Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 167: Lần đầu gặp mặt

Chương 167: Lần đầu gặp mặt
Cách quán rượu nơi Dịch Thủy Hàn ngồi không xa có một nam tử áo trắng đang chắp tay sau lưng, nhàn nhã tản bộ.
Vị nam tử áo trắng này trên mặt che lụa trắng, nhưng vẫn lộ ra những bộ phận khác có thể khiến người ta nhìn ra được, đây là một vị nam tử cực kì tuấn mỹ.
Sau lưng nam tử áo trắng, có một vị nam tử áo đen đang đi theo, khuôn mặt lạnh lùng, cự người ngàn dặm, xem bộ dáng có vẻ là người hầu của nam tử áo trắng.
Hai người này, chính là Tần Đình và Nhiếp U!
Ai có thể nghĩ tới, Huyền Thiên Thánh Tử danh chấn Đông Hoang lại ẩn giấu đi thân phận, xuất hiện ở biên thùy một đất nước nhỏ bé như Nam Tề Quốc.
Nhiếp U đối với cách làm của Tần Đình cũng có chút không hiểu, lúc ấy hắn đã chuẩn bị Thái Vũ Phi Lâu kỹ càng, nhưng công tử lại bảo hắn không dùng Thái Vũ
Phi Lâu, hơn nữa còn muốn che giấu tung tích.
Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, cũng chỉ coi như công tử muốn nếm thử sinh
hoạt bình dân mà thôi.
Kỳ thật, trong lòng Tần Đình có ý định khác.
Cái gì mà thể nghiệm sinh hoạt bình dân, mặc dù Tần Đình vừa xuất thế liền khiến vạn chúngcực kì chú ý, sinh hoạt của hắn chính là tiêu điểm trong mắt người khác, nhưng Tần Đình lại chưa bao giờ có suy nghĩ muốn thể nghiệm sinh hoạt bình dân.
Nếu như lần này đến Nam Tề Quốc tìm toà lăng mộ của cường giả Thần Cung kia, lấy thân phận của Huyền Thiên Thánh Tử nhất định sẽ dẫn lên oanh động!
Đến lúc đó ai ai cũng chú ý, có một số việc không thể làm tốt được.
Toà lăng mộ kia mặc dù cũng được tính là trân quý, nhưng theo lý thuyết cũng không hấp dẫn được sự hứng thú của hắn.
Tỉ như nói lần này lăng mộ xuất thế, đệ tử chân truyền của tất cả các đại thánh địa cũng không hứng thú đến đây!
Nhưng nếu Huyền Thiên Thánh Tử như hắn tự mình đi đến toà lăng mộ này, nhất định sẽ khiến các thánh địa khác nghi hoặc —— chẳng lẽ toà lăng mộ này còn bí mật gì không muốn cho người ta biết?
Đến lúc đó tất cả các đại thánh địa sẽ chen chúc mà tới, long ngư hỗn tạp, tóm lại có chút phiền phức.
Bất quá đây đều là việc nhỏ, mục đích chính yếu nhất của Tần Đình vẫn là không đánh rắn động cỏ.
Tần Đình nếu lấy thân phận Huyền Thiên Thánh Tử tới đây, vạn chúng chú mục, mọi cử động đều bị người khác bàn tán, Dịch Thủy Hàn đương nhiên cũng có thể phát hiện ra.
Đến lúc đó đánh rắn động cỏ, Dịch Thủy Hàn trốn đến chỗ tối thì sẽ không dễ để
tìm ra.
Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác, Dịch Thủy Hàn là người trùng sinh, có ký ức hậu thế, kinh nghiệm biết trước.
Nhất định sẽ biết rõ một số bí mật, bây giờ Dịch Thủy Hàn đi đến toà lăng mộ
này, cũng có thể nói rõ toà lăng mộ này có một bí mật không ai biết.
Mặc dù hiện tại Tần Đình có hai trăm điểm giá trị khí vận, khí vận gia thân, nhưng cũng chỉ có thể ẩn ẩn có cảm giác toà lăng mộ này không đơn giản như vậy.
Nếu như muốn đào móc bí mật sâu trong nó, vẫn phải dựa vào người trùng sinh là Dịch Thủy Hàn!
Ha ha, vẫn là để Dịch Thủy Hàn này tìm ra bí mật, hắn ở một nơi thần bí gần đó chờ thu lấy thành quả thôi.
. . .
. . .
Trên đường đi, không thiếu nữ tử đỏ mặt vụng trộm nhìn Tần Đình, mặc dù mặt hắn được che bởi lụa trắng, nhưng hắn có khí chất phi phàm, ai cũng có thể nhìn ra là một vị nam tử cực kì tuấn mỹ.
Nhưng khí tức Tần Đình như vực sâu, đáy biển, thâm bất khả trắc, lại thêm việc lăng mộ xuất thế, nhiều chuyện phức tạp nên cũng không có ai tới quấy rối hắn.
Ở thế giới này, nữ tu có thực lực cường đại nhìn thấy mỹ mạo nam tử, đoạt làm nam sủng nuôi trong động phủ là tình huống chỗ nào cũng có, đã quá quen thuộc!
Mà lúc này, toàn bộ Việt Phong Thành bỗng nhiên khẽ chấn động.
Vô số cao thủ phóng lên tận trời, xa xa nhìn về một địa phương.
Ở địa phương kia có một tòa lăng mộ hùng vĩ chậm rãi từ dưới đất trồi lên, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đám người kinh hô: "Lăng mộ xuất thế!"
"Đi!"
. . .
Vô số cường giả nhao nhao bay về phía lăng mộ, Tần Đình cùng Nhiếp U liếc nhau, cũng bay theo.
Đến gần lăng mộ đã thấy người đông nghìn nghịt, vô số tu sĩ đều đang đợi toà lăng mộ này mở ra.
Đây chính là lăng mộ của cường giả Thần Cung đó!
Không ít tu sĩ lộ vẻ kích động, đối với những môn phái nhỏ như này mà nói, cơ
hội như vậy có thể nói là cực kì ít.
Chuyến đi này nói không chừng chính là thời cơ để môn phái bọn họ quật khởi!
Lúc này, Nhiếp U bỗng nhiên nói: "Công tử! Người kia chính là Dịch Thủy Hàn!"
Trước đó hắn điều tra tin tức của Dịch Thủy Hàn, đương nhiên cũng nhìn ra tướng mạo của Dịch Thủy Hàn, cộng thêm việc hiện tại hắn đã đạt được cảnh giới Thần Cung, thần niệm cường đại, lập tức liền phát hiện Dịch Thủy Hàn đang giấu mình bên trong đám người.
Tần Đình nhìn theo phương hướng mà Nhiếp U chỉ, thấy được một vị nam tử mặc trang phục màu xanh.
Điều làm cho Tần Đình khắc sâu ấn tượng chính là đôi mắt của nam tử này. Một đôi mắt tràn đầy tang thương cùng cơ trí, như đã trải qua vô số sóng to gió lớn, trải qua vô số ma luyện.
Con mắt Tần Đình có chút nheo lại, Dịch Thủy Hàn này hoàn toàn không giống loại trẻ con miệng còn hôi sữa như Diệp Thu, không hề đơn giản.
Mà lúc này, trong lòng Dịch Thủy Hàn tựa như cũng có cảm giác, quay đầu nhìn về
phía Tần Đình.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt hai người đồng thời chạm vào nhau.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất