Chương 186: Uy thế
Đông Hoang, Nam Vô Tông.
Mưa to như trút, Nam Vô Tông phồn vinh thịnh vượng hiện giờ đã biến thành tử
địa.
Mấy ngàn đệ tử trưởng lão Nam Vô Tông đều bị giết chết!
Toàn bộ Nam Vô Tông đã bị diệt môn!
Mà hiện tại, bên trong tổ địa sau núi Nam Vô Tông tràn đầy mộ bia chen chúc.
Dịch Thủy Hàn lần lượt mai táng tất cả các trưởng lão, đệ tử Nam Vô Tông ở đây.
Không biết đã trải qua bao lâu, rốt cuộc hắn đã an táng xong cho người cuối cùng.
Trên bia mộ của người này khắc: Tông chủ Nam Vô Tông, Bách Nam Tịch chi mộ.
Mưa to như trút, toàn thân Dịch Thủy Hàn ướt đẫm, nhưng hắn không dùng pháp lực để cản mưa.
Hai mắt Dịch Thủy Hàn đỏ bừng lẳng lặng nhìn mộ bia trước mắt, nói khẽ: "Thúc phụ, người hãy an tâm yên nghỉ."
" Dịch Thủy Hàn ta thề với trời, nhất định sẽ cứu được Tử Tình ra!"
"Không chỉ như thế, ta còn muốn báo thù cho mấy ngàn mạng người Nam Vô Tông!"
"Chắc chắn phải bêu đầu Tần tặc!"
"Nếu làm trái lời thề này, trời tru đất diệt, quỷ thần vứt bỏ!"
Ánh mắt Dịch Thủy Hàn lộ ra vẻ kiên nghị, sau đó hắn quay người rời đi.
Hắn biết rõ hiện giờ chính mình phải làm gì.
Đó không phải là đi tìm Tần Đình báo thù.
Hiện tại chênh lệch giữa hắn và Tần Đình quá lớn, tìm Tần Đình báo thù chỉ là đi chịu chết mà thôi.
Hiện giờ cũng chưa thể đi cứu Tử Tình.
Chỉ cần hắn không xuất hiện, Tần Đình sẽ không làm gì Tử Tình.
Hắn cực kỳ thấu hiểu vị Huyền Thiên Thánh Tử này, chỉ cần hắn không xuất hiện, ở
trong mắt Tần Đình, Tử Tình vẫn còn giá trị lợi dụng, sẽ càng thêm an toàn.
Chuyện hắn cần làm hiện giờ chính là đi tìm một bí cảnh Thượng Cổ trong trí nhớ.
Nơi đó có cơ duyên để hắn tu thành Thần Đài.
Cũng có hi vọng để giúp hắn báo thù!
. . .
Đông Hoang, Huyền Thiên Tông.
Thái Hư Phong, trong một cung điện cực kì hoa mỹ, Lý trưởng lão Huyền Thiên Tông đang cung kính hồi báo gì đó với Tần Đình.
Nói thật, sau khi Thánh Tử trở lại tông lần này đã khiến cho Lý trưởng lão cực kì rung động.
Ánh mắt của Thánh Tử, chúng như là vực sâu không thấy đáy, đối diện với Thánh Tử
giống như toàn bộ linh hồn sắp bị hút vào.
Lý trưởng lão là cường giả Thần Cung Cảnh, thần thức cực kì cường đại, định lực siêu phàm, đều sẽ sinh ra loại cảm giác này.
Thánh Tử. . . Thật sự là càng ngày càng đáng sợ. . .
Một tháng trước, thời điểm Tần Đình và Nhiếp U xuất phát tiến về Nam Tề Quốc đã phân phó Lý trưởng lão đến Nam Vô Tông mang một nữ nhân tên là Bách Tử Tình về.
Nhận được mệnh lệnh của Thánh Tử, đương nhiên là Lý trưởng lão lập tức chuẩn bị
bắt đầu động thủ.
Nam Vô Tông chỉ là một tông môn nhỏ, theo lý thuyết chỉ cần phái mấy cường giả
Thần Đài Cảnh là được.
Nhưng trải qua chuyện Công Dã nhất tộc lần trước, Lý trưởng lão không dám khinh thường, lão là cường giả Thần Cung Cảnh lại tự mình đến đó.
Đáng tiếc, Nam Vô Tông không biết điều, lại dám ngỗ nghịch lão, không chịu giao Bách Tử Tình ra!
Lý trưởng lão đành phải tiện tay diệt Nam Vô Tông, cưỡng ép bắt lấy Bách Tử
Tình.
Lý trưởng lão cung kính nhìn Tần Đình, lão nói: "Thánh Tử, Bách Tử Tình đã bị
chúng ta mang về, hiện giờ đang nhốt trong Thiên Điện."
Tần Đình mặt không biểu tình, thản nhiên gật đầu.
Lý trưởng lão dừng một chút, rồi cung kính nói: " Nam Vô Tông kia không biết điều, không chịu giao Bách Tử Tình ra, cho nên thuộc hạ đành phải diệt Nam Vô Tông."
Tần Đình nhíu mày, thản nhiên nói: "Lý trưởng lão, việc nhỏ thế này về sau không cần báo."
Thấy Tần Đình có vẻ không vui, Lý trưởng lão sợ đến đổ mồ hôi lạnh.
Lập tức quỳ xuống thỉnh tội, run giọng nói: "Là thuộc hạ suy nghĩ không chu toàn, mong Thánh Tử thứ tội!"
Lý trưởng lão là một cường giả Thần Cung Cảnh, tại Đông Hoang cũng là nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp, lại bị một câu của Tần Đình dọa đến quỳ xuống cầu xin tha thứ!
Từ đó có thể thấy được uy thế Tần Đình bây giờ!
Nhìn dáng vẻ e ngại kia của Lý trưởng lão, Tần Đình bỗng nhiên mỉm cười.
Tự mình đứng dậy đỡ lấy Lý trưởng lão, hắn mỉm cười nói: "Lý trưởng lão không cần kinh hoảng, lần này, ngươi làm rất tốt."
Lý trưởng lão bị Tần Đình tự mình đỡ dậy, có chút thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: "Đa tạ Thánh Tử khen ngợi!"
Ngẩng đầu nhìn lên, thân thể lão bỗng nhiên run rẩy.
Mặc dù khuôn mặt Tần Đình đang cười, nhưng ánh mắt thâm thúy như vực sâu, không có một tia tình cảm.
Lý trưởng lão chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý dâng lên từ đáy lòng, lập tức cúi đầu xuống biểu thị cung kính.
Trong lòng càng thêm e ngại Tần Đình, cũng càng thêm thần phục!
Lão ngầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải làm thỏa đáng mọi chuyện Thánh Tử
giao cho, không thể có chút sơ suất nào.
Thánh Tử. . . Thật sự là quá đáng sợ!
Lý trưởng lão lui về phía sau, Nhiếp U đứng hầu một bên bỗng nhiên nói: "Công tử, Bách Tử Tình đã bị bắt về, với tình cảm của Dịch Thủy Hàn đối với Bách Tử
Tình, hắn có thể vụng trộm đến đây giải cứu Bách Tử Tình hay không?"
Tần Đình mỉm cười nói: "Sẽ không, Dịch Thủy Hàn không phải kẻ ngu xuẩn, thiên phú lòng dạ của người này cũng thuộc hạng thượng thừa, hiện giờ tới cứu Bách Tử
Tình chỉ là đi chịu chết mà thôi."
"Người này nhất định sẽ tu thành Thần Đài trước, chỉ có tu thành Thần Đài, hắn mới có cơ hội."
"Hơn nữa, trong lòng người này cũng hiểu rằng, nếu hắn không xuất hiện, ta sẽ
không giết Bách Tử Tình, dù sao, Bách Tử Tình cũng là quân cờ ta dùng để kiềm chế hắn. . ." .