Chương 252: Dao Trì mở ra
Trong lòng Ngọc Tiêu Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ nổi lên sóng to gió lớn, cái này sao có thể được!
Bọn họ cũng là siêu cấp thiên kiêu, thành công vượt qua cửa thứ ba, trực diện đối đầu với hóa thân của Lâm Lang lão tổ cảnh giới Thần Cung.
Cũng thành công tiếp nhận mười chiêu của cỗ hóa thân kia, thông qua cửa thứ ba.
Thế nhưng chính bởi vì như thế, bọn họ mới càng biết rõ cửa thứ ba kinh khủng như thế nào!
Đó chính là thần niệm hóa thân của Lâm Lang lão tổ!
Hóa thân của Thần Linh!
Thần niệm hóa thân Thần Cung, mặc dù không thể vận dụng pháp bảo, nhục thân, nhưng chiến lực so với Hư Thần đại năng bình thường còn kinh khủng hơn!
Hóa thân Lâm Lang lão tổ kia, mỗi một chiêu đều có uy năng hủy thiên diệt địa!
Đến cả siêu cấp thiên kiêu như bọn họ cũng phải dùng hết át chủ bài, thiếu chút nữa mệt chết!
Mới miễn cưỡng tiếp nhận được mười chiêu, thông quả cửa thứ ba.
Thế nhưng người khủng bố như vậy lại bị Huyền Thiên Thánh Tử đánh bại ư?
Bọn họ chỉ là miễn cưỡng tiếp nhận mười chiêu, mà Huyền Thiên Thánh Tử lại đánh bại hóa thân Lâm Lang lão tổ.
Lập tức phân rõ cao thấp!
Nghe được việc Huyền Thiên Thánh Tử trực tiếp đánh bại hóa thân Lâm Lang lão tổ, trong lòng mọi người cũng không khỏi hoảng sợ.
Hóa thân của Lâm Lang lão tổ cảnh giới Thần Cung, bọn họ mặc dù không trực diện gặp mặt, nhưng cũng có thể tưởng tượng là kinh khủng đến nhường nào!
Có thể đón lấy mười chiêu, theo bọn họ nghĩ đã là thiên phương dạ đàm, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Vị Huyền Thiên Thánh Tử thì hay rồi, vậy mà còn đánh bại được.
Mọi người chỉ cảm thấy một trận choáng váng, vị Huyền Thiên Thánh Tử này thật sự
đã vượt khỏi lẽ thường, vượt khỏi phạm vi hiểu biết của bọn họ.
Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, đều là người cực kì tự ngạo, đạo tâm vững chắc, tự nhận bản thân không thua kém người ngoài!
Nhưng đối mặt với Huyền Thiên Thánh Tử, bọn họ. . . tâm phục.
Có thể tưởng tượng được, chuyện này, tương lai chắc chắn truyền khắp thiên hạ, trở thành truyền kỳ! Ngọc Tiêu Thánh Tử hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm Tần Đình một chút, cúi đầu, không nói gì nữa.
Nếu còn tiếp tục dây dưa, không thể nghi ngờ sẽ tự rước lấy nhục.
Thịnh Trường Tuân nhìn mọi người còn đang kinh hãi, không ngạc nhiên chút nào.
Khi mà Ngọc Hoàng Chân Nhân nói cho hắn biết tin tức này, hắn cũng không thể tin được như mọi người.
Thịnh Trường Tuân mỉm cười nói: "Còn xin chư vị đi theo ta, Dao Trì thịnh hội còn phải bắt đầu."
Lập tức quay người, hướng trời cao bay đi.
Mọi người nhao nhao đuổi theo, bay vào trong Thiên Thượng Cung, đột nhiên cảm giác được tầm mắt trống trải. Trong Thiên Thượng Cung, lại có một tiểu thế giới!
Trước mắt, tri âm tri kỷ, trời xanh mây trắng,
Vô số Linh Phong tuấn tú thẳng tắp, như là lợi kiếm chọc vào mây trời, vô số
tường vân lượn lờ giữa sườn núi, hội tụ thành biển, chói chang chiếu xuống, kim quang chói mắt.
Không khí cũng cực kì tươi mát, đạo âm viển vông vang lên khiến tâm cảnh mọi người yên tĩnh bình thản.
Không ít linh hạc bay tới, kêu to chung quanh mọi người.
Phía xa bầu trời, còn có một số tiên nữ, đang ở trong tường vân hái dệt ánh nắng chiều.
Tiên cảnh nhân gian!
Thịnh Trường Tuân cười nói: "Chư vị, xin đi theo ta."
Mọi người đi theo Thịnh Trường Tuân vào trong tiên cảnh.
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cũng đi tới một bình nguyên rộng lớn ngàn dặm, từng cây thần thụ đứng vững bên trong bình nguyên, không có vật khác.
Thịnh Trường Tuân cười nói: "Nơi đây, chính là nơi tổ chức Dao Trì thịnh hội."
Hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên vô số tiên nhạc bay lên. Hào quang vạn đạo, ở giữa bầu trời, phảng phất vang lên âm nhạc thần linh, mấy vị tiên nữ tấu vang lên ca khúc đạo âm, Thần Ma Thần Lâm đầy trời không ngừng ca ngợi.
Bên cạnh thần thụ, bỗng nhiên xuất hiện từng tòa ngọc đài.
Thịnh Trường Tuân nhìn về phía Tần Đình, cười nói: "Huyền Thiên Thánh Tử, mời."
Gã dẫn hắn vào tòa ngọc đài cao nhất, hắn chính là thủ tịch của Dao Trì thịnh hội lần này, đương nhiên phải ở tòa ngọc đài cao nhất.
Mà những cường giả trẻ tuổi khác cũng nhao nhao ngồi xuống, Ngọc Tiêu Thánh Tử
và Đại công tử Thiên Phủ lần lượt ngồi xuống tòa ngọc đài thứ hai và thứ ba.
Mặc dù Ngọc Thánh Tử và Đại công tử Thiên Phủ cũng thông qua được cửa thứ ba, nhưng tốc độ hoàn thành của Ngọc Tiêu Thánh Tử nhanh hơn Đại công tử Thiên Phủ
một khắc, cho nên được ngồi ở vị trí thứ hai.
Mọi người ngồi xuống xong xuôi, bỗng nhiên trong không trung xuất hiện vô số thị
nữ, các nàng sở hữu dáng vóc uyển chuyển, khuôn mặt mỹ lệ, như là tiên nữ.
Thị nữ bay múa đầy trời, dâng rượu ngon món ngon lên ngọc đài, phụng dưỡng sau lưng đông đảo thiên kiêu.
Tần Đình ngồi trên ngọc đài, tiên âm mênh mông cuồn cuộn, thần quang tràn ngập ngọc đài, linh khí quanh quẩn, mỗi một lần hắn hô hấp thì tu vi của hắn không ngừng tăng trưởng.
Chỗ huyền diệu của tòa ngọc đài khiến Tần Đình cũng không nhịn được mà tán thưởng.
Không hổ là bảo vật Thần Linh lưu lại!
Mà những cường giả khác cũng phát hiện chỗ huyền diệu của ngọc đài, ánh mắt lộ
ra vẻ hưng phấn.
Bỗng nhiên, ở trung ương Dao Trì, hư không đột nhiên có chút dập dờn, một đóa Tuyết Liên khoan thai nở rộ, tầng tầng lớp lớp cánh hoa như là một tòa hoa cung.
Ngay khi Tuyết Liên nở rộ, toàn bộ thiên địa tựa hồ đột nhiên nghẹn ngào, đến cả
Tần Đình cũng không nghe được một âm thanh nào!
Bên trong Tuyết Liên, có một vị lão giả áo trắng chậm rãi đi ra, Tuyết Liên liền khép kín biến mất.
Nhìn thấy vị lão giả này xuất hiện, mọi người nhao nhao đứng dậy, thi lễ bái nói: "Bái kiến Ngọc Hoàng Chân Nhân!"
Người này chính là chưởng giáo chân nhân của Lâm Lang Tiên Cảnh, đại tu sĩ Hóa Thần, cường giả gần thần nhất.
Ngọc Hoàng Chân Nhân.