Chương 178: Kẻ thù gặp nhau
Bên trong Thủy Tinh Cung khôi kỳ tráng lệ, một vị nam tử áo xanh từ xa đối diện với một nam tử áo trắng che mặt.
Khuôn mặt Dịch Thủy Hàn trầm như nước, trong lòng phát lạnh, hắn đã rất cẩn thận, nhưng không ngờ vẫn bị người này thừa cơ!
Xem ra, trực giác của mình không sai, đây chính là người vẫn luôn đi theo hắn!
Dịch Thủy Hàn nhắm mắt lại, thần niệm xuất hiện đảo quanh thân thể mình, hắn phát hiện phía sau lưng có một đạo ấn ký bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy.
Hừ lạnh một tiếng, đạo ấn ký kia bị hắn bóc ra, trên không trung ấn ký không lửa tự cháy, hóa thành tro tàn.
Sắc mặt Dịch Thủy Hàn có chút khó coi, chẳng biết bị nam tử áo trắng này gieo ấn ký lúc nào!
Chẳng trách có thể theo dõi hành tung của mình!
Sắc mặt Dịch Thủy Hàn ngưng trọng nhìn chằm chằm nam tử áo trắng trước mắt, trầm giọng nói: "Thủ đoạn của các hạ thật lợi hại."
Trong lòng hơi nghi hoặc, hắn tự thấy xưa nay hắn làm việc khiêm tốn, mặc dù có chút danh tiếng từ lúc ở trong quảng trường, thế nhưng cũng không phải là kinh
thế hãi tục.
Huống hồ lần này hắn đến tìm di chỉ Cực Nhạc Thần Cung là dựa vào ký ức trùng sinh, đây là bí mật lớn nhất của hắn.
Thiên hạ không có người thứ hai biết, thậm chí cả Bách Tử Tình mà hắn yêu nhất cũng không biết.
Vì sao nam tử áo trắng che mặt này lại để mắt tới hắn?
Dịch Thủy Hàn không biết gì cả, hắn vẫn cho rằng Tần Đình không biết hắn, cho nên tự nhận là hắn ở trong tối, Tần Đình ở ngoài sáng.
Nhưng người tính không bằng trời tính, đời này Tần Đình bị một cái hệ thống nghịch thiên trói chặt, đã sớm biết được sự tồn tại của hắn.
Tình huống thật sự là, hắn ở ngoài sáng, Tần Đình ở trong tối!
Dịch Thủy Hàn nhìn Tần Đình, bỗng nhiên mỉm cười nói: "Nếu các hạ cũng đã đến đây, không bằng hai chúng ta chia đều những bảo vật này, thế nào?"
Tần Đình nhíu mày, dường như cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ Dịch Thủy Hàn lại nói cùng hưởng bảo vật với hắn.
Thấy nam tử kia có vẻ ngoài ý muốn, trong mắt Dịch Thủy Hàn chợt lóe lên lãnh sắc, bỗng nhiên tấn công!
Hắn nói câu nói kia chỉ là muốn nam tử áo trắng lộ ra sơ hở mà thôi!
Dịch Thủy Hàn làm sao có thể chia sẻ Cực Nhạc Thần Cung với người khác!
"Thiên Pháp Đạo Kiếm!"
Một đạo kiếm quang từ mi tâm Dịch Thủy Hàn phóng lên tận trời!
Đạo kiếm quang này vô cùng sắc bén, đầu tiên là hóa thành pháp kiếm dài tới mấy
vạn dặm, quanh thân kiếm trải đầy đạo văn vờn quanh, tràn đầy kiếm ý bén nhọn!
Thế nhưng pháp kiếm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành thanh pháp kiếm chỉ
dài 300 trượng!
Nhưng khí tức pháp kiếm lại càng ngày càng kinh khủng, toàn bộ thân kiếm tràn đầy uy thế kinh khủng hủy thiên diệt địa!
Không gian gần trăm dặm xung quanh bị đạo pháp kiếm này áp bạo, vỡ vụn, vô số
lôi đình bị ép ra ngoài, lôi đình bắn ra bốn phía, tiếng sấm vang rền như là thiên phạt chi kiếm!
Mà Dịch Thủy Hàn như biến thành người thay mặt thiên đạo, thay trời hành đạo!
Thậm chí, Tần Đình cảm thấy mình như đang bị thiên đạo cô lập, bị thế gian bài xích, chỉ có thể chấp nhận trúng một kiếm này!
Thú vị!
Trong mắt Tần Đình lóe lên chút cảm xúc khó hiểu, Dịch Thủy Hàn không hổ là khí vận chi tử, lại là người trùng sinh, thế mà có thể khiến hắn cảm nhận được áp lực!
Nhưng, cũng chỉ là một tia áp lực. . .
Kiếm quang bỗng nhiên đứng im, Dịch Thủy Hàn hoảng sợ nhìn thấy nam tử kia nâng tay phải lên, hai ngón tay kẹp lấy kiếm quang, ánh mắt lộ ra ý cười trào phúng.
Làm sao có thể!
Thiên Pháp Đạo Kiếm chính là sát phạt chí bảo hắn tìm thấy tại động phủ Thanh Vân Đạo Tôn.
Chính là phối kiếm Thanh Vân Đạo Tôn sở dụng năm đó! Uy lực cực lớn, không biết có bao nhiêu cường giả đã bị chém bởi thanh kiếm này.
Mặc dù hắn vẫn chưa thể phát ra toàn bộ uy năng của Thiên Pháp Đạo Kiếm, nhưng tu sĩ dưới Thần Cung Cảnh căn bản là không thể ngăn cản được!
Đây cũng là một trong những lá bài tẩy của hắn!
Mặc dù nam tử kia có khí tức thâm sâu không để đo lường, nhưng Dịch Thủy Hàn vẫn có thể cảm giác được người này chưa tu thành Thần Cung.
Nhưng lại có thể cản Thiên Pháp Đạo Kiếm lại, còn nhẹ nhàng như thế!
Người này, rốt cuộc là ai!
Dịch Thủy Hàn trầm giọng nói: "Rốt cuộc các hạ là ai? Có tu vi như thế chắc hẳn không phải hạng người vô danh, lại giấu đầu che mặt, đây không phải việc làm của một anh hùng!"
Nam tử áo trắng khẽ cười một tiếng: "Đột nhiên đánh lén chẳng lẽ lại là hành vi của một anh hùng ư?"
Dứt lời, hắn cởi lụa trắng trên mặt, lộ ra một gương mặt cực kì tuấn mỹ.
Dịch Thủy Hàn nhìn thấy gương mặt này, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, khí thế
đột nhiên bộc phát, tràn đầy khí tức nóng nảy phẫn nộ!
Hắn nhớ kỹ gương mặt này, hắn đương nhiên nhớ kỹ gương mặt này.
Hắn mãi mãi cũng không quên được gương mặt này!
Ở kiếp trước, chính là chủ nhân của gương mặt này biến hắn thành chó nhà có tang, ngày ngày hoảng sợ.
Chính chủ nhân của gương mặt này đã giam giữ nữ nhân hắn yêu nhất, cũng bức tử
nàng!
Chủ nhân gương mặt này đã hủy hoại tất cả của hắn, tất cả!
Tần Đình!
Huyền Thiên Thánh Tử Tần Đình!
Kẻ thù lớn nhất của hắn! Kẻ thù không đội trời chung! .