Chương 91: Uy bức lợi dụ
Tô Nam Đình đi vào hoàng cung, trong lòng có chút nghi hoặc.
Mấy năm này địa vị của hắn tại triều đình Thiên Lan Quốc càng ngày càng xấu hổ, Hoàng Đế đối với hắn cũng là có mấy phần xa lánh.
Hôm nay Hoàng Đế đột nhiên triệu kiến, thật không biết rõ là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Tiến vào đại điện, Thiên Lan Hoàng Đế đang chắp tay mà đứng, không biết suy nghĩ
cái gì.
Tô Nam Đình thi lễ nói: "Thần Thương Vũ Hầu Tô Nam Đình tham kiến bệ hạ."
Thiên Lan Hoàng Đế nghe được thanh âm, một cái bước xa xông lên đỡ lấy Tô Nam Đình, ngăn trở hắn thi lễ.
Thiên Lan Hoàng Đế mang theo nụ cười thiên quan chúc phúc, cười ha hả nói: "Tô ái khanh không cần đa lễ, ha ha, ngươi ta là quân thần mà như huynh đệ a, ha ha."
Tô Nam Đình nhìn xem hoàng đế xưa nay vô cùng uy nghiêm, hôm nay lại là thân thiết như thế.
Trong lòng có chút huy hoàng, không biết rõ chuyện gì xảy ra.
Thiên Lan Hoàng Đế kéo tay Tô Nam Đình, cười ha hả nói: "Tô ái khanh, trẫm muốn nói cho ngươi một thiên đại hỉ sự.”
Nói, Thiên Lan Hoàng Đế cũng sinh ra một sự ghen ghét, thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử a!
Đây chính là Huyền Thiên Thánh Tử a!
Một nhân vật đứng đầu toàn bộ Đông Hoang, cái khác không nói trước, chỉ là danh nghĩa đã có ngũ đại hoàng triều!
Mỗi một hoàng triều cũng to bằng mười Thiên Lan Quốc!
Tô Nam Đình này sao tốt số như vậy! Sinh ra một hảo nữ nhi!
Nếu là nữ nhi của mình may mắn có thể tới bên người Huyền Thiên Thánh Tử, đừng nói là thị thiếp, thị nữ cũng phải cướp đi a!
Tô Nam Đình nhìn thấy ánh mắt ghen tị của Thiên Lan Hoàng Đế, trong lòng nghi hoặc.
Hoàng Đế vậy mà ghen ghét ta?
Đây là có chuyện gì?
Thiên Lan Hoàng Đế cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, mang theo ghen tuông nói: "Tô ái khanh, Huyền Thiên Thánh Tử coi trọng nữ nhi của ngươi Tô Chỉ
Đồng, muốn thu nàng làm thị thiếp, ha ha, chúc mừng, Tô ái khanh."
Tô Nam Đình chấn kinh.
Huyền Thiên Thánh Tử?
Trong lúc nhất thời, Tô Nam Đình không thể tin vào tai của mình, gần như là cho rằng chính mình nghe lầm!
Đây chính là Huyền Thiên Thánh Tử a, Thần Long trên trời, nhân vật trong truyền thuyết!
Thế mà điểm danh muốn thu nữ nhi của ta làm thị thiếp?
Trong lúc nhất thời, Tô Nam Đình bị sự hạnh phúc to lớn này làm mộng.
Nhìn xem dáng vẻ sửng sốt của Tô Nam Đình. Thiên Lan Hoàng Đế cũng có thể lý giải, dù sao trước đó hắn cũng có bộ dáng như vậy.
Nửa ngày, Tô Nam Đình mới hồi phục tinh thần lại, lẩm bẩm: "Điều này. . . Lại có chuyện như thế. . ."
Thiên Lan Hoàng Đế cười nói: "Chắc hẳn, hài tử Chỉ Đồng kia sẽ nguyện ý đi."
Nghe được lời này của Thiên Lan Hoàng Đế, nụ cười trên mặt Tô Nam Đình chậm rãi biến mất, dần dần chau mày.
Đứa nhỏ Tô Chỉ Đồng này, hắn tự hiểu đã thua thiệt nàng rất nhiều, mà lại biết con không ngoài cha, Chỉ Đồng kia cũng không phải là người ham hư vinh, Huyền Thiên Thánh Tử dù có thân phận tôn quý, chỉ sợ cũng sẽ không để nàng động tâm.
Chậm rãi khôi phục lại từ trong hưng phấn, tình cảm của một người phụ thân lại
xuất hiện trong lòng Tô Nam Đình.
Bước vào hầu môn sâu như biển, bên người Huyền Thiên Thánh Tử kia lại càng không phải hầu môn có thể so sánh?
Nữ nhi nhà mình đi đến bên cạnh Huyền Thiên Thánh Tử phụng dưỡng, lấy tính tình đơn giản của nàng có thể đặt chân ở bên cạnh Huyền Thiên Thánh Tử sao?
Nàng có thể chịu ủy khuất hay không?
Trong lúc nhất thời, trong mắt Tô Nam Đình nổi lên vẻ không muốn.
Thiên Lan Hoàng Đế cũng thấy được sự giãy dụa trong mắt Tô Nam Đình, buồn bã nói: "Tô ái khanh, đây chính là Huyền Thiên Thánh Tử a."
Thân thể Tô Nam Đình chấn động, trong nháy mắt về tới hiện thực.
Đúng vậy, đây chính là Huyền Thiên Thánh Tử, là nhân vật một lời có thể diệt một nước.
Thương Vũ Hầu Phủ hắn có thể cự tuyệt sao?
Huống chi, Tô Nam Đình thấy được lãnh ý trong mắt Thiên Lan Hoàng Đế.
Trong lòng hắn run lên, nếu mình không nguyện ý, chỉ sợ ngay ngày mai Thương Vũ
Hầu Phủ sẽ không còn tồn tại nữa!
Một bên là nữ nhi, một bên là tính mạng của hơn ngàn người trên dưới Thương Vũ
Hầu Phủ.
Lúc này, một thân ảnh xuất hiện tại trước mặt hai người.
Thiên Lan Hoàng Đế tranh thủ thời gian thi lễ nói: "Tham kiến chưởng giáo!"
Tô Nam Đình chấn động, không thể tin nhìn người trước mắt.
Lại là chưởng giáo Minh Tâm Tông! Không nghĩ tới Bùi chưởng giáo thế mà cũng đích thân đến.
Tô Nam Đình tranh thủ thời gian quỳ gối: "Tham kiến Bùi chưởng giáo."
Bùi chưởng giáo nhìn xem Tô Nam Đình, nếu là bình thường, hắn đã sớm một chưởng đánh sâu kiến không biết tốt xấu này, có điều người này là phụ thân Tô Chỉ Đồng, không giải quyết hắn, chỉ sợ không cách nào thuyết phục Tô Chỉ Đồng.
Bùi chưởng giáo thản nhiên nói: "Nếu ngươi có thể thuyết phục nữ nhi của ngươi, vậy một nửa quốc thổ Thiên Lan Quốc sẽ là của ngươi, Minh Tâm Tông ủng hộ ngươi kiến quốc xưng đế."
Nghe nói như thế, Tô Nam Đình hô hấp trong nháy mắt dồn dập lên.
Kiến quốc xưng đế?
Tô Nam Đình lập tức động tâm!
Đây có thể nói là nguyện vọng của vô số người a!
Thiên Lan Hoàng Đế có vẻ khó coi, nhưng lại không dám có chút dị nghị.
Hắn biết rõ, nếu là có mảy may dị nghị, sợ rằng sẽ bị Bùi chưởng giáo đánh chết tại chỗ!
Bùi chưởng giáo tự nhiên cũng nhìn thấy sắc mặt khó coi của Thiên Lan Hoàng Đế, nhưng cũng không để ý chút nào.
Trong mắt hắn, Thiên Lan Hoàng Đế cũng chỉ là cái sâu kiến thôi, không cần để ý đến suy nghĩ của hắn.
Nếu không phải qua nhiều năm như vậy Thiên Lan Quốc cũng coi là nghe lời, hàng năm cung phụng lên không ít, hắn đã trực tiếp đánh chết Thiên Lan Hoàng Đế rồi nâng đỡ Tô Nam Đình đăng vị.
Tô Nam Đình tuy nói tính được là một phụ thân hợp cách, nhưng hắn cũng là một cường giả Thần Thông, là một người có dã tâm.
Đối mặt với dụ hoặc lớn như thế, gần như là không có bao nhiêu do dự, hắn gật đầu, nói: "Bùi chưởng giáo yên tâm, việc này ta nhất định làm thỏa đáng!"
Đột nhiên hắn nhớ tới lời nói của Lư thị, công tử Lâm Văn Bách của Trung Nghĩa Bá Phủ.
Hắn lại cau mày nói: "Có điều Trung Nghĩa Bá Phủ Lâm Văn Bách. . ."
Thiên Lan Hoàng Đế thản nhiên nói: "Việc này ta sẽ nói rõ ràng với Trung Nghĩa Bá."