặt hai vị cường giả Hư Thần, dù Thiên Cơ Tử có Thánh khí thiên thư tương trợ, trong lòng cũng không quá an tâm.
Đặc biệt là Thái Thượng trưởng lão Nguyên Thủy Môn, Vũ Vạn Lý, người này bước vào Cảnh giới Hư Thần đã trên vạn năm, chính là siêu cấp cao thủ cảnh giới Hư
Thần đỉnh phong, thực lực sâu không lường được, cực kỳ đáng sợ!
. . .
Lại qua mấy ngày, Nguyên Thủy Môn bắt đầu tiến côngmang tính thăm dòkhông ngừng.
Cường giả cảnh giới Thần Luân, Thần Thông của hai đại thánh địa chém giết, thần thông đạo pháp long trời lở đất, biển dâng núi chìm!
Nhưng trong trận quyết chiến này, hai đại thánh địa đạt được sự ăn ýnhất định.
Cường giả Thần Cung không tham chiến, cường giả Thần Đài Thần Thông là chủ lực.
Cường giả Thần Đài Thần Thông đã được tính là hạng người thần thông quảng đại, trận chiến giữa các tu sĩ cảnh giới cỡ này, hơn nữabọn họ còn hợp thành đại trận, pháp lực được đại trận tăng phúc, uy lực càng thêm khủng bố!
Quan sát từ xathấy từng tòa đại trận, trên không xuất hiện từng đóa linh vân, chính là pháp lực của vô số tu sĩ hình thành.
Một đóa nối tiếp một đóa, lại có vô số Thần Luân Thần Đài lơ lửng trên bầu trời, bao la hùng vĩ, trong trận pháp có vô số thần thông đạo pháp, thiên hình vạn trạng, tỏa ra ánh sáng lung linh!
Chỉ một tòa đại trận cũng có thể diệt một tiểu quốc gia, huống chi là nhiều đại trận cùng chém giếtnhư vậy!
Vô số thành thị bị dư ba của cuộc chiến phá hủy, vô số Linh Sơn bị san bằng, vô số quốc gia bị đánh thành tử địa!
Nhưng dù sao số lượng đám đệ tử Cổ Thần Cung cũng ít hơn Nguyên Thủy Môn, đã dần xuất hiện tình huống không trụ được nữa!
Bất ngờ một tòa Thần Cung phóng lên tận trời, lơ lửng trong mây xanh, che khuất bầu trời!
Hiển nhiên là Cường giả Thần Cung thấy Cổ Thần Cungcó dấu hiệu bại trận, không thể để yên!
Cường giả Thần Cung Nguyên Thủy Môn cũng tế ra Thần Cung, trong lúc nhất thời, trên bầu trời lơ lửng mấy chục tòa Thần Cung!
Che khuất bầu trời, hào quang chói lòa, hơn ba mươi vị Cường giả Thần Cungcủa hai đại thánh địa mang khí thế bừng bừng phấn chấn, khiến toàn bộ Đông Hoang cũng phải chấn động run nhè nhẹ!
Thậm chí Càn Nguyên Tông, Triều Thánh Tông, Tinh Nguyệt Giáo cách xa ngàn vạn dặm cũng có thể cảm nhận được sự chấn động này!
Cường giả Thần Cung tham chiến, những tu sĩ Cảnh giới thần thông,Thần Đài bị khí tức bực này ép lui lại ngàn dặm!
Cuỗ chiến giữa những cường giả, chỉ cần một chút khí tức lộ ra cũng có thể đánh chếtnhững tu sĩ Thần Thông, Thần Đài này!
Một vị Cường giả Thần Cung của Cổ Thần Cung gầm thét một tiếng, một đạo đại thần thông từ trong cơ thể hắn xông ra.
Trong tiếng bùng nổ, trăng tròn dâng lên.
Lúc này vẫn là ban ngày, nhưng sau khi trăng tròn dâng lên, toàn bộ bầu trời đột
nhiên tối sầm, đến mặt trời cũng biến mất không thấy đâu nữa, đã biến thành ban đêm!
Cải thiên hoán nhật!
Vòng trăng tròn bỗng nhiên hóa thành hai vầng trăng khuyết, một đạo là dương, một đạo là âm, hóa thành Thái Cực Âm Dương Đồ!
Thái Cực Âm Dương Đồ bộc phátuy năng, dãy núi trong vòng ngàn dặm sụp đổtrong nháy mắt, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Uy thế của cường giả Thần Cungkinh khủng biết bao! Toàn bộ Đại Lương hoàng triều đã bị phá thành mảnh nhỏ!
. . . . .
Chúng cường giả Thần Cung Nguyên Thủy Môn không cam lòng yếu thế, cũng tế ra các loại pháp bảo, sử dụng các loại thần thônguy lực kinh khủng!
Tiếng hét phẫn nộ không dứt lọt vào tai, các loại thần thông pháp bảo lộn xộn tuôn ra, phô thiên cái địa, vừa chạm vào nhau, đại địa đã bị đánh ra một khe hở
rộng hơn mười dặm, sâu không thấy đáy!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ bầu trời tràn ngập đủ loại màu sắc, hào quang chói lóa, hư không chấn động không thôi, toàn bộ bầu trời cũng bị thần thông đạo pháp chấn động đến mức xuất hiện vết nứt!
Các cường giả Thần Cung lao vào chém giết nhau, từng kiện pháp bảo bay lên, ép vỡ hư không, áp sập bầu trời!
Tất cả trên mặt đất cũng bị ba động do những pháp bảo này phát tán ra chấn động đến vỡ nát, núi non sụp đổ, hóa thành bụi!
Pháp kiếmdài đến mấy vạn trượng, bảo tháptrấn ma cao đến mây trời, trận đồhọa cả
một tiểu thế giới, thậm chí còn có một tòa Linh Sơn to lớn không thua gì sơn mạch, vô số pháp bảo thần thông đua nhau xuất hiện, phóng về hướng tử địch!
Đây chính là chiến trường! Đây chính là chiến đấu!
Trận chiến vì tương lai hai môn phái!
Trận chiến đánh cược tất cả của môn phái!
Oanh liệt! Tàn khốc! Mang vẻ đẹp thê mĩ!