Chương 57: Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh
Ba ngày sau, Thái Hư Phong.
Từ khi hắn trở về từ Thái Hư Động Thiên, trong tông liền tuyên bố, một tháng sau, phong Tần Đình là Thánh Tử Huyền Thiên Tông, cử hành Thánh Tử đại điển.
Trong lúc nhất thời, vô số người đều muốn tới bái phỏng Tần Đình, muốn tạo ấn
tượng tốt cho Thánh Tử tương lai.
Khiến cho Tần Đình phiền muộn không thôi, đành phải tuyên bố bế quan.
Sau đó lại nhận về những lời tán thưởng, Thánh Tử cần cù như thế, Huyền Thiên Tông ta chắc chắn đại hưng!
Tần Đình ở trong đại điện cẩn thận quan sát chiếc nhẫn trong tay.
Thật lâu sau, hắn vận chuyển pháp lực, thôi động dưỡng hồn ngọc bên cạnh, đưa từng đạo năng lượng ôn dưỡng linh hồn vào chiếc nhẫn.
Không biết bao lâu, chiếc nhẫn kia không gió mà bay, đột nhiên lơ lửng giữa không trung.
Tần Đình biết, đây là linh hồn bên trong chiếc nhẫn kia thức tỉnh.
Trên không xuất hiện hư ảnh của một lão giả.
Chính là sư phụ của Diệp Thu, tồn tại cổ xưa tự xưng là Linh Lão!
Linh Lão bình tĩnh nhìn Tần Đình, với trí tuệ của lão, nhìn thấy chính mình ở
trước mặt Tần Đình, đương nhiên là biết đã xảy ra chuyện gì.
Trong lòng khẽ than, cuối cùng Diệp Thu vẫn không trốn được một kiếp này.
Lão đã sống qua không biết bao nhiêu tuế nguyệt, từ lâu đã không còn quan tâm hơn thua, nhưng Diệp Thu lại làm lão ấn tượng cực sâu.
Lão và Diệp Thu sớm chiều ở chung, cho rằng Diệp Thu sau này nhất định có thể
toả sáng, thành tựu phi phàm.
Nhưng không ngờ Diệp Thu lại thua trong tay Tần Đình.
Tần Đình hơi thi lễ với hư ảnh trước mắt, nói: "Bái kiến tiền bối."
Linh Lão nhìn Tần Đình, lạnh lùng nói: "Đánh thức lão phu, tiểu bối, ngươi có chuyện gì?"
Tần Đình mỉm cười, nói: "Không biết tiền bối xưng hô thế nào."
Linh Lão trầm mặc một lát, nói: "Ngươi có thể gọi ta Linh Lão."
Ngừng một chút rồi nói: "Ngươi đánh thức lão phu, có chuyện gì?"
Tần Đình nhìn Linh Lão, mỉm cười nói: "Ta rất hiếu kì, tuy thiên phú Diệp Thu có thể coi là không sai, nhưng cũng không phải tồn tại nghịch thiên, vì sao tu vi tiến bộ nhanh như vậy, xin tiền bối giải nghi hoặc cho ta."
Linh Lão lạnh lùng nói: "Ngươi giết đệ tử của ta, còn muốn biết được bí mật từ
ta sao?"
Tần Đình mỉm cười nói: "Đương nhiên, chỉ cần xem lợi ích có đủ lớn hay không, không phải sao?"
Không đợi Linh Lão nói chuyện, Tần Đình tiếp tục nói: "Trước kia Linh Lão nhất định là cường giả Thông Thiên, tồn tại chấn động cổ kim. . . Chẳng lẽ Linh Lão không muốn một ngày kia tái hiện phong thái trên thế gian này sao?"
Nghe lời Tần Đình nói, thần sắc Linh Lão khẽ động, nhàn nhạt nói: "Lời ấy có ý gì?"
Tần Đình mỉm cười nói: "Tin rằng Linh Lão cũng biết biện pháp đoạt xá đi."
Con ngươi Linh Lão co rụt lại, trầm mặc, nhưng nhìn thần tình kia rõ ràng đã động tâm!
Tần Đình tiếp tục nói: "Chuyện đoạt xá cực kì khó khăn, quan trọng nhất chính là có một thân thể thích hợp, ta nghĩ Linh Lão cũng không nguyện ý tùy tiện đoạt xá một người tầm thường đi."
Linh Lão trầm mặc một lát, nói: "Ngươi có thể tìm cho ta dạng thân thể gì?"
Tần Đình mỉm cười nói: "Thần Đài Cảnh! Ta có thể vì Linh Lão ngươi tìm thân thể
cường giả Thần Đài Cảnh trẻ tuổi cho Linh Lão đoạt xá, ngươi cũng không cần hoài nghi năng lực của ta!"
Linh Lão im lặng, đương nhiên hắn biết rõ thực lực người thanh niên này.
Thiếu chủ Tần thị, Thánh Tử Huyền Thiên!
Linh Lão đột nhiên lên tiếng: "Ta muốn thân thể cảnh giới Thần Cung!"
Tần Đình mỉm cười lắc đầu nói: "Tiền bối đừng nói chuyện cười, cường giả Cảnh giới Thần Cung cường đại cỡ nào, mỗi người đều là nhân vật nổi danh Đông Hoang, chưa nói đến độ khó khi bắt giữ Cường giả Thần Cung, dù thành công bắt giữ cũng sẽ làm chấn động Đông Hoang!"
Linh Lão cũng biết có được thân thể Cường giả Thần Cung là không thực tế, hắn mở
miệng nói muốn thân thể Cường giả Thần Cung chỉ là thăm dò mà thôi!
Nếu Tần Đình lập tức đáp ứng, việc này chắc chắn có bẫy!
Tồn tại sống vô số tuế nguyệt, sao có thể dễ dàng tin tưởng người khác như vậy!
Nhưng Tần Đình lại trực tiếp từ chối, xem ra cũng có mấy phần thành ý.
Tần Đình cười lạnh trong lòng: lão già, tưởng ta không biết ngươi suy nghĩ cái gì sao?
Trên mặt lại vô cùng ôn hòa, như là khiêm khiêm công tử, chờ Linh Lão đáp lời.
Linh Lão suy tư một lát, hỏi: "Nếu ta không đáp ứng thì sao?"
Nụ cười của Tần Đình biến mất, thản nhiên nói: "Đương nhiên là phong ấn tiền bối, hi vọng ngàn vạn năm sau, tiền bối lại tìm được một đệ tử thích hợp."
Linh Lão trầm mặc, suy tư trong lòng.
Tần Đình cũng không quấy rầy, lẳng lặng chờ đợi.
Thật lâu sau, Linh Lão lên tiếng: "Ngươi muốn cái gì!"
Khóa miệng Tần Đình chợt nhếch lên, nói: "Ta muốn công pháp Diệp Thu tu tập!"
Đã ra quyết định, Linh Lão cũng rất dứt khoát. Gật đầu nói: "Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh chính là công pháp ta tu tập trước đây, ở thời đại Viễn Cổ chính là kinh điển lúc ấy, không kém hơn Thái Huyền Kinh của Huyền Thiên Tông!"
"Chỗ kỳ diệu nhất cảu Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh là có thể dung hợp dị hỏa, dị hỏa hòa làm một thể với bản thân, gia tăng tu vi! Mỗi lần dung hợp một loại dị hỏa, tu vi sẽ tăng lên một bậc!"
"Nhưng dị hỏa quá hiếm, khó mà tìm được, nếu không có dị hỏa để dung hợp, chỉ tu hành Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh thì tiến bộ rất chậm, cho nên Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh suy tàn, đến hiện tại đã không còn ai biết." Linh Lão cảm thán.
Thần sắc Linh Lão khẽ động, từ trong giới chỉ một ngọc giản bay ra, bay đến trong tay Tần Đình.
Linh Lão thản nhiên nói: "Ngọc giản ghi chép Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh, tự ngươi xem đi, đừng quên ước định của chúng ta!"
Nói xong, trở về trong giới chỉ.
Tần Đình bắt đầu xem ngọc giản, khóe miệng dần hiện lên một tia cười lạnh.