Chương 218: Lập uy
Xương cốt Viên Nam Ly nát tận, nằm dưới đất thoi thóp.
Ánh mắt gã trống rỗng, lòng như tro nguội, trong miệng lẩm bẩm nói: "Chuyện này sao có thể. . . sao có thể được. . ."
Hiện tại toàn thân Viên Nam Ly đều bị trọng thương, đan điền kinh mạch bị hủy hết, trở thành một tên phế nhân.
Về sau Sâm La Tông dù có tốn hao lượng lớn đại giới vì gã tái tạo thân thể thì cũng vô ích.
Bởi vì đạo tâm Viên Nam Ly đã bị hủy.
Xưa nay gã rất tự tin vào chính mình, cho rằng mình là nhân vật đỉnh tiêm trong thiên hạ.
Bây giờ còn được phó ước đến tham gia Dao Trì thịnh hội, vốn cho rằng sẽ nhất phi trùng thiên, danh chấn thiên hạ!
Không nghĩ tới lại bị Huyền Thiên Thánh Tử dùng một chiêu nhẹ nhàng hạ gục, đến một sợi tóc cũng không động được vào.
Hay nói đúng hơn chính là bị một sợi tóc hạ gục!
Đối mặt với sự nhục nhã đến như thế, Viên Nam Ly hoàn toàn gục ngã.
Đạo tâm vỡ vụn, coi như có tái tạo được thân thể thì thành tựu về sau cũng sẽ
chỉ dừng ở cảnh giới Thần Đài, một bước cũng không tiến được.
Nhìn thấy thánh tử nhà mình bị hóa thân của Huyền Thiên Thánh Tử dùng một kích đánh trọng thương.
Cường giả Sâm La Tông quá sợ hãi, mau chóng tranh thủ thời gian chạy đến cứu trợ.
Nhìn thấy Viên Nam Ly vẫn còn sống, cường giả Sâm La Tông đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Lập tức, bọn họ liền phát hiện có chỗ không đúng.
Ánh mắt Viên Nam Ly hoàn toàn trống rỗng, mặt xám như tro, như là một người chết sống lại đang nằm trên mặt đất.
Cường giả Sâm La Tông đương nhiên biết rõ điều này có nghĩa là gì.
Đó là đạo tâm của thánh tử bọn họ đã bị đánh nát!
Từ đây về sau ngơ ngơ ngác ngác trở thành một tên phế nhân!
Trong lòng cường giả Sâm La Tông phát lạnh. Xong thật rồi, lần này trở lại tông môn, bọn họ nhất định sẽ nhận trừng phạt nghiêm khắc!
Thủ hộ thánh tử bất lực, đây chính là một sai lầm cực kì nghiêm trọng!
Mà Viên Nam Ly còn là toàn bộ hi vọng của Sâm La Tông trong tương lai, lần này bị phế, Sâm La Tông nhất định sẽ phát sinh một cơn địa chấn!
Nhưng bất cứ ai cũng không dám chất vấn Huyền Thiên Thánh Tử.
Tạm thời không nói Huyền Thiên Thánh Tử khiến bọn họ vô cùng kinh hãi, mà chỉ
riêng đám cường giả Thần Cung sau lưng Huyền Thiên Thánh Tử thôi cũng khiến bọn họ không dám manh động.
Đó chính là sáu vị cường giả Thần Cung, thậm chí còn nhiều hơn so với toàn bộ
Sâm La Tông bọn họ.
Đương nhiên đến cả một câu ngoan thoại cũng không dám buông, cường giả Sâm La Tông chỉ còn biết mang Viên Nam Ly như cái xác không hồn rời đi.
Viên Nam Ly đã bị phế, Dao Trì thịnh hội đương nhiên là không cần tham dự.
Bọn họ lập tức liền mang Viên Nam Ly trở về Nam Cương.
Chờ đợi chưởng giáo Sâm La Tông xử trí. . .
Nhìn đám người Sâm La Tông u ám rời đi, các tu sĩ chung quanh cũng cảm khái ngàn vạn.
Viên Nam Ly kia thực lực bất phàm, cũng được tính là một cao thủ.
Nếu tham gia Dao Trì thịnh hội, giao lưu sở học với các cao thủ khác, khai thác cảnh giới, tất nhiên sẽ tiến rất xa.
Ngày sau tiền đồ nhất định rộng mở, có thể đạt được một phen thành tựu.
Thế nhưng cũng bởi vì khiêu khích Huyền Thiên Thánh Tử, mới rơi vào hoàn cảnh đạo tâm vỡ vụn.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều có chút thổn thức. . .
Mà bộ hóa thân Tần Đình kia cũng dần dần tiêu tán, lộ ra nguyên hình, hóa thành một sợi tóc, bay trở về trên đầu Tần Đình.
Mọi người vây quanh kính úy nhìn Tần Đình, lúc này mới tính toán được Huyền Thiên Thánh Tử kinh khủng như thế nào.
Vậy mới thấy rõ vì sao Thịnh trưởng lão của Lâm Lang Tiên Cảnh tôn sùng hắn như
vậy.
Một sợi tóc liền có thể đánh phế một thiên kiêu. . .
Thật kinh khủng!
Tần Đình làm xong hết thảy, mặt không biểu tình, tựa như chỉ vung tay xử lí một chuyện vặt.
Nhưng đối với hắn, đây cũng đúng là chuyện vặt.
Tác dụng duy nhất của Viên Nam Ly chính là giúp cho hắn lập uy.
Tần Đình nhắm hai mắt lại, kể từ giờ, lũ ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng cũng nên biết rõ ai là người mà chúng không thể chọc vào. . .
Mà Mộ Thanh Di thì lộ vẻ sùng bái nhìn Tần Đình, nàng đương nhiên có thể cảm giác được thực lực của Viên Nam Ly, người này là một cao thủ.
Vậy mà tuỳ tiện đã bị Tần Đình giải quyết, trong lòng Mộ Thanh Di tràn đầy cảm giác tự hào.
Bởi vì đây chính là nam nhân của nàng!
. . .
Nhìn đám người Tần Đình tiến vào quán rượu, tu sĩ chung quanh cũng nhao nhao giải tán.
Bỗng nhiên, có một vị tu sĩ trẻ tuổi có chút nghi ngờ hỏi: "Đông Hoang có thể có nhân vật như Huyền Thiên Thánh Tử, cũng có thể nói khí vận Đông Hoang cũng không hề yếu, vậy vì sao không có nhân vật nào nổi danh như Huyền Thiên Thánh Tử. . ."
Mọi người nghe xong, nhao nhao gật đầu.
Quả thực, Đông Hoang đất rộng của nhiều, trừ Trung Châu ra thì là địa giới phồn hoa nhất.
Theo lý thuyết, địa phương đất rộng của nhiều như thế, hẳn là phải có tầng tầng lớp lớp thiên kiêu, đua nhau so tài.
Tỷ như nói ở Trung Châu, mặc dù Ngọc Tiêu Thánh Tử là lĩnh quân nhân vật thế hệ
tuổi trẻ ở Trung Châu, nhưng Đại công tử Thiên Phủ cũng nổi danh cùng hắn.
Mà Bạch Ngọc Thánh Tử, Xuất Vân Thánh tử, Đan Hà Thánh Nữ, Pháp Tướng hòa thượng hay các thiên kiêu khác cũng cực kì bất phàm, cũng có thể chống lại Ngọc Tiêu Thánh Tử.
Có thể nói là đủ loại tài năng.
Nhưng ở Đông Hoang, tựa hồ ngoại trừ Huyền Thiên Thánh Tử thì cũng chẳng có nhân vật nổi danh nào. . .
Lúc này, vị thương thương lão giả tóc trắng thản nhiên nói: "Cũng không phải là Đông Hoang không có thiên kiêu xuất sắc khác."
Mọi người nhao nhao nhìn hắn, chờ đợi đáp án.
Vị thương thương lão giả tóc trắng buồn bã nói: "Mà là những thiên kiêu xuất sắc kia đều đã chết trong tay vị Huyền Thiên Thánh Tử này. . ."
Mọi người sững sờ, hai mặt nhìn nhau.
Lập tức, một cỗ hàn ý dâng lên trong lòng bọn họ. . . .