Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 201: Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn*

Chương 201: Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn*
*Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn: Câu thơ trong bài Đề Hạc Lâm tự bích (Đề trên tường chùa Hạc Lâm) của nhà thơ Lý Thiệp đời Đường, nghĩa câu thơ là giải thoát bản thân khỏi sự phiền não, buồn chán để bản thân tới một nơi thoát tục, tu dưỡng tâm hồn.
Đông Hoang, Huyền Thiên Tông.
Một biệt viện bên trong Thái Hư Phong, Tần Đình đang cùng chúng nữ chuyện trò vui vẻ.
Tần Đình nằm trên ghế mây, có vẻ cực kì nhàn nhã.
Bốn nữ nhân Tô Chỉ Đồng, Kỷ Tâm Nhàn, Chu Bình Nguyệt và Lý Quân Ninh bao quanh Tần Đình, ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn phu quân của mình.
Bốn nữ nhân đều có dung mạo cực kì mỹ miều và đều có vẻ đẹp riêng của mình.
Tô Chỉ Đồng trầm ổn, Kỷ Tâm Nhàn chí khí, Chu Bình Nguyệt kiều mị, Lý Quân Ninh thanh lãnh, có bốn mỹ nhân rạng rỡ này, toàn bộ biệt viện như là tiên cảnh.
Lại thêm tiểu la lỵ Bạch Linh xinh đẹp đáng yêu phát triển bầu không khí, toàn bộ biệt viện cũng tràn đầy hoan thanh tiếu ngữ.
Nhìn Bạch Linh một mặt không tình nguyện bị bốn nữ nhân vây quanh, xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, trông đáng yêu vô cùng.
Tần Đình cũng không nhịn được lộ ra vẻ mỉm cười.
Chỉ có ở chỗ này, trước mặt nữ nhân của mình, Tần Đình mới có thể buông lỏng tâm tình.
Mặc dù Tô Chỉ Đồng vào cửa không bao lâu, Tần Đình lại nạp Kỷ Tâm Nhàn làm thiếp.
Nhưng Tô Chỉ Đồng cũng không mảy may oán khí, Tần Đình chính là nhân vật thần thánh, có thể trở thành thị thiếp của hắn, thật sự là phúc phận của nàng.
Lại thêm việc Tần Đình ban cho nàng Sinh Sinh Tạo Hóa Quả, trong lòng nàng càng có vài phần ái mộ và cảm kích Tần Đình.
Mà Kỷ Tâm Nhàn mặc dù trở thành thị thiếp của Tần Đình, biết Tần Đình còn có nữ
nhân khác.
Nhưng một công chúa Nam Tề như nàng lại cảm thấy vô cùng bình thường, đến cả phụ
hoàng của nàng là hoàng đế Nam Tề cũng có hậu cung ba ngàn giai thê, Tần Đình là Huyền Thiên Thánh Tử mới có mấy nữ nhân thật sự là quá bình thường.
Huống chi Tần Đình là "Liễu Huynh" mà trong nội tâm nàng ngày nhớ đêm mong, sự
thật này khiến Kỷ Tâm Nhàn tràn đầy cảm kích với thượng thiên.
Nàng đã không còn mong ước gì nữa.
Lúc này, Chu Bình Nguyệt dịu dàng cười nói: "Đáng tiếc Thanh Di muội muội không ở đây, nếu không hậu cung của Huyền Thiên Thánh Tử đều đầy đủ hết."
Dứt lời, đôi mắt đẹp của nàng có chút tức giận nhìn Tần Đình.
Trong số những nữ nhân ở đây, nàng là người đầu tiên đi theo Tần Đình.
Lúc đầu nàng cũng không nghĩ sẽ có thể độc chiếm Tần Đình, nhưng mới được mấy
năm, Tần Đình đã nạp thêm nhiều nữ nhân như vậy.
Nghĩ đến cái này, Chu Bình Nguyệt âm thầm nghiến răng.
Đúng là nòi giống phong lưu!
Tần Đình đương nhiên cũng có thể nghe ra giấm chua trong lời nói của Chu Bình Nguyệt, nhưng hắn cũng biết rõ Chu Bình Nguyệt không phải thật sự tức giận.
Chu Bình Nguyệt cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, kỳ thật trong số những nữ nhân này, người có tâm địa hào phóng nhất, nghĩ thoáng nhất kỳ thật chính là Chu Bình Nguyệt mặt ngoài lúc nào cũng bày ra bình dấm chua.
Có điều, Tần Đình cũng nhớ tới Mộ Thanh Di.
Hai người bọn họ đích thật rất lâu rồi chưa gặp mặt.
Lần gặp mặt với Mộ Thanh Di trước đó là thời điểm hắn đăng cơ lên làm Huyền Thiên Thánh Tử.
Mộ Thanh Di theo Càn Nguyên Tông đến Huyền Thiên Tông xem lễ.
Nhớ lúc ấy, nha đầu Mộ Thanh Di này còn khóc rất lâu.
Mặc dù hắn đã an ủi nàng, cam đoan nhất định sẽ đi đến Càn Nguyên Tông tìm nàng, đồng thời cam đoan lời nói của mình mới khiến Mộ Thanh Di nín khóc, mỉm cười.
Có điều về sau phát sinh trận chiến với Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung, rồi lại xuất hiện khí vận chi tử là Dịch Thủy Hàn.
Cho nên hắn mới không có thời gian đi đến Càn Nguyên Tông tìm nàng, kéo tới tận bây giờ.
Dù sao Huyền Thiên Tông và Càn Nguyên Tông đường xá xa xôi, mà Mộ Thanh Di lại là con gái chưởng giáo của Càn Nguyên Tông, đương nhiên không thể lưu lại thời gian dài ở Thái Hư Phong.
Chí ít không thể không danh không phận mà lưu lại Thái Hư Phong.
Tần Đình thầm nghĩ hắn có phải nên đến Càn Nguyên Tông cầu hôn với Mộ chưởng giáo, cưới Mộ Thanh Di về.
Tuy Tần Đình đối với Mộ Thanh Di, một nữ nhân thông minh lại khéo hiểu lòng người có chút yêu thích, nhưng Mộ Thanh Di cũng không phải chính thê phù hợp trong mắt Tần Đình.
Nhưng nếu cho Mộ Thanh Di làm bình thê, tin tưởng Mộ chưởng giáo cũng có thể
tiếp nhận.
Dù sao, Huyền Thiên Tông bây giờ đã không phải là Huyền Thiên Tông trước đó.
Nếu như trước kia Càn Nguyên Tông còn có thể miễn cưỡng cùng đẳng cấp với Huyền Thiên Tông thì bây giờ sau khi Huyền Thiên Tông chiếm đoạt Nguyên Thủy Môn và Cổ
Thần Cung.
Càn Nguyên Tông liền không thể cùng Huyền Thiên Tông tương đề tịnh luận.
Cho Mộ Thanh Di một chức vị bình thê, vô luận là mặt mũi cũng đủ làm cho Càn Nguyên Tông hài lòng.
Đang lúc Tần Đình tinh tế suy tư, Bạch Linh rốt cuộc chịu không được bốn nữ nhân vần vò.
Tức giận oa oa kêu to, bổ nhào vào ngực Tần Đình, mắt rưng rưng nhìn hắn.
Thần thái kia cực kì làm cho người ta thương tiếc.
Tần Đình cười ha ha, ôm lấy Bạch Linh, thân mật nhéo nhéo khuôn mặt tuyệt mỹ của Bạch Linh.
Còn Bạch Linh thì nhắm mắt lại, có vẻ cực kì hưởng thụ.
Sắc mặt mấy nữ nhân cực kì không cam lòng nhìn Tần Đình, Bạch Linh đáng yêu như
thế, các nàng đương nhiên cũng cực kì ưa thích.
Thế nhưng Bạch Linh lại vẻn vẹn chỉ ưa thích một mình Tần Đình!
Các nàng xoa bóp khuôn mặt Bạch Linh, Bạch Linh sẽ rất không vui.
Nhưng Tần Đình xoa bóp khuôn mặt Bạch Linh, Bạch Linh lại cực kì hưởng thụ!
Loại đãi ngộ khác biệt này của Bạch Linh khiến trong lòng các nữ nhân ê ẩm, thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi việc này bắt nguồn từ mị lực của mỗi người!
Thật sự là tức chết!
Tần Đình mỉm cười nhìn một màn vui vẻ hòa thuận trước mắt, sinh lòng cảm thán.
Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn a . . .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất