Chương 191: Vui mừng ngoài ý muốn Đông Hoang, Thái Hư Phong.
Kỷ Tâm Nhàn mặc một thân cung trang, mặt tô lại đạm trang, càng lộ ra vẻ xinh đẹp động lòng người, lại dẫn đến một tia quý khí.
Kỷ Tâm Nhàn ở bên trong Thiên Điện, chờ đợi Huyền Thiên Thánh Tử sủng hạnh.
Vào ngày đại hôn, trong lòng Kỷ Tâm Nhàn có mấy phần đắng chát.
Lúc phụ hoàng nói với nàng Huyền Thiên Thánh Tử muốn thu nàng làm thị thiếp.
Nàng cũng không có phản kháng.
Kỷ Tâm Nhàn là công chúa Nam Tề Quốc, thuở nhỏ luôn được giáo dục phải lấy lợi ích của Nam Tề Quốc làm trọng.
Mà trở thành thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho thực lực của Nam Tề Quốc nâng cao một bước!
Cũng sẽ khiến hoàng thất Nam Tề trở thành một trong những gia tộc tôn quý nhất Đông Hoang.
Hậu tộc thị thiếp Huyền Thiên Thánh Tử! Không thể nghi ngờ đây chính là một trong những danh hiệu tôn quý nhất!
Sau khi tin tức nàng trở thành thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử được truyền ra, không biết có bao nhiêu thế gia đại tộc lâu đời sẽ có ý nguyện muốn kết làm thông gia với hoàng thất Nam Tề.
Những thế gia đại tộc đã tồn tại mấy chục vạn năm cực kì bài ngoại, cực kỳ coi trọng huyết thống thuần khiết.
Kiểu như hoàng thất Nam Tề chỉ là một gia tộc mới thành lập được một vạn năm,
trong mắt những thế gia, đại tộc khác chỉ là lớp người quê mùa mà thôi.
Thế nhưng cũng bởi vì nàng trở thành thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử mà những thế gia, đại tộc này liền chạy theo muốn cùng hoàng thất Nam Tề kết thành thông gia.
Bọn họ muốn thông qua nàng để xây dựng mối quan hệ với Thái Hư Phong.
Mà phụ hoàng mà nàng thương yêu nhất có tâm nguyện suốt đời là muốn biến Nam Tề
Quốc thành hoàng triều Nam Tề.
Lần đào lăng mộ này, vốn là thời cơ tốt đẹp của Nam Tề Quốc, nhưng bởi vì thực lực không đủ.
Chỉ có thể bất đắc dĩ để cho các thế lực khác tiến vào thu hoạch.
Nếu Nam Tề Quốc là một hoàng triều, các thế lực khác sao dám cứ thế mà coi thường Nam Tề Quốc? !
Việc nàng trở thành thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử là phương thức nhanh nhất, hữu hiệu nhất giúp Nam Tề Quốc biến thành hoàng triều Nam Tề!
Thương Võ Quốc chính là một ví dụ tốt nhất.
Huống hồ, Kỷ Tâm Nhàn cũng không dám ngỗ nghịch ý tứ của Huyền Thiên Thánh Tử.
Công Dã nhất tộc tồn tại mấy vạn năm ở Đông Hoang, là thế gia đại tộc có cường giả Thần Cung trấn giữ.
Không phải chỉ bởi vì không vâng lời Huyền Thiên Thánh Tử, mà rơi vào kết cục diệt tộc sao?
Kỷ Tâm Nhàn là công chúa của Nam Tề Quốc đã sớm có giác ngộ, thuở nhỏ nàng sống an nhàn sung sướng, hưởng thụ vinh hoa phú quý mà không phải ai cũng có thể
được.
Lúc Nam Tề Quốc cần nàng thì nàng phải có trách nhiệm báo đáp lại Nam Tề Quốc.
Hôn sự của mình rất có thể sẽ không thể tự mình làm chủ, chuyện này, Kỷ Tâm Nhàn đã sớm có tâm lý chuẩn bị.
Chỉ là Kỷ Tâm Nhàn không nghĩ tới, lúc ở trong lăng mộ kia nàng lại gặp được một vị nam kỳ tử.
Khiến cho trái tim băng giá cũng dần trở nên nóng bỏng.
Nàng đối với nam tử áo trắng che mặt "Liễu huynh" kia vừa gặp đã yêu.
Thế nhưng chính lúc nàng đem lòng yêu nam nhân kia thì lại xảy ra chuyện như
vậy.
Kỷ Tâm Nhàn sinh ra một sự u oán.
Có thể, nàng với Liễu huynh không có duyên phận.
Lúc này, bên ngoài điện có một vị nam tử đi vào.
Kỷ Tâm Nhàn tranh thủ thời gian điều chỉnh lại cảm xúc, trên môi nở ra một nụ
cười.
Mình bây giờ đã là thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử, không thể nghĩ đến những nam nhân khác, nếu không sẽ mang đến tai họa cho Nam Tề Quốc!
Coi như chuyến đi lăng mộ kia chỉ là một giấc mộng. . .
Kỷ Tâm Nhàn chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng bái nói: "Thiếp thân gặp qua phu quân."
Chỉ nghe vị nam tử kia mỉm cười nói: "Phu nhân không cần đa lễ."
Nghe được âm thanh này, Kỷ Tâm Nhàn kìm lòng không được a lên một tiếng.
Nàng không thể quên được âm thanh này.
Âm thanh này, chính là của Liễu huynh, là âm thanh khiến nàng hồn khiên mộng nhiễu.
Kỷ Tâm Nhàn không thể tin ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một vị nam tử tuấn mỹ
đang mỉm cười nhìn nàng.
Mặc dù trên mặt nam tử không đeo lụa trắng, nhưng Kỷ Tâm Nhàn nhìn một chút liền có thể nhận ra được.
Đây chính là Liễu huynh!
Liễu huynh... Liễu huynh chính là Huyền Thiên Thánh Tử!
Kỷ Tâm Nhàn chấn kinh, ngơ ngác nhìn Tần Đình, miệng nhỏ khẽ nhếch, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Thì ra là thế!
Trách không được!
Trách không được Liễu huynh niên kỷ còn thấp mà thực lực lại sâu không lường được, thần bí như vậy.
Kỷ Tâm Nhàn còn tưởng rằng Liễu huynh chỉ là một vị đệ tử xuất thân từ thế gia đại tộc, nhưng muốn che giấu thân phận nên đã dùng tên giả.
Hiện tại xem ra chính là muốn giấu đi thân phận Huyền Thiên Thánh Tử!
Tim Kỷ Tâm Nhàn đập thình thịch, bị bất ngờ to lớn này kích động.
Hóa ra tưởng rằng phải quên đi người mình yêu mến.
Nhưng bây giờ lại phát hiện người mà mình yêu mến lại chính là phu quân của mình.
Trong thiên hạ, còn có chuyện may mắn hơn sao?
Lúc này, Kỷ Tâm Nhàn cảm thấy, mình chính là nữ tử hạnh phúc nhất trên đời này.
Nhãn thần Kỷ Tâm Nhàn trong như nước nhìn Tần Đình, si ngốc nói: "Hóa ra là huynh, phu quân chính là Liễu Phong, Liễu Phong chính là phu quân. . ."
Tần Đình mỉm cười nói: "Đúng vậy, là ta."
Kỷ Tâm Nhàn kêu to một tiếng, vui mừng, bổ nhào vào trong ngực Tần Đình, ôm chặt lấy hắn, cảm nhận được thân nhiệt của hắn.
Nội tâm nàng tê tê dại dại, như là say rượu.
Tần Đình nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai Kỷ Tâm Nhàn, lấy đó làm an ủi.
Bỗng nhiên thần sắc hắn khẽ động, khóe miệng mỉm cười, nói khẽ: "Để Tâm Nhàn phải chờ đợi, vi phu hiện tại có một số việc muốn làm."
Nghe được cái này, thần sắc Kỷ Tâm Nhàn nghiêm lại, nói khẽ: "Phu quân, đại sự
quan trọng."
Tần Đình nhìn Kỷ Tâm Nhàn không có chút vẻ ủy khuất nào, thở dài: "Ngược lại là ủy khuất cho phu nhân rồi."
Trong ngày đại hôn, có nữ nhân không hi vọng được phu quân sủng hạnh chứ?
Nhưng Kỷ Tâm Nhàn xưa nay làm việc chí khí, biết rõ sự tình nặng nhẹ, không phải loại tiểu phụ nhân kia.
Lại nói, phu quân chính là người mà nàng ngày nhớ đêm mong, nàng không có cái gì là không vừa lòng, đương nhiên sẽ không để ý chút chuyện này.
Kỷ Tâm Nhàn mỉm cười, ôn nhu nói: "Còn nhiều thời gian, sự tình có nghiêm trọng không?"
Tần Đình nhìn Kỷ Tâm Nhàn hiểu chuyện như vậy, cảm thấy hài lòng.
Hắn mỉm cười nói: "Chỉ là một con côn trùng thôi."