Chương 121: Ly gián
Nguyên Thủy Thánh Tử tiếp tục nói: "Việc này vô cùng nguy cấp, phải nhanh chóng điều động người thông báo với chưởng giáo!"
Vũ trưởng lão cùng Phòng trưởng lão gật đầu, việc này nhất định phải thông báo với chưởng giáo, cường giả Nguyên Thủy Môn ra ngoài chinh chiến không hồi viện binh tới cứu, nếu dựa vào lực lượng hiện tại của Nguyên Thủy Môn, căn bản không thủ được!
Nguyên Thủy Thánh Tử bỗng nhiên nói: "Hoàng triều Đại Hứa bị diệt, chúng ta mãi sau mới biết rõ, nếu không phải Phòng trưởng lão nói ra, sợ là chúng ta vẫn không hay biết gì!"
Vũ trưởng lão và Phòng trưởng lão nhìn Nguyên Thủy Thánh Tử, có chút minh bạch ý tứ của hắn.
Vẻ mặt Nguyên Thủy Thánh Tử nghiêm túc, trầm giọng nói: "Huyền Thiên Tông và Nguyên Thủy Môn ta cách nhau chỉ ức vạn dặm! Ở giữa có nhiều hoàng triều đại quốc như vậy, ta không tin một đệ tử báo tin cũng không có!"
"Thế nhưng cho tới bây giờ, Nguyên Thủy Môn ta mới biết rõ tin tức, hai vị
trưởng lão, nhiều đệ tử báo tin như vậy đã đi hết nơi nào rồi?"
Vũ trưởng lão cùng Phòng trưởng lão biến sắc, triệt để minh bạch ý tứ của Nguyên Thủy Thánh Tử.
Vũ trưởng lão mặt trầm như nước, nói: "Ý của Thánh Tử là bên trong Nguyên Thủy Môn ta có nội gián?"
Nguyên Thủy Thánh Tử quả quyết nói: "Đúng vậy! Nhất định là trong môn phái chúng ta có nội gián, kẻ này đã giết hết toàn bộ những đệ tử báo tin, cho nên mãi cho đến ngày hôm nay, Nguyên Thủy Môn ta vẫn không có chút tin tức nào!"
Vũ trưởng lão cùng Phòng trưởng lão đều gật đầu đồng ý, quả đúng là như vậy, nhiều ngày như vậy đều không có tin tức, nhất định là có người sát hại hết đệ tử
báo tin rồi!
Lúc này, ở bên ngoài điện có một đệ tử cầu kiến.
Phòng trưởng lão cất giọng nói: "Vào đi."
Đệ tử kia thần sắc kinh hoảng tiến vào đại điện, thi lễ quỳ gối.
Vũ trưởng lão cau mày nói: "Chuyện gì khiến ngươi hốt hoảng như thế?"
Sắc mặt đệ tử kia tái nhợt, hoảng hốt nói: "Bên trong rừng rậm phía bên ngoài sơn môn phát hiện rất nhiều thi thể của đệ tử Nguyên Thủy Môn ta, với lại. . .
Khi nhìn kĩ vết tích ở hiện trường, đều là thần thông đạo pháp của Nguyên Thủy Môn ta. . . Cho nên hung thủ nhất định là người của Nguyên Thủy Môn."
Nghe được tin tức này, Nguyên Thủy Thánh Tử cùng Vũ trưởng lão và Phòng trưởng lão cùng nhìn nhau, dần dần thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Nguyên Thủy Thánh Tử trầm giọng nói: "Việc này không thể để lộ! Mau lui ra đi."
Đệ tử kia vội vàng gật đầu, hoảng hốt lui xuống.
Vũ trưởng lão và Phòng trưởng lão mặt trầm như nước, hiện tại đã rõ ràng bên trong Nguyên Thủy Môn có nội gián.
Nguyên Thủy Thánh Tử trầm giọng nói: "Muốn diệt bên ngoài thì trước hết phải ổn định bên trong, nhất định phải đem tên nội gián đó tìm ra."
Phòng trưởng lão có chút chần chờ, hỏi: "Thế nhưng thời gian khẩn cấp như vậy, chỉ sợ không đủ để phán đoán nội gián là ai."
Nguyên Thủy Thánh Tử lạnh lùng nói: "Mấy ngày nay trưởng lão phụ trách tuần tra sơn môn là ai?"
Vũ trưởng lão trầm giọng nói: "Là Tấn trưởng lão và Hướng trưởng lão."
Trong mắt Nguyên Thủy Thánh Tử chợt lóe lên tia quỷ dị, cười lạnh nói: "Lập tức tru sát hai người này!"
Vũ trưởng lão cùng Phòng trưởng lão giật mình, Phòng trưởng lão cả kinh nói:
"Thánh Tử, Tấn trưởng lão và Hướng trưởng lão đều là cường giả cảnh giới Thần Đài đỉnh phong, bây giờ lực lượng của Nguyên Thủy Môn ta nào có đủ. . ."
Nguyên Thủy Thánh Tử thản nhiên nói: "Nếu hai người này là nội gián, đối với Nguyên Thủy Môn ta càng nguy hại!"
Vũ trưởng lão lộ vẻ nghiêm túc, trầm giọng nói: "Thế nhưng, Thánh Tử, người cũng không có chứng cứ chứng minh Tấn trưởng lão và Hướng trưởng lão chính là nội gián, hết thảy cũng chỉ là suy đoán của chúng ta."
Nguyên Thủy Thánh Tử nghiêm nghị nói: "Vũ trưởng lão, hiện tại sự việc đã đến thời điểm cực kì nguy cấp , chỉ cần một chút sơ suất, Nguyên Thủy Môn ta sẽ rơi vào hoàn cảnh đạo thống đoạn tuyệt! Thà giết lầm còn hơn bỏ sót! Chí ít hiện tại, hai người này đang có hiềm nghi lớn nhất!"
Sắc mặt Vũ trưởng lão tràn đầy khó xử, một mặt cảm thấy Nguyên Thủy Thánh Tử nói rất có lý, thời khắc này đúng là không thể dung thứ cho một tai hoạ ngầm.
Một mặt lại cảm thấy có chút tội lỗi, chỉ vì một phỏng đoán liền tru sát hai vị
cường giả Thần Đài tối đỉnh, thật sự có chút thiên phương dạ đàm.
Đây chính là cường giả cảnh giới Thần Đài đỉnh phong a!
Tại Nguyên Thủy Môn cũng được tính là nhân vật cao cấp!
Nguyên Thủy Thánh Tử nhìn thấy thần sắc Vũ trưởng lão tràn đầy khó xử, sắc mặt khẽ động, lại nói tiếp: "Quả thật chỉ bởi vì một suy đoán liền tru sát hai vị
trưởng lão cảnh giới đỉnh phong, hoàn toàn có chút lỗ mãng, ta thấy hay là nhốt hai người này xuống dưới ngục tù nơi đáy biển sâu để trấn áp , chờ đến khi Nguyên Thủy Môn ta vượt qua một kiếp này thì sẽ triệt để dò xét!"
Ngừng một chút lại nói tiếp: "Nếu hai người bọn họ hoàn toàn trong sạch thì ta sẽ ở trước mặt Tấn trưởng lão và Hướng trưởng lão bồi tội!"
Vũ trưởng lão gật đầu nói: "Nhốt vào ngục ở đáy biển sâu để trấn áp, cũng khá thích hợp, dù sao, hai người này cũng mang tội danh thất trách!"
Sau đó trầm tiếng nói: "Bất quá bây giờ việc cấp bách nhất chính là thông báo với chưởng giáo!"
Phòng trưởng lão nghiêm nghị nói: "Hãy để ta thông báo với chưởng giáo, ta tu hành Phong Vân Quyết, tốc độ phi hành cực nhanh, không thua gì cường giả Thần Cung. Vũ trưởng lão với Thánh Tử đều là cột sống của Nguyên Thủy Môn, lúc này phải ở lại để tọa trấn sơn môn!"
Kỳ thật nếu tu sĩ dốc toàn lực phi hành thì sẽ nhanh hơn so với cưỡi phi thuyền rất nhiều, nhưng nếu toàn lực phi hành thì quá mức hao tổn nguyên khí, đặc biệt là phi hành trong thời gian dài.
Phòng trưởng lão nếu dốc toàn lực bay đến tiền tuyến, sẽ khiến thân thể lưu lại các tổn thương không thể chữa trị, hỏng căn cơ, sợ là đời này Thần Cung cũng vô vọng!
Nguyên Thủy Thánh Tử cùng Vũ trưởng lão kính nói: "Xin nhờ Phòng trưởng lão!"
Phòng trưởng lão nghiêm nghị nói: "Hết thảy là vì Nguyên Thủy Môn! Phòng mỗ chết vạn lần cũng không chối từ!"
Sau đó lập tức hướng Nguyên Thủy Thánh Tử cùng Vũ trưởng lão thi lễ bái biệt, rời khỏi Nguyên Vân điện, hóa thành một đạo trường hồng, hướng phương xa bay đi.
Nguyên Thủy Thánh Tử đưa mắt nhìn Phòng trưởng lão cấp tốc thu nhỏ thân ảnh, ánh mắt lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.