Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 156: Diệt môn trừ tộc

Chương 156: Diệt môn trừ tộc
Công Dã Yên Nhi vội vàng đi đến trong nội điện, đại điện hoa lệ ngày thường bây giờ lại trở nên bừa bộn.
Đám thị nữ đều chạy trốn đào mệnh, toàn bộ cung điện như là quỷ vực.
Công Dã Yên Nhi cố nén không nghĩ đến phụ thân Công Dã Nghênh, sợ chính mình không nhịn được mà khóc, vội vàng đi đến chỗ mật đạo.
Mật đạo chính là đường hầm chạy trốn do các tổ tiên Công Dã nhất tộc bí mật chế
tạo, chính là để vạn nhất có một ngày Công Dã nhất tộc gặp phải tai hoạ ngập đầu, vẫn còn tộc nhân có thể chạy thoát, truyền thừa hương hỏa cho Công Dã nhất tộc.
Chỗ mật đạo này chỉ có tộc nhân dòng chính mới biết, khi Công Dã Yên Nhi còn nhỏ
đã biết đến bí mật này.
Trong lòng Công Dã Yên Nhi cực kì oán hận, Huyền Thiên Thánh Tử!
Huyền Thiên Thánh Tử!
Ta nhất định phải báo thù, báo thù mấy vạn tính mạng của Công Dã nhất tộc ta!
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một thanh âm lạnh lùng âm hiểm: "Muốn đi đâu vậy, Yên Nhi đường muội?"
Công Dã Yên Nhi giật mình, vội vàng quay người nhìn lại, phát hiện một thanh niên đang mặt không thay đổi nhìn nàng.
Đó chính là Công Dã Hoài!
Sắc mặt Công Dã Hoài âm trầm nhìn Công Dã Yên Nhi, trong lòng dâng lên sát ý.
Xưa nay hắn ôm chí lớn, tâm cơ âm trầm, một lòng muốn leo lên vị trí gia chủ, dẫn dắt Công Dã nhất tộc đi đến đỉnh phong.
Mà tình thế cũng thuận buồm xuôi gió như hắn sở liệu.
Hắn bộc lộ tài năng giữa đám thế hệ trẻ tuổi của Công Dã nhất tộc, là tồn tại siêu quần bạt tụy, gia chủ Công Dã Nghênh cũng cực kì thưởng thức hắn, có lòng bồi dưỡng.
Tất cả đều thuận lợi.
Thế nhưng tất cả những điều ấy đã bị kẻ ngu trước mắt này hủy hoại!
Ngỗ nghịch Huyền Thiên Thánh Tử ư?
Công Dã Hoài thậm chí không tìm được từ nào để hình dung kẻ ngu này!
Lại nghĩ tới ân sư, phụ mẫu, huynh đệ tỷ muội, hảo hữu trong tộc của mình đều bị
nữ nhân này hại chết, Công Dã Hoài lòng đau như cắt Mà nữ nhân này còn muốn chạy trốn ư?
Công Dã Yên Nhi nhìn thấy ánh mắt âm lãnh của đường huynh Công Dã Hoài, trong lòng run sợ, miễn cưỡng ra vẻ tươi cười, run giọng nói: "Đường huynh. . ."
Công Dã Hoài căm hận nói: "Công Dã Yên Nhi! Là kẻ ngu xuẩn nhà ngươi làm hỏng việc chôn vùi toàn bộ Công Dã nhất tộc ta, ngươi gây tội ác ngập trời, không thể
tha cho ngươi, ta thay gia tộc thanh lí môn hộ!"
Một đạo kiếm quang sắc bén từ trong mi tâm hắn phóng lên tận trời, kiếm quang bốc lên, bổ lên trên người Công Dã Yên Nhi, một kiếm chém bay đầu!
Mang theo đầu lâu của Công Dã Yên Nhi, Công Dã Hoài lệ rơi đầy mặt, la lớn: "Đây là đầu của kẻ gian! Đây là đầu của kẻ gian!"
. . .
. . .
Các cường giả Công Dã nhất tộc liều chết chống cự, nhưng sao có thể là đối thủ
của cường giả xuất thân từ thánh địa Huyền Thiên Tông được.
Chưa đến một lát đã sĩ khí tan tác, mỗi người tự chạy lấy thân.
Công Dã Đông Lạc gầm thét, từng đạo thần thông uy lực vô cùng cường đại đánh tới đám người Huyền Thiên Tông.
Thần sắc hắn khẽ động, hư không chấn động, đột nhiên giữa không trung xuất hiện một cái miệng rộng hơn mười dặm, không biết là yêu vật gì, miệng lớn há to, muốn nuốt lấy vô số cường giả Huyền Thiên Tông!
"Hừ!"
Lý trưởng lão hừ lạnh một tiếng, Sơn Hải Đỉnh rơi xuống trên đầu cự thú này, đầu cự thú bị đập xẹp xuống, cự thú bị đau, miệng lớn khép kín, kêu lên một tiếng rồi lùi về trong hư không.
Trong mắt Trần trưởng lão lóe lên lãnh quang, một đạo kiếm quang bay ra, cắt vào hư không, để lại một vết kiếm trong hư không, sau đó máu chảy ra thác, dọc theo vết kiếm từ giữa không trung giội xuống!
Đồng thời một cự thú dung mạo kì lạ từ trong hư không rơi xuống, ngã trên mặt đất, có vẻ là không còn sống!
Công Dã Đông Lạc đau lòng không thôi, trước kia hắn tìm được cự thú này tại vực ngoại, vẫn luôn nuôi dưỡng trong tổ địa, có thể ẩn nấp bên trong hư không, cực kì kì lạ, là con bài cuối cùng của hắn.
Vốn định để cự thú ẩn nấp bên trong hư không, tìm thời cơ một ngụm nuốt hết vô số cường giả Huyền Thiên Tông, không ngờ lại bị cường giả Thần Cung Huyền Thiên Tông đánh chết!
Sắc mặt Lý trưởng lão và Trần trưởng lão âm trầm, cường giả Thần Cung quả là khó đối phó, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Nếu vừa rồi không phải bọn hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ vô số cường giả Huyền Thiên Tông sẽ bị cự thú nuốt vào!
Khi đó, hai người bọn hắn tuyệt đối không thoát được trách nhiệm!
Dù Huyền Thiên Tông xem trên mặt mũi Thánh Tử mà không xử phạt bọn hắn, Thánh Tử
cũng sẽ hoài nghi năng lực làm việc của bọn hắn!
Nghĩ đến đây, Lý trưởng lão và Trần trưởng lão đều hoảng sợ.
Lý trưởng lão và Trần trưởng lão liếc nhau, đều tăng khí thế lao vào giao chiến với Công Dã Đông Lạc.
Dù sao Công Dã Đông Lạc chỉ có một mình, sao có thể địch lại hai đại Cường giả
Thần Cung Lý trưởng lão và Trần trưởng lão liên thủ giáp công.
Hơn nữa Lý trưởng lão và Trần trưởng lão xuất thân từ thánh địa, tu tập công pháp thần thông cũng cao cấp hơn Công Dã Đông Lạc.
Công Dã Đông Lạc vừa mất tập trung một chút, đã lập tức bị Lý trưởng lão dùng một chưởng đánh vỡ đầu.
Nhất đại cường giả Thần Cung, cứ như vậy vẫn lạc!
Công Dã nhất tộc nhìn thấy lão tổ đã chết, lập tức không còn tín niệm chống cự
nữa, đều chạy trốn tứ tán.
Mà lúc này, Tống trưởng lão vẫn luôn cười tủm tỉm quan chiến, chưa hề xuất thủ
đột nhiên thân ảnh chấn động.
Một quyển họa xẹt qua hư không, trải rộng phía trên Công Dã Thành, bức họa triển khai, thiên sơn vạn thủy hiển hiện, mặt trời mặt trăng và sơn thủy từ trong bức họa bay ra.
Thu lấy tất cả mấy vạn tộc nhân của Công Dã nhất tộc vào trong bức họa, sau đó núi lở đất nứt, núi lửa phun trào.
Luyện chết toàn bộ mấy vạn tộc nhân Công Dã nhất tộc!
Đến đây, đại thế gia tồn tại hơn vạn năm tại Đông Hoang, Công Dã nhất tộc, diệt môn trừ tộc! .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất