Chương 261: Bí mật trong hư không
Bỗng nhiên thần sắc Tần Đình khẽ động, quay người đứng chắp tay, ngẩng đầu nhìn về phía hư không, trầm giọng nói: "Đây là."
Trong mắt Lâm Lang Thánh Nữ lóe lên một tia kinh ngạc, mỉm cười nói: "Thần tính.
Bên trong hư không ẩn chứa thần tính."
Tần Đình quay người, lông mày nhíu lại, nói nhỏ: "Thần tính?"
Lâm Lang Thánh Nữ mỉm cười, nói: "Năm đó tổ sư khai sơn của Lâm Lang Tiên Cảnh Lâm Lang lão tổ sau khi tu thành Thần Linh liền lấy Thiên Ý Cổ Chung, khai sáng thiên ý tiểu thế giới."
"Sau đó, Lâm Lang tổ sư phi thăng Thần Giới để lại một bộ phận đạo văn pháp tắc vào trong thiên ý tiểu thế giới."
"Cho nên, hư không trong thiên ý tiểu thế giới ẩn chứa thần tính, chính là thần tính của Thần Giới."
Nhưng trong lòng Lâm Lang Thánh Nữ cũng có mấy phần kinh ngạc, thần tính giấu ở
trong hư không, kết hợp với thiên đạo, rất khó để phát giác.
Coi như tu vi rất cao, nhưng nếu cảm ngộ không được thiên đạo thì cũng không phát giác được thần tính giấu ở trong hư không.
Mà vị Huyền Thiên Thánh Tử này lại phát giác ra được nhanh như vậy.
Xem ra vị Huyền Thiên Thánh Tử này, có độ phù hợp với thiên địa rất cao.
Lâm Lang Thánh Nữ mỉm cười, khẽ gật đầu ra hiệu với Tần Đình, quay người về phía ngọc đài, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, thu lấy thần tính.
Các thiên kiêu khác đều muốn tăng lên tu vi, còn muốn trở nên dương danh thiên hạ.
Nàng thì thu lấy thần tính, tìm kiếm một tia cơ duyên thành thần, nàng tựa như
là người của thế giới khác, nhìn xuống thế hệ tuổi trẻ trong thiên hạ, phảng phất như xem trẻ em vui đùa, ầm ĩ.
Mà vị Huyền Thiên Thánh Tử này, vậy mà cũng có thể cảm thụ sự tồn tại của thần tính, có thể thu được thần tính.
Cũng là vì tìm được một tia cơ duyên thành thần mà tới.
Khóe miệng Lâm Lang Thánh Nữ nhếch lên một nụ cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Trong lòng có chút cảm giác mừng rỡ, phảng phất như đang một mình tiến vào cổ
kính, quay người lại phát hiện còn có một người khác đang đồng hành cùng mình.
Huyền Thiên Thánh Tử . . .
Nhìn Lâm Lang Thánh Nữ tiếp tục tu luyện, vô số đạo pháp tắc trong hư không lại bắt đầu không ngừng tràn vào thân thể nàng, hiển nhiên là đang thu lấy thần tính.
Tần Đình âm thầm gật đầu, vị Lâm Lang Thánh Nữ này xác thực bất phàm.
Hắn lập tức không nghĩ nhiều nữa, phi thân lên trên một tòa ngọc đài khác, ngồi xếp bằng.
Chậm rãi nhắm hai mắt lại, bỗng nhiên, vô số đạo pháp tắc bên trong hư không điên cuồng tràn vào thể nội của Tần Đình, tốc độ cực nhanh, tạo thành một cơn bão!
Mà Tần Đình, cũng tinh tế cảm ngộ những tia thần tính giấu bên trong những đạo pháp tắc kia.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên thần sắc Tần Đình khẽ động!
Hắn cảm nhận được một đạo đạo văn bên trong, lại ẩn chứa pháp lực phù văn trước đó chưa hề cảm nhận được.
Thần niệm Tần Đình vừa mới cảm nhận được đạo pháp lực phù văn này, bỗng nhiên cảm thấy như có một tôn Thần Linh đang ở bên tai hắn luận đạo, lại như hiển hiện giữa thiên địa đại đạo, khiến lòng người không minh, có một loại cảm xúc ngộ
đạo.
Chỉ cảm thấy đạo pháp lực phù văn này có khí tức thần thánh trang nghiêm truyền đến, mơ hồ tràn ngập uy năng thiên đạo.
Đây là khí tức không thuộc về thế giới này, đây là khí tức của Thần Giới!
Đây chính là thần tính sao. . .
Chỉ là một tia thần tính này phảng phất như sinh ra linh trí, không nguyện ý thần phục người dưới hạ giới, bỗng nhiên tiêu tán, hội tụ thành hình sau lưng Tần Đình.
Chui vào hư không muốn tiếp tục ẩn tàng trong đó.
Tần Đình hừ lạnh một tiếng, khí thế bừng bừng phấn chấn, làm hư không quanh thân ngưng đọng lại, cưỡng ép thu lấy tia thần tính kia, dung hợp vào bản thân.
Đây, đây là!
Sau khi dung hợp tia thần tính kia vào bản thân, Tần Đình chợt phát hiện giống như có cái gì đó bị cải biến.
Tần Đình phát hiện bây giờ hắn đã có thể chưởng khống một tia thiên đạo!
Trước lúc này, mặc dù độ phù hợp của Tần Đình và thiên đạo rất cao, nhưng lại chỉ có thể mượn thiên đạo chi thế, mượn dùng thiên đạo.
Nhưng sau khi dung hợp tia thần tính kia, Tần Đình hiện tại đã có thể chưởng khống thiên đạo.
Chấp chưởng thiên đạo!
Thì ra là thế, trong mắt Tần Đình lóe lên một tia tinh quang, dung hợp thần tính, chính là cơ duyên thành thần sao.
Bất quá tia thần tính kia vẫn còn xa xôi, chưa đủ, mà thần tính trong hư không cũng cực kì thưa thớt, cực kì khó bắt giữ.
Tần Đình chậm rãi nhắm hai mắt lại, vô số đạo pháp tắc lại bắt đầu không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn, tiếp tục thu lấy thần tính.
Nơi này linh khí cực kì nồng đậm, tu vi Tần Đình cũng không ngừng đột phá cảnh giới Thần Cung.
Bản thân Tần Đình đã có tu vi cực kì thâm hậu, chỉ là một mực áp chế cảnh giới của mình.
Lúc này mới chỉ dừng lại ở cảnh giới Thần Đài.
Hiện tại, Tần Đình cũng không áp chế cảnh giới nữa, Thần Đài không ngừng hấp thu linh khí quanh thân, cải tạo đạo văn Thần Đài.
Đạo văn này không ngừng diễn biến, thể nội của Tần Đình cũng không ngừng diễn hóa.