Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 220: Đế Đô

Chương 220: Đế Đô
Trung Châu, Đế Đô.
Trung Châu chính là trung tâm thiên hạ, còn Đế Đô thì là trung tâm Trung Châu.
Nghe đồn, Trung Châu từ thời Thượng Cổ là một nơi cường đại được một thần triều thống trị.
Thần triều kia to lớn cực kì, vô cùng kinh khủng.
Lịch đại hoàng đế đều là cảnh giới Hóa Thần, dưới trướng cường giả vô số, toàn bộ Trung Châu đều là lãnh thổ của nó.
Mà những môn phái tông môn khác đều phụ thuộc vào thần triều, hàng năm đều phải tiến cống cho nó.
Lúc đó, thần triều kia là chủ tể duy nhất của Trung Châu.
Về sau, thần triều dần dần xuống dốc, bị các môn phái tông môn thuộc địa cầm vũ
khí nổi dậy chia cắt.
Hiện tại, Trung Châu tiến vào thời đại tông môn thánh địa thống trị.
Mặc dù thần triều đã bị diệt vong, nhưng đô thành của nó vẫn được giữ lại nguyên vẹn.
Đó chính là Đế Đô.
Thiên hạ đệ nhất thành!
Mà cũng ngay lúc này, Tần Đình đang đi tới Đế Đô.
Tần Đình đứng trên đầu thuyền Thái Vũ Phi Lâu, lộ vẻ rung động nhìn hùng thành dưới chân.
Toà hùng thành này thật sự quá hùng vĩ, bất luận lời ca ngợi nào dành cho nó đều không thể lột tả được hết.
Đến cả Tần Đình dùng định lực nhìn, cũng không nhịn được có chút động dung.
Đế Đô, quả là danh bất hư truyền!
Mà trong Đế Đô, vô số tu sĩ khí tức hùng hậu người đến người đi.
Nơi này tu sĩ Thần Đài ở khắp nơi, đến cả tu sĩ Thần Cung Cảnh xưa nay thần long kiến thủ bất kiến vĩ cũng có thể nhìn thấy mấy người.
Đây chính là Đế Đô, trung tâm của trung tâm thiên hạ!
Lúc này, đám người trong Đế Đô cũng nhao nhao phát hiện Thái Vũ Phi Lâu trên bầu
trời.
Không ít tu sĩ vừa nhìn đã nhận ra được, cao giọng nói:
"Thái Vũ Phi Lâu! Là Thái Vũ Phi Lâu !"
"Huyền Thiên Thánh Tử đến!"
"Huyền Thiên Thánh Tử cuối cùng đã đến!"
Mặc dù tu sĩ Đế Đô không có người nào từng thấy Thái Vũ Phi Lâu, nhưng điều này cũng không trở ngại bọn họ nhận ra nó.
Hiện tại, toàn bộ Trung Châu đều biết rõ thừa giá của Huyền Thiên Thánh Tử là một phi hành bảo khí cực kì to lớn, cực độ xa hoa.
Thậm chí đến cả Nhật Dụ Phi Xa của Ngọc Tiêu Thánh Tử, hay Lưu Ly Phi Chu của Đại công tử Thiên Phủ so với Thái Vũ Phi Lâu của Huyền Thiên Thánh Tử còn kém không ít.
Các tu sĩ nhìn toà phi hành bảo khí to lớn xa hoa như thế trên bầu trời, đương nhiên là có thể đoán ra.
. . .
Thái Vũ Phi Lâu, Liễu trưởng lão đứng sau lưng Tần Đình cung kính hỏi: "Công tử, ở Đế Đô có thập đại danh lâu, chúng ta nên dàn xếp ở lầu nào?"
Dứt lời, lão giới thiệu qua thập đại danh lâu của Đế Đô một lượt.
Thập đại danh lâu ở Đế Đô quả thật bất phàm, mỗi một ngôi lầu đều có một tòa thành thị to lớn, cấp bậc cực cao.
Khách vãng lai đều là đệ tử danh gia vọng tộc, không phải thiên kiêu thì không được vào.
Không ít thiên kiêu khắp nơi đến Đế Đô đều sẽ lựa chọn thập đại danh lâu làm nơi cư trú.
Sau khi Tần Đình nghe xong, khẽ lắc đầu.
Thập đại danh lâu tuy tốt, nhưng dù sao cũng không phải nơi ở của mình, có nhiều bất tiện.
Hơn nữa trên người Tần Đình còn có rất nhiều bí mật, thập đại danh lâu nhiều người phức tạp, tuy Tần Đình không sợ bị người bên ngoài phát hiện bí mật của mình, nhưng nếu có thì cũng thật phiền phức.
Mà lần này đến Trung Châu, trong thời gian ngắn Tần Đình sẽ không rời đi, đương nhiên là còn muốn ở Trung Châu ngao du một phen.
Vậy nên cần phải có một con đường lâu dài.
Nhìn Tần Đình lắc đầu, Liễu trưởng lão sững sờ, không biết rõ Thánh Tử là có ý gì.
Lão ẩn thận nghiêm túc mà hỏi: "Vậy thánh tử, chúng ta. . ."
Tần Đình nhìn xuống dưới chân, chợt phát hiện cách Đế Đô không xa có một tòa Linh đảo, ở trên đảo linh khí nồng đậm, có chút bất phàm, tựa như Tiên gia.
Tần Đình mỉm cười, chỉ vào hòn đảo nhỏ kia, thản nhiên nói: "Ở chỗ này đi."
Liễu trưởng lão nhìn theo tay Tần Đình, hơi sững sờ, lập tức minh bạch ý tứ Tần Đình.
Lão gật đầu thi lễ nói: "Dạ."
. . .
Trung Châu, Chu thị nhất tộc.
Chu thị nhất tộc ở Trung Châu cũng được tính là một thế gia có chút danh khí, gia chủ Chu Quan Hải là cường giả cảnh giới Thần Cung, Chu thị nhất tộc cũng có một vài cường giả Thần Đài, thực lực được cho là ổn định.
Nhưng ở Chu thị nhất tộc có một địa phương vô cùng nổi danh, đó là sơn môn Chu thị nhất tộc, chính là một tòa Linh đảo, Vân Ninh Đảo.
Vân Ninh Đảo ở gần Đế Đô cho nên trong đảo linh khí nồng đậm, là một linh đảo hiếm có để tu chân, cũng là nơi mà các đệ tử Chu thị nhất tộc lấy làm tự hào.
Vân Ninh Đảo, trong một tòa cung điện cực kì hùng vĩ, gia chủ Chu Quan Hải nhắm mắt tu hành.
Bỗng nhiên, Chu Quan Hải mở hai mắt ra, sắc mặt kinh nghi bất định.
Hắn cảm nhận được vài luồng khí tức kinh khủng đang giáng lâm đến Vân Ninh Đảo.
Chu Quan Hải run lên, cảm giác có gì đó liền đi ra đại điện, nhìn về phía cỗ khí tức kia.
Hắn trừng lớn hai mắt, nhìn thấy một hòn đảo siêu to khổng lồ đang phi hành, chuẩn bị giáng lâm đến Vân Ninh Đảo.
Đây là. . .
Đây là Thái Vũ Phi Lâu!
Chu Quan Hải đương nhiên cũng nghe nói qua sự tích về Huyền Thiên Thánh Tử, thừa giá Thái Vũ Phi Lâu của hắn ở Trung Châu cũng được lưu truyền cực lớn.
Mà con quái vật khổng lồ trước mắt này, so với Thái Vũ Phi Lâu trong truyền thuyết hoàn toàn ăn khớp với nhau!
Huyền Thiên Thánh Tử. . .
Huyền Thiên Thánh Tử giáng lâm đến Chu thị nhất tộc!
Chu Quan Hải giật mình, tranh thủ thời gian chuẩn bị nghênh đón Thái Vũ Phi Lâu.
. .

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất