Chương 183: Ta, vô địch!
Cực Nhạc Thần Cung lưu lại gốc Bỉ Ngạn Thần Hoa này, là muốn cho kẻ đến sau, người hữu duyên tìm được phương pháp thành thần, lưu lại một tia hi vọng thành thần tại Đông Hoang.
Đáng tiếc, sau khi Tần Đình thành công liền hủy diệt Bỉ Ngạn Hoa.
Không thể không nói đây là một chuyện bi ai.
Nhưng ở trong lòng Tần Đình, chuyện này lại là đương nhiên.
Tự mình trải qua nhiều lần luân hồi, Tần Đình có thể cảm nhận được sự nghịch thiên của Bỉ Ngạn Hoa.
Ngàn thế luân hồi có thể khiến một người đạo tâm vững chắc, tâm cảnh viên mãn, kinh nghiệm chiến đấu cũng sẽ trở nên vô cùng kinh khủng.
Nếu một người khác tìm được gốc Bỉ Ngạn Hoa này, trên thế giới này chắc chắn sẽ
xuất hiện thêm một yêu nghiệt kinh thiên.
Mà Tần Đình không thể chấp nhận tình huống này.
Giữ lại gốc Bỉ Ngạn Hoa này cho người khác đạt được phần cơ duyên này, sau đó xuất hiện một tên yêu nghiệt có thể tranh phong với hắn ư?
Không.
Loại phương pháp nghịch thiên này chỉ có mình hắn biết là được rồi.
Cho nên, hắn hủy diệt Bỉ Ngạn Hoa, đoạn tuyệt cơ duyên thành thần của hậu nhân.
Chí ít, loại phương pháp này sẽ không tái hiện.
Sau khi Bỉ Ngạn Thần Hoa thành tro tàn, Tần Đình lộ ra nụ cười hài lòng, quay người rời đi.
Trong cung điện Cực Nhạc Thần Cung, Tần Đình đánh giá chung quanh.
Thế nhân ai có thể ngờ được, di chỉ Cực Nhạc Thần Cung lại là một tiểu thế giới giấu trong một lăng mộ.
Chẳng trách trăm vạn năm qua, thế nhân chưa bào giờ tìm được di chỉ Cực Nhạc Thần Cung.
Nhìn nhiều thiên địa linh bảo như vậy, Tần Đình đương nhiên không muốn lãng phí.
Thần Phủ ở mi tâm mở rộng, vô số thần thông công pháp bị Tần Đình thu vào Thần Phủ.
Bây giờ Tần Đình căn bản không để tâm pháp cấp bậc Thần Đài vào mắt, thứ hắn thu lấy đều là tâm pháp cấp bậc Thần Cung trở lên.
Tâm pháp công pháp, đương nhiên cũng phân chia cao thấp tốt xấu.
Mà thế nhân đánh giá cảnh giới có khả năng đạt tới khi tu luyện một bộ tâm pháp tới cực hạn, trở thành đẳng cấp của bộ tâm pháp này.
Tỉ như Phương Đồ Thân, thiên tư của hắn bất phàm, không kém gì chân truyền thánh địa, gần như không có địch thủ trong Thần Đài Cảnh, có thể nói là vô địch cùng cảnh giới.
Nhưng bởi vì chỉ tu luyện tâm pháp Thần Đài cấp, cho nên thiên tư dù cao hơn nữa cũng khó có thể tiến thêm, chỉ có thể kẹt ở Thần Đài Cảnh hai ngàn năm.
Mà như Thái Huyền Kinh, Nguyên Thủy Đại Đạo, Vạn Cổ Đế Quyết là kinh điển đương thời, tu luyện những tâm pháp này sẽ có khả năng vô hạn, tâm pháp không còn là gông xiềng kiềm chế tu vi cảnh giới.
Mà Tần Đình tu luyện Vạn Thần Pháp Điển là Thần Cấp công pháp, là công pháp do thần linh sáng tạo, so với kinh điển đương thời còn cao hơn mấy cấp bậc.
Tần Đình tiếp tục tiến lên, thấy những linh thú do pháp bảo hóa hình.
Tần Đình nhắm mắt lại, những pháp bảo này có cấp bậc cực cao, cùng cấp bậc với Kim Long Khốn Tiên Tác của hắn!
Đều là pháp bảo Thiên giai!
Tâm pháp công pháp phân chia cao thấp tốt xấu, đương nhiên pháp bảo cũng vậy.
Pháp bảo chia làm bốn đẳng cấp Thiên Địa Huyền Hoàng, trong đó pháp bảo có thể
hóa hình chính là pháp bảo Thiên giai!
Pháp bảo Thiên giai cực kì trân quý, ngay cả cường giả Thần Cung Cảnh gặp được cũng sẽ ra tay cướp đoạt!
Đẳng cấp cao hơn pháp bảo Thiên giai chính là sát phạt chí bảo, cao hơn nữa là Thánh khí.
Tần Đình vung tay lên một cái, thành lãm nguyệt chi thế, trên bầu trời xuất hiện hư ảnh một cánh tay, một bàn tay lớn trắng tinh như ngọc phóng lên tận trời, chộp về phía nhóm linh thú do pháp bảo hóa hình kia.
Linh thú nhao nhao gầm thét, bọn chúng đã sinh ra linh trí, tự do tự tại mấy trăm vạn năm, đương nhiên không nguyện ý bị người thu phục.
Thế nhưng bọn chúng hoảng sợ phát hiện, không khí quanh thân mình như ngưng kết lại, không có cách nào di động, chỉ có thể trơ mắt nhìn hư ảnh bàn tay bắt lấy chúng nó, hút vào trong Thần Phủ của Tần Đình.
Tần Đình vung tay lên, các loại linh thực thần thụ bên trong Cực Nhạc Thần Cung cũng bị hắn hút vào Thần Phủ, Thần Phủ của hắn cực kì rộng lớn, có diện tích
ngàn dặm!
Nhưng Thần Phủ to lớn như thế, lúc này đã bị các loại thiên địa linh bảo của Cực Nhạc Thần Cung chiếm đầy.
Từ đó có thể thấy được lần này thu hoạch phong phú đến cỡ nào, hoặc là nói, kinh khủng!
Nhìn bên trong Thần Phủ chen đầy các loại tâm pháp, pháp bảo, linh thực thần thụ, Tần Đình không nhịn được mà lộ ra nụ cười hài lòng.
Cực Nhạc Thần Cung không hổ là bá chủ Đông Hoang Thượng Cổ, tài sản cực dày!
Chỉ những tư nguyên này cũng đủ cho Tần Đình tự mình bồi dưỡng một thánh địa!
Một thánh địa còn lớn hơn Huyền Thiên Tông!
Nhưng thứ làm Tần Đình để ý nhất là trong những tâm pháp này, hắn phát hiện ra một bộ kinh điển!
Kinh điển Cực Nhạc Thần Cung, « Triều Thiên Khuyết »!
Tần Đình xem xét một chút, phát hiện bộ Triều Thiên Khuyết này còn cao hơn mấy cấp bậc so với kinh điển đương thời như Thái Huyền Kinh, Nguyên Thủy Đại Đạo!
Nếu dung hợp Triều Thiên Khuyết, Vạn Thần Pháp Điển của hắn có thể sẽ nâng cao một bước!
Nghĩ vậy, ánh mắt Tần Đình lộ ra vẻ bá khí bễ nghễ thiên hạ!
Ta có kinh nghiệm chiến đấu của ngàn thế luân hồi.
Đạo tâm của ta viên mãn, tâm cảnh không chút kẽ hở!
Ta tu tập công pháp độc bộ thiên hạ!
Thế gian còn có ai là địch thủ của ta?
Thế giới này rất lớn, không chỉ có Đông Hoang, còn có Trung Châu, Tây Thổ, Bắc Vực, Nam Cương!
Những địa phương này cũng có vô số người trẻ tuổi cực kì xuất sắc, thiên chi kiêu tử, vạn chúng chú mục.
Nhưng Tần Đình có thể khẳng định, bọn hắn cũng không phải là đối thủ của mình!
Hai mắt Tần Đình lộ ra tinh quang, nhân vật thiên tài ở trước mặt hắn cũng chỉ
có thể trở thành đá kê chân!
Ánh mắt Tần Đình bình thản: "Sinh ra cùng một thời đại với ta, chính là bi kịch của các ngươi. . .."