Chương 237: Thịnh hội bắt đầu
Mấy ngày sau, khắp đế đô bỗng nhiên có vô số người tuôn ra, cùng bay về một hướng. Hôm nay, chính là ngày Dao Trì thịnh hội bắt đầu.
Trung Châu, Dao Trì.
Dao Trì nằm trong một bí cảnh cách đế đô vạn dặm. Tổ sư khai sơn của Lâm Lang Tiên Cảnh, Lâm Lang lão tổ, người đã phi thăng thành thần, sau khi thành thần đã dùng đại thần thông lưu lại bí cảnh này.
Vị ấy hi vọng có thể giúp thế giới này tuyển ra thiên kiêu xuất sắc ở các phương diện.
Mà Lâm Lang Tiên Cảnh chính là thế lực chủ trì tổ chức Dao Trì thịnh hội, địa vị
siêu nhiên của Lâm Lang Tiên Cảnh một phần là nhờ cử hành Dao Trì thịnh hội này.
Bên ngoài Dao Trì đã đông nghìn nghịt.
Mặc dù người được mời đến Dao Trì thịnh hội đều là nhân vật thiên tài, nhưng thế
giới này rộng lớn biết bao, Trung Châu, Đông Hoang, Tây Thổ, Bắc Vực, Nam Cương.
Mỗi đại lục đều có mấy ngàn vạn sinh linh, môn phái tu hành nhiều vô số kể, thiên tài cũng tầng tầng lớp lớp.
Thế lớn rộng lớn như thế, Dao Trì thịnh hội mời nhiều người như vậy cũng chẳng có gì lạ. Đây chính là dịp hội tụ toàn bộ nhân vật thiên tài trong thiên hạ! Mà không ít thiên kiêu xưa nay thần bí cũng xuất hiện trước mắt mọi người.
"Xem kìa, là thủ tịch đệ tử Pháp Tướng của Kim Cương Tông!"
Một tăng nhân trẻ tuổi xuất hiện bên ngoài Dao Trì, sắc mặt hắn hiền lành, dung mạo tuấn mỹ, chính là phật tử của Kim Cương Tông, thánh địa Phật đạo Trung Châu.
Theo truyền thuyết, vị thủ tịch Kim Cương Tông này là Phật Đà chuyển thế, thời điểm trụ trì Kim Cương Tông, Lôi Âm phương trượng dạo chơi tứ hải đã gặp Pháp Tướng khi còn nhỏ.
Phát hiện thằng nhóc này có phật tính liền thu hắn vào Phật Môn, tự mình dạy bảo.
Bây giờ, Pháp Tướng đã tới Thần Đài, mà phật đạo thần thông của hắn cực kì huyền diệu, đứng hàng thiên kiêu Trung Châu.
"Đan Hà Thánh Nữ đến~ '!"
"Xuất Vân Thánh Tử cũng đến rồi!"
Từng vị thiên kiêu lần lượt đến đây càng làm cho người vây xem cảm thấy chuyến đi này không sai.
Lúc này, không gian bỗng nhiên văng vẳng tiên âm mịt mờ, một người trẻ tuổi xuất hiện bên ngoài Dao Trì,
Thấy người nọ, đám người nhao nhao hô: "Là Bạch Ngọc Thánh Tử của Bạch Ngọc Kinh!"
"Bạch Ngọc Thánh Tử tới."
Nghe thấy mọi người kinh hô, lại thấy ánh mắt kính úy của bọn họ, Bạch Ngọc Thánh Tử lộ ra nụ cười hài lòng.
Xưa nay hắn cực kì tự ngạo, cho là mình có thiên phú tuyệt thế, lòng dạ thâm trầm, mình mới là người trẻ tuổi xuất sắc nhất trên đời này.
Đáng tiếc gặp phải Ngọc Tiêu Thánh Tử và Thiên Phủ Đại công tử, nhiều năm trôi qua, hắn vẫn luôn bị hai người này vững vàng đè ép một đầu.
Hiện giờ được vạn chúng chú mục, được đám người kính ngưỡng, trong lòng hắn cực kì thoải mái, chỉ hi vọng Ngọc Tiêu Thánh Tử và Thiên Phủ Đại công tử vĩnh viễn cũng không xuất hiện mới tốt.
Trong lúc Bạch Ngọc Thánh Tử hưởng thụ ánh mắt vạn người kính ngưỡng, dị tượng bỗng nhiên xuất hiện.
Không trung vang lên thanh âm chấn động, thanh âm vang vọng như là ngàn vạn người đang tụng kinh hiện hữu giữa thiên địa đại đạo, khiến lòng người thanh minh, có cảm giác như được ngộ đạo.
Có lẽ là trùng hợp, Huyền Thiên Thánh Tử Tần Đình, Ngọc Tiêu Thánh Tử Chư Tử
Hằng, Thiên Phủ Đại công tử Trang Mộng Điệp, tam đại thiên kiêu đương thời đồng thời xuất hiện bên ngoài Dao Trì.
Ba người vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người!
"Huyền Thiên Thánh Tử! Ngọc Tiêu Thánh Tử! Thiên Phủ Đại công tử! Vậy mà bọn họ
lại đồng thời xuất hiện!"
"Ba người này chính là nhân vật đáng chú ý nhất của lần Dao Trì thịnh hội này!"
Nghe được tiếng nghị luận của đám đông, sắc mặt Bạch Ngọc Thánh Tử bỗng trở nên âm trầm.
Mặc dù thời điểm hắn xuất hiện cũng có dị tượng.
Nhưng đó là vì Bạch Ngọc Thánh Tử muốn hấp dẫn đám người chú ý nên cố ý dùng pháp lực tạo thành.
Mà dị tượng xuất hiện lúc ba người Tần Đình đến đây là bởi vì ba người bọn họ
đồng thời xuất hiện, thiên đạo cảm ứng, là dị tượng thiên địa tự nhiên hình thành, như vậy lập tức phân ra cao thấp.
Sắc mặt Bạch Ngọc Thánh Tử âm trầm nhìn Tần Đình giữa không trung, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Trong lòng hắn căm giận bất bình, Ngọc Tiêu Thánh Tử và Thiên Phủ Đại công tử
thì cũng thôi đi, những năm gần đây hai người này vẫn luôn áp chế hắn, dù Bạch Ngọc Thánh Tử tự ngạo nhưng cũng không thể không thừa nhận quả thật hai người này rất tài giỏi.
Thế nhưng Huyền Thiên Thánh Tử xuất thân từ Đông Hoang, đến Trung Châu mới bao lâu lại có danh tiếng lớn như vậy, thậm chí còn trấn áp hắn, sánh ngang với Ngọc Tiêu Thánh Tử và Thiên Phủ Đại công tử!
Dựa vào cái gì!
Chỉ bởi vì là dòng dõi của đại tu sĩ Hóa Thần Cảnh ư?
Hay vì là người của Huyền Thiên Tông bá chủ Đông Hoang?
Hoặc là vì một sợi tóc đánh phế Thánh Tử Sâm La Tông của Nam Cương?
Hừ! Một man di Nam Cương mà thôi, mình cũng có thể dễ dàng thắng được!
Bạch Ngọc Thánh Tử thầm nghĩ trong lòng: Tốt nhất đừng để ta gặp phải ngươi ở
ngay cửa thứ nhất Dao Trì, bằng không, ta sẽ khiến Huyền Thiên Thánh Tử ngươi biết cái gì mới là bản lĩnh thật sự!"
Thần sắc Tần Đình khẽ động, nhìn Bạch Ngọc Thánh Tử phía xa, hắn tu hành hướng thiên đạo, lại có Thánh Khí Thiên Thư, đã có chút hòa hợp với thiên đạo.
Hắn cảm nhận được trong lòng Bạch Ngọc Thánh Tử có sự không cam lòng và ác ý đối với mình.
Tần Đình nhắm hai mắt, rồi nhìn Bạch Ngọc Thánh Tử thật sâu, khóe miệng hắn lộ
ra ý cười. .