Chương 58: Thánh Tử đại điển
Thời gian một tháng lóe cái đã qua.
Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh quả đúng là tồn tại có thể so sánh với Thái Huyền Kinh, cực kì tinh diệu.
Mặc dù có Vạn Thần Pháp Điển trợ giúp, một tháng này, Tần Đình cũng khó khăn lắm mới tu luyện thành công.
Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh không hổ là công pháp dung hợp dị hỏa, tu tập Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh, Tần Đình cảm thấy Địa Hoàng Huyền Hỏa ăn ý hơn với bản thân.
Đợi đến khi hắn triệt để dung hợp Địa Hoàng Huyền Hỏa, tu vi cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, bước vào Cảnh giới Thần Đài!
Nhưng hiện giờ, Tần Đình còn chuyện quan trọng hơn phải làm.
Thánh Tử đại điển, sắp bắt đầu!
Có thể nói Thánh Tử đại điển là thịnh sự long trọng nhất của Huyền Thiên Tông những năm gần đây!
Cuối cùng Huyền Thiên Tông cũng xác định được Thánh Tử, nghĩa là đấu tranh trong tông vì vị trí này cuối cùng cũng kết thúc, tất cả lực lượng sẽ bện thành một sợi dây thừng, từ nay về sau, Huyền Thiên Tông sẽ cùng một lòng!
Thánh Tử Huyền Thiên Tông xác định, không chỉ là đại sự của Huyền Thiên Tông, cũng là đại sự của Đông Hoang.
Cho dù là thánh địa hay là môn phái cũng đều phái người đến đây xem lễ.
Một là để biểu thị tôn kính với Huyền Thiên Tông, hai là vì tận mắt nhìn thấy Tần Đình, phỏng đoán xem phong cách hành sự của vị chưởng giáo Huyền Thiên Tông tương lai này, để sau này tông môn nhà mình có biện pháp ứng đối.
Mộ Thanh Di nằm trong số khách quý, đi theo đoàn người Càn Nguyên Tông ở lại Tứ
Phương Quán nghỉ ngơi.
Nhưng mấy ngày nay bận rộn, lại thêm nhiều người phức tạp, nàng cũng không qua đêm tại Thái Hư Phong.
Mà Chu Bình Nguyệt đã ngủ lại mấy lần, bây giờ toàn bộ Huyền Thiên Tông đều biết rõ vị đệ tử chân truyền này đã là người trong phòng Thánh Tử.
. . .
Toàn bộ Huyền Thiên Tông đều bận rộn.
Mấy chục vạn đệ tử đứng chỉnh tề trên quảng trường vô cùng to lớn.
Ngoài Chu Bình Nguyệt, Lý Quân Ninh, Lạc Viễn, Phong Thiên Hàn còn có hai đệ tử
chân truyền mới dẫn đầu.
Sau lưng bọn họ là mấy trăm đệ tử nội môn, sau đó là mấy vạn đệ tử ngoại môn, rồi đến mấy chục vạn môn sinh.
Đông đúc lại trật tự ngay ngắn, các đệ tử khí vũ hiên ngang, khí phách phong hoa. Triển hiện phong thái thánh địa đệ nhất Đông Hoang.
Các trưởng lão thì phân biệt nhập tọa các trên đài cao quanh quảng trường, khí thế hùng hậu, ba mươi lăm tòa Thần Cung hiện lên trên bầu trời Huyền Thiên Tông, chiêu cáo thế nhân sự tồn tại của ba mươi lăm Cường giả Thần Cung Huyền Thiên Tông!
Khuôn mặt tất cả sứ giả đại thánh địa đều không đẹp lắm, thực lực Huyền Thiên Tông lại kinh khủng như thế!
Sắc mặt người dẫn đầu đội ngũ Nguyên Thủy Môn có chút âm trầm, hắn chính là cao thủ Cảnh giới Thần Đài, một trong những mục đích tới đây hôm nay chính là muốn dò xét thực lực Huyền Thiên Tông.
Nhưng hắn không ngờ Cường giả Thần Cung của Huyền Thiên Tông lại có đến ba mươi lăm vị! Đây vẫn chỉ là mặt ngoài!
Nguyên Thủy Môn hắn tự khoe là đại thánh địa đứng thứ hai Đông Hoang, vẫn luôn muốn so tranh với Huyền Thiên Tông.
Nhưng theo hắn biết, toàn bộ Cường giả Thần Cung của Nguyên Thủy Môn chỉ có hai mươi mốt vị mà thôi!
Trưởng lão Nguyên Thủy Môn than nhỏ trong lòng, Nguyên Thủy Môn hắn, nội tình vẫn là kém một chút!
Mộ Thanh Di thì khẽ nhếch miệng nhỏ, ba mươi lăm vị Cường giả Thần Cung làm nàng rung động thật lớn.
Nàng là nữ nhi của chưởng giáo Càn Nguyên Tông, đương nhiên biết rõ tình huống Càn Nguyên Tông.
Mặt ngoài Càn Nguyên Tông chỉ có tám vị Cường giả Thần Cung! Bí mật có ba vị, tổng cộng cũng chỉ có mười một vị mà thôi!
Huyền Thiên Tông không hổ là siêu cấp đại phái chấp chưởng Đông Hoang mấy chục vạn năm, nội tình có thể xưng là kinh khủng!
Những môn phái nhỏ thì càng không phải nói nhiều, trong tâm càng thêm sợ hãi Huyền Thiên Tông.
Lúc này, bầu trời đột nhiên tối sầm, tất cả mọi người cảm thấy không khí gần như
ngưng đọng.
Trên toà đài cao nhất nổi lên bốn đạo thân ảnh, nhìn xuống toàn bộ Huyền Thiên Tông.
Bốn vị Hư Thần đại năng Huyền Thiên Tông, đã đến!
Tất cả mọi người Huyền Thiên Tông, bao gồm cả những sứ giả thánh địa kia đều đồng loạt hành lễ với bốn thân ảnh, tỏ vẻ tôn kính!
Đây chính là Hư Thần đại năng, trấn áp vạn vật, nhìn xuống Đông Hoang!
Chưởng giáo Huyền Thiên Tông Lăng, Tiêu chân nhân, chấp chưởng Huyền Thiên Tông đã hơn chín trăm năm, xưa nay cực kỳ thần bí, không hỏi thế sự. Nhưng điểm này cũng khiến cho người khác lên án, Huyền Thiên Tông gần như đã bị Tần thị từng bước xâm chiếm hơn phân nửa, hắn cũng bỏ mặc không hỏi.
Tần Đế, nội các đại trưởng lão Huyền Thiên Tông, hiện giờ gần như là người đứng đầu Huyền Thiên Tông.
Chấp pháp đại trưởng lão Huyền Thiên Tông, Thù Lâu, chưởng quản chấp pháp viện
Huyền Thiên Tông, là người ghét ác như kẻ thù, xưa nay bảo trì trung lập trong các loại đấu tranh trong môn phái, uy vọng cực cao.
Nhân vật được Huyền Thiên Tông cung phụng, Thạch đạo nhân chưởng quản cung phụng viện, là người cực kì khiêm tốn.
Bốn người này, chính là chúa tể chân chính của Huyền Thiên Tông!
Bỗng nhiên, đám người nghe được tiếng chuông.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh núi cao nhất, cao trên cả biển mây, một cái chuông đồng không biết cao bao nhiêu trượng cao móc ngược trên trên ngọn núi lớn bao la hùng vĩ kia, tiếng chuông vừa rồi từ nơi đó truyền đến.
"Đông!"
"Đông!"
"Đông!"
Tiếng chuông qua đi, đám người phát hiện trên đài cao nhất xuất hiện một thân ảnh.
Người mặc pháp bào màu tím, đầu đội phát quan mạ vàng, tựa như trích tiên hạ
phàm!
Phong thần tuấn lãng, hăng hái, lúc nhấc tay phảng phất như có một loại phong vận nói không nên lời, thuận theo thiên đạo, hòa hợp tự nhiên, cho người ta một loại cảm giác dị thường huyền diệu.
Chính là Tần Đình!
Lúc này, hắn mới là người chói mắt nhất giữa trời đất, loại phong thái kia mơ hồ
vượt qua bốn vị Hư Thần đại năng phía sau!
Vô số âm thanh vang lên, mây mù mờ mịt, toàn bộ Huyền Thiên Tông như là tiên cảnh!
Lăng Tiêu chân nhân đứng dậy, nói: "Thái hư Tần Đình, thiên phú tuyệt thế, tâm chí kiên nghị, có phong thái hùng chủ, hôm nay ta truyền Thánh Tử vị cho hắn, chư vị đồng môn phải đồng tâm hiệp lực, cộng đồng phụ tá, chấn hưng Huyền Thiên!"
Giọng hắn không lớn, lại truyền đến mọi ngóc ngách khắp Huyền Thiên Tông.