Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương Nét mặt của nàng có thần thái đắc ý, nâng cằm lên, lộ ra cái cổ thon dài trắng trẻo.

Chương Nét mặt của nàng có thần thái đắc ý, nâng cằm lên, lộ ra cái cổ thon dài trắng trẻo.
Trong lòng Hứa Thất An bỗng trầm xuống, thầm nhủ không thể nào không thể nào, sẽ không giống với ta nghĩ chứ.
Cũng chỉ một khắc đồng hồ, Hoài Khánh mặc váy cung đình màu trắng, lạnh lùng xinh đẹp, khi bước đi phong tình tuyệt không thể tả đến đây.
Hứa Thất An: “...”
Lâm An công chúa chống hông, khí phách hiên ngang như gà mái tơ, nhẹ nhàng nói: “Hoài Khánh cứ đòi đi theo chủ tớ chúng ta tăng thêm kiến thức, bản cung liền làm chủ thỏa mãn nhu cầu của cô ta, cẩu... Hứa Ninh Yến, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Nàng cố ý mang hai chữ “chủ tớ” cắn rất nặng, tựa như đang biểu thị công khai quyền sở hữu người nào đó.
Hứa Thất An ở trong lòng giận dữ hét: ta cảm thấy rất thú vị!
Ta từ bao giờ thành người hầu của ngươi... Hắn mặt ngoài mỉm cười nói: “Ty chức thế nào cũng được.”
Hoài Khánh công chúa ánh mắt trong trẻo quét đến, thản nhiên nói: “Vậy bản cung liền nhận ơn của Hứa đại nhân rồi.”
Trưởng công chúa, không phải như ngươi nghĩ, ta cùng Lâm An rất trong sạch, ta cũng là trâu ngựa của ngươi. Khóe miệng Hứa Thất An giật giật.
Hắn không ngờ Hoài Khánh sẽ tham dự vụ án Phúc phi, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy đây là việc không thể tránh được.
Đầu tiên, Hoài Khánh rất có hứng thú đối với tra án phá án, chỉ là thân là công chúa ngàn vàng, nàng trước kia không có lý do cũng không có hoàn cảnh đi tiếp xúc.
Lúc vụ án Tang Bạc, Hoài Khánh liền thường thường triệu Hứa Thất An vào cung hỏi tình hình cụ thể vụ án, còn cùng hắn vùi đầu sách sử, tìm kiếm manh mối.
Bây giờ trong cung đã xảy ra vụ án lớn như vậy, Hoài Khánh có sự chú ý, cũng sinh ra hứng thú nồng hậu, đây là điều có thể lý giải.
Lúc trước cơ cấu chủ sự là tam ti, Hoài Khánh không xen vào được, mà nay quan chủ thẩm biến thành Hứa Thất An, Hoài Khánh tự nhiên tới. Đương nhiên, Hứa Thất An hoài nghi trong đó còn có thành phần Phiếu Phiếu phá bĩnh.
Ví dụ như lon ton chạy đến trước mặt Hoài Khánh nói: Cẩu nô mới của bản cung trở lại, cẩu nô tài nghe lời bản cung nhất... vân vân, dù sao khoe các kiểu các kiểu.
Hứa Thất An nô bộc ba họ (1 câu chửi Lã Bố, chỉ hạng người không có chút lòng trung thành nào cả) rất xấu hổ, vì thế trên đường tới Thanh Phong điện, hắn lặng lẽ tụt lại ở phía sau hai vị công chúa, không nói một lời, hạ thấp cảm giác tồn tại.
Mẹ kiếp, Phiếu Phiếu luôn làm như vậy, ta một ngày nào đó sẽ bởi vì chân đứng hai thuyền mà dạng chân, dạng đến tận trứng...
Trên đường, bảo thị vệ đang trực đi tìm đến tiểu hoạn quan hôm qua.
Thái độ tiểu hoạn quan chuyển biến rất lớn, sau khi cung kính hành lễ với Hoài Khánh Lâm An, hắn lại hướng tới Hứa Thất An hành lễ: “Hứa đại nhân, hôm qua nô tài có chỗ va chạm, xin Hứa đại nhân đừng trách. Ý tốt của Hứa đại nhân, nô tài nhớ hết ở trong lòng.”
Hứa Thất An sửng sốt, thầm nhủ ta nào có ý tốt, ngươi đang nói cái gì?
Nhưng hắn chưa biểu lộ cảm xúc, bất động thanh sắc “Ừm” một tiếng.
Đoàn người hướng tới Thanh Phong điện đi đến, hai vị công chúa đi tận cùng phía trước, áo trắng với áo đỏ, đều là mỹ nhân cực kỳ xuất sắc, cái đẹp của các nàng không chỉ có riêng ở dung mạo và khí chất, dáng người cũng là phần cứng trụ cột không thể thiếu của người đẹp.
Mông Lâm An không to bằng Hoài Khánh...
Chân cũng không thon dài bằng Hoài Khánh, Hoài Khánh so với Lâm An còn cao hơn nửa cái đầu...
Ai da, Phiếu Phiếu ngươi sao cái gì cũng không bằng được tỷ tỷ? Đồ vô dụng.
Hoài Khánh không hổ là nữ thần công sở cao ngạo lạnh lùng trong mắt ta, thực làm người ta có ham muốn chinh phục, muốn làm nàng khóc...
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất