Chương 207: Bảy đại kinh điển đương thời
Mấy ngày sau đó, Thịnh Trường Tuân vẫn tiếp tục trò chuyện luận đạo với Tần Đình.
Mà với những gì Tần Đình thuận miệng chỉ điểm liền giúp hắn thu được ích lợi không nhỏ.
Về sau, Thịnh Trường Tuân cũng không còn bận tâm thân phận sứ giả Lâm Lang Tiên Cảnh nữa mà bắt đầu xưng hô với Tần Đình như đạo hữu!
Nửa tháng trôi qua, Thịnh Trường Tuân cũng đã đến lúc phải hướng Huyền Thiên Tông cáo từ.
Chuẩn bị trở về Trung Châu.
Dù sao mục đích lần này hắn đi sứ đến Huyền Thiên Tông chính là mời Tần Đình tham gia Dao Trì thịnh hội.
Bây giờ mục đích đã đạt thành, đương nhiên không thể mãi lưu lại Huyền Thiên Tông.
Trước khi chuẩn bị rời đi, Thịnh Trường Tuân cực lực mời Tần Đình cùng hắn đi tới Trung Châu.
Tuy ba năm sau Dao Trì thịnh hội mới có thể mở ra, nhưng Thịnh Trường Tuân vẫn hi vọng hiện tại Tần Đình liền có thể cùng hắn tiến về Trung Châu.
Như vậy, trên đường cũng có thể cùng Tần Đình luận đạo.
Có điều, Tần Đình lại cự tuyệt.
Thịnh Trường Tuân dù có chút thất vọng, nhưng cũng không ngoài ý muốn.
Thời gian ba năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Tham gia Dao Trì thịnh hội, tất cả người trẻ tuổi xuất sắc nhất trên thế giới đều tề tụ một đường, đích thật là phải chuẩn bị nhiều thứ.
Thịnh Trường Tuân chỉ có thể tiếc nuối cáo từ Tần Đình, trở về Trung Châu.
. . .
Đông Hoang, Huyền Thiên Tông.
Một đại điện trong Thái Hư Phong.
Tần Đình đứng chắp tay, ánh mắt lạnh nhạt.
Sau khi trò chuyện với Thịnh Trường Tuân mấy ngày, Tần Đình cũng hiểu rõ không ít tin tức về Trung Châu.
Mặc dù trước kia Tần Đình cũng nghe được vài thứ về Trung Châu, nhưng dù sao cũng không bằng Thịnh Trường Tuân, người dân Trung Châu rõ ràng biết kỹ càng hơn.
Hiện tại, sau khi được Thịnh Trường Tuân giảng giải, Tần Đình cũng đối với Trung Châu có mấy phần hiểu rõ.
Trung Châu cực kì to lớn, thậm chí còn lớn hơn Đông Hoang.
Mà ở Trung Châu, có thất đại thánh địa tạo thành thế chân vạc.
Ngoại trừ đệ nhất thánh địa Lâm Lang Tiên Cảnh có thần linh che chở.
Thì còn có Ngọc Tiêu Cung, Thiên Phủ, Bạch Ngọc Kinh, Xuất Vân Thành, Đan Hà Cung, thậm chí còn có một thánh địa Phật đạo, Kim Cương Tông.
Những thánh địa này, tâm pháp thần thông đều là kinh điển cao cấp nhất thiên hạ.
So với những thánh địa ở đại lục khác phải mạnh hơn mấy phần, tài nguyên bồi dưỡng các đệ tử cũng cực kì xuất sắc.
Mặc dù Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ thanh thế thịnh nhất được xưng là song kiêu Trung Châu.
Nhưng nhóm thánh tử thánh địa khác cũng không thể khinh thường.
Bạch Ngọc Kinh Bạch Ngọc Thánh Tử, Xuất Vân Thành Xuất Vân Thánh Tử, Đan Hà Cung Đan Hà Thánh Nữ, cùng với thủ tịch đệ tử của Kim Cương Tông Pháp Tướng hòa thượng, những người này đều là thiên chi kiêu tử cực kì xuất sắc.
So với Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ cũng không kém hơn bao nhiêu.
Nhưng điều khiến Tần Đình chú ý tới chính là đệ nhất thánh địa Trung Châu, Lâm Lang Tiên Cảnh.
Lại không có bất kì đệ tử nổi danh nào.
Thậm chí thanh danh của Thánh Nữ Lâm Lang Tiên Cảnh cũng không được biết tới nhiều ở Trung Châu.
Việc này cực kì không bình thường.
Lúc Tần Đình hỏi Thịnh Trường Tuân vấn đề này, Thịnh Trường Tuân chỉ cười mà không nói, cũng không trả lời vấn đề của Tần Đình.
Nhưng tia kiêu ngạo trong mắt kia lại không che giấu được.
Trong lòng Tần Đình có mấy phần hiểu rõ, xem ra vị Thánh Nữ xưa nay thần bí ở
Lâm Lang Tiên Cảnh có vẻ đã vượt khỏi phạm vi thế hệ tuổi trẻ rồi. . .
Tần Đình khẽ lắc đầu, không nghĩ thêm việc này nữa.
Hắn tin tưởng, ngày sau sẽ có cơ hội gặp được vị Thánh Nữ thần bí kia.
Bây giờ, điều hắn quan tâm chính là Dao Trì thịnh hội, trước đó hắn đương nhiên phải chuẩn bị nhiều thứ.
Sau khi tu thành Thần Đài, Tần Đình một mực bề bộn biết bao sự vụ.
Đầu tiên là việc giao chiến với Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung, hắn phải dẫn đầu Huyền Thiên Tông đi chiếm đoạt hai đại thánh địa kia , ngay sau đó Dịch Thủy Hàn lại xuất hiện.
Dịch Thủy Hàn cực kì khó giải quyết, hao tốn không ít thời gian của Tần Đình mới giải quyết xong xuôi.
Cho nên tới bây giờ, Tần Đình cũng không có thời gian ổn định lại tâm thần, bế
quan tu luyện.
Nhưng bây giờ, Huyền Thiên Tông ở Đông Hoang được tứ hải thần phục, mà thế hệ
tuổi trẻ cũng đều lấy Tần Đình làm vi tôn.
Đã không có việc cần Tần Đình tự mình đi làm.
Cho nên, ba năm trước khi Dao Trì thịnh hội bắt đầu, Tần Đình đương nhiên sẽ
không uổng phí thời gian.
Mặc dù bây giờ Tần Đình đã rất mạnh, nhưng hắn cũng không hề tự mãn.
Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn, đây là đạo lý mà xưa nay Tần Đình thờ
phụng.
. . .
Mà Tần Đình, luôn muốn làm người mạnh hơn tất cả người khác!
Những năm nay tích lũy, Tần Đình cũng góp nhặt được không ít kinh điển đương thời.
Sau khi Cổ Thần Cung diệt vong, kinh điển đương thế « Thanh Huyền Pháp » của Cổ
Thần Cung đương nhiên cũng rơi vào tay Tần Đình.
Mà kinh điển đương thế của Cực Nhạc Thần Cung, bá chủ Đông Hoang thời kì Thượng Cổ « Triều Thiên Khuyết » cũng đã bị Tần Đình tìm được!
Trong lúc Tần Đình thu hoạch bí cảnh Thượng Cổ, lại đạt được một bộ kinh điển đương thời « Lưu Ly Đạo Kinh ».
Tam đại kinh điển đương thời trong tay, nếu Tần Đình dung hợp ba bộ này với Vạn Thần Pháp Điển.
Thực lực tất nhiên sẽ nâng cao một bước!
Trên thực tế, bản thân Vạn Thần Pháp Điển cũng đã là công pháp Thần Cấp, tâm pháp cấp bậc thần linh.
Sau khi dung hợp với tứ đại kinh điển đương thời là Thái Huyền Kinh, Nguyên Thủy Đại Đạo, Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh, Vạn Cổ Đế Quyết.
Vạn Thần Pháp Điển đã sớm thoát ly phạm vi phàm thế.
Nếu lại dung hợp với tam đại kinh điển đương thời, đến cả Tần Đình cũng không phán đoán được Vạn Thần Pháp Điển rốt cuộc sẽ thăng cấp tới cấp bậc gì!
Tuy nhiên, có thể khẳng định là Vạn Thần Pháp Điển sẽ càng huyền diệu, mà Tần Đình cũng sẽ càng cường đại!